Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ông cũng tới, vừa vặn hôm nay hai cha con các người có thể cùng nhau lên đường!"

Diệp Phàm nhìn Diệp Khiếu Thiên, lạnh lùng nói.

"Diệp Phàm, cậu nhìn xem đây là ai?"

Diệp Khiếu Thiên hét lớn, ông ta vung tay lên, một ông lão có sắc mặt tái nhợt, khóe miệng rỉ máu bị dẫn ra.

Ông lão này chính là ông nội của Diệp Phàm, Diệp Chấn Đình!

"Tiểu Phàm, mau... đi mau!"

Diệp Chấn Đình vô cùng yếu ớt nhìn Diệp Phàm mà nói.

"Ông muốn dùng ông ta để đe dọa tôi?"

Diệp Phàm nhìn Diệp Khiếu Thiên và lạnh lùng nói, mà ông ta trực tiếp hét lớn: "Đúng vậy, lập tức thả con trai tôi ra, nếu không tôi sẽ giết ông ta!"

"Tôi e là ông đã bị mất trí nhớ, quên mất quan hệ giữa tôi với ông ta, cho dù ông giết ông ta thì thế nào? Ông cho rằng tôi sẽ quan tâm sao?"

Diệp Phàm khinh thường nói.

"Ông ta là ông nội của cậu, cậu có chắc là không quan tâm không? Nếu ông ta vì cậu mà chết, e rằng ngay cả người cha dưới suối vàng của cậu cũng sẽ không đồng ý!"

Diệp Khiếu Thiên lạnh lùng nói.

"Tùy ông!"

Diệp Phàm nói xong, trực tiếp bóp nát cổ họng Diệp Tranh Vanh, Nguyên Anh trong cơ thể hắn ta bị đánh cho vỡ nát, không còn khả năng sống sót!

"Tranh Vanh!"

Diệp Khiếu Thiên nhìn Diệp Tranh Vanh bị giết, sắc mặt thay đổi, ông ta đau lòng kêu lên.

Xoẹt!

Lúc này, Diệp Phàm cử động, đi tới trước mặt Diệp Chấn Đình, giải cứu ông ta.

"Tiểu Phàm, đi nhanh đi, hắn...hắn tới!"

Diệp Chấn Đình được Diệp Phàm cứu, lúc này ông ta hét lên với khuôn mặt tái nhợt.

"Hắn tới cái gì?"

Diệp Phàm cau mày, nhìn Diệp Chấn Đình nói.

"Tên khốn kiếp này, tôi muốn giết cậu!"

Diệp Khiếu Thiên trực tiếp giận dữ gầm lên, sức mạnh của Động Hư Cảnh bộc phát từ trong cơ thể ông ta, tập trung toàn lực đánh về phía Diệp Phàm.

Bùm!

Diệp Phàm thả Diệp Chấn Đình ra, trực tiếp đấm ra một quyền khiến Diệp Khiếu Thiên bay ra ngoài.

Phụt!

Diệp Khiếu Thiên bị đánh hộc máu tại chỗ, bay ra xa mấy chục mét và đập mạnh xuống đất.

Mà Diệp Phàm vung Tu La Kiếm lên, đi từng bước một về phía Diệp Khiếu Thiên, sát ý trên người hắn càng ngày càng mãnh liệt, khủng bố đến tột cùng!

Vào lúc này, mọi người ở núi Côn Lôn đều cảm thấy một luồng sát ý cực lớn.

Luồng sát ý này áp chế khiến tất cả mọi người không thở nổi, ngay cả hư không cũng hoàn toàn đóng băng!

"Diệp Khiếu Thiên, để cho ông sống lâu như vậy, hôm nay cũng nên tiễn ông lên đường rồi!"

Diệp Phàm đi tới trước mặt Diệp Khiếu Thiên, sắc mặt lạnh lùng hét lên, trong mắt tràn ngập sát ý.

"Cậu không thể giết tôi được!"

Diệp Khiếu Thiên nhìn Diệp Phàm, lạnh lùng cười lớn.

"Cho dù hôm nay có thần tiên đến đây cũng không cứu được ông đâu!"

Vẻ mặt Diệp Phàm lạnh lùng vô tình hét lên.

"Vậy sao?"


Đột nhiên, một giọng nói trầm thấp vang vọng bên tai Diệp Phàm, tựa như truyền đến từ vũ trụ xa xôi, nhưng cũng tựa như ở gần trong gang tấc, mang theo một cảm giác mê hoặc vô hình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK