Đám người Diệp Phàm đi thẳng đến một biệt thự tràn ngập không khí cổ xưa ở Kim Lăng.
Đây cũng chính là biệt thự nhà họ Tư - một trong ba gia tộc lớn ở Giang Bắc, cũng là một trong ba gia tộc lớn nổi danh ngang với gia tộc Hoàng Bộ và nhà họ Ngụy.
Tuy nhiên, so về thực lực bên trong của nhà họ Tư vẫn kém gia tộc Hoàng Bộ, không có chỗ dựa vững chắc giống như nhà họ Ngụy, cộng thêm hiện giờ nhân khẩu của nhà họ Tư rất ít, ngoại trừ một lão gia chủ và một cháu gái vừa trưởng thành thì không còn dòng dõi đích tôn nào khác.
Trước đây, nhiều người nghĩ rằng nhà họ Tư sẽ bị gia tộc Hoàng Bộ và nhà họ Ngụy nuốt chửng bất cứ lúc nào.
Chỉ là không ngờ rằng bây giờ gia tộc Hoàng Bộ đã không còn, chỗ dựa vững chắc của nhà họ Ngụy cũng mất, đúng là thế sự vô thường!
Còn Tư Thiên Thiên là trưởng nữ của nhà họ Tư, ông nội của cô cũng là gia chủ của nhà họ Tư hiện tại.
Giờ phút này, trong nhà họ Tư, đám người Diệp Phàm đi vào, nhìn thấy một nhóm người bị thương và xác chết nằm trên mặt đất, tất cả đều là họ vệ của nhà họ Tư, thậm chí vài trưởng lão Huyền Cảnh của nhà họ Tư cũng bị thương nặng nằm trên mặt đất.
Trước mặt đám người này có một nhóm người đang đứng, người cầm đầu là một người đàn ông đang đứng đó, trong tay đang cầm một con dao găm xoay xoay
"Mấy người là người của Quỷ Cốc ư?"
Lúc ông cụ Tư và Tư Thiên Thiên nhìn thấy cảnh này, sắc mặt bọn họ thay đổi.
"Mấy người là ai? Dám ra vẻ ta đây ở nhà họ Tư của tôi!"
Tư Thiên Thiên nhìn nhóm người đang đứng, tức giận nói.
"Thiên Thiên, lui ra sau đi!"
Ông cụ Tư kéo Tư Thiên Thiên ra phía sau, ánh mắt dán chặt vào nhóm người kia và nói: "Mấy người là người của Quỷ Cốc? Tôi không biết nhà họ Tư đã đắc tội gì mấy người? Xin cho biết lý do!"
"Chủ nhân của tôi muốn nhà họ Tư mấy người phục tùng hắn, nghe theo mệnh lệnh của hắn!"
Người đàn ông đang xoay dao găm liếc nhìn ông cụ Tư rồi lạnh lùng nói.
Mẹ nó!
Nghe vậy, sắc mặt ông già Tư hơi thay đổi.
"Cái gì cơ? Không thể nào!"
Vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng, hắn ta cầm dao găm, đi về phía ông cụ Tư.
"Tôi..."
"Từ lúc nào Quỷ Cốc lại sinh ra một đám người bại hoại như mấy người thế!"
Ông cụ Tư đang định lên tiếng, nhưng Diệp Phàm đã đi tới và ngắt lời hắn ta.
Ánh mắt người đàn ông quét về phía Diệp Phàm, lạnh lùng nói: "Cậu là ai?"
"Đám người của nhà họ Hoàng Bộ là cùng một phe với người của Quỷ Cốc mấy người đúng không?"
Diệp Phàm nhìn người đàn ông này và nói.
"Cậu biết lão Bát?"
Người đàn ông cau mày, nhìn Diệp Phàm.
"Hắn là do tôi giết nên đương nhiên tôi là biết!"
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
"Hóa ra mày chính là hung thủ đã giết chết lão Bát!"
Người đàn ông nhìn chằm chằm Diệp Phàm với ánh mắt sát khí lạnh lẽo, nói: "Hôm nay coi như mày xui xẻo nên đụng phải tao!"