Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một căn biệt thự ở Đế Đô.

Trịnh Tứ Hải, một trong chín Thần Tài của thương hội Thiên Long vừa vội vàng trở về từ nước ngoài nhìn con trai Trịnh Vinh đang nằm trong quan tài băng, trong mắt tràn ngập lửa giận, hai tay nắm chặt đến mức chảy máu.

“Con trai, con yên tâm, chắc chắn cha sẽ báo thù cho con!”

Trịnh Tứ Hải nhìn bộ dáng này của con trai, sắc mặt lạnh lẽo, cả người tản ra sát ý vô tận.

“Anh Trịnh, anh muốn báo thù sợ sẽ không dễ như vậy.”

Lúc này, một giọng nói vang lên, một người đàn ông đi đến, người này chính là Hứa Thế Thiên, một trong chín Thần Tài của thương hội Thiên Long.

“Anh Hứa, sao anh lại đến đây?”

Trịnh Tứ Hải nhìn Hứa Thế Thiên, nói.

“Tôi đến nhắc nhở anh Trịnh, người giết hại con trai anh cũng không phải là người thường, anh muốn tìm cậu ta để báo thù, sợ rằng sẽ chọc họa!”

Hứa Thế Thiên lạnh nhạt nói.

“Đối phương là ai?”

Trịnh Tứ Hải lạnh lùng nói.

“Diệp Phàm!”

Hứa Thế Thiên nói thẳng.

“Diệp Phàm? Người này là ai? Có thân phận gì?”

Nghe thấy Hứa Thế Thiên nói vậy, Trịnh Tứ Hải nói.

“Vì đắc tội tên nhóc đó, em trai của tôi đã bị Nhan lão ra tay giết chết, tôi còn bị Nhan lão cảnh cáo, anh Trịnh cảm thấy nếu anh ra tay với người này, Nhan lão biết sẽ như thế nào?”

Hứa Thế Thiên nhìn Trịnh Tứ Hải, nói thẳng.

“Người này có quan hệ với Nhan lão?”

Sắc mặt của Trịnh Tứ Hải thay đổi, không cam lòng nói: “Không lẽ cứ bỏ qua như vậy? Tôi chỉ có một đứa con trai, không thể để nó chết oan uổng như vậy được.”

“Nếu anh Trịnh muốn báo thù thì phải diệt trừ Nhan lão!”

Hứa Thế Thiên nói.

“Cái gì? Diệt trừ Nhan lão?”

Nghe thấy vậy, Trịnh Tứ Hải kinh sợ nói.

“Đúng vậy, nếu không anh Trịnh còn chưa kịp báo thù, sợ rằng anh đã chết trong tay Nhan lão!”

Hứa Thế Thiên lạnh nhạt nói.

“Có phải anh Hứa đã có kế sẵn rồi không?”

Trịnh Tứ Hải nhìn về phía Hứa Thế Thiên.

Hứa Thế Thiên ghé sát tai Trịnh Tứ Hải nói nhỏ, sắc mặt của Trịnh Tứ Hải liên tục thay đổi.

“Được, vậy làm theo lời anh!”

Trịnh Tứ Hải lạnh lùng nói.

Thấy vậy, Hứa Thế Thiên nở nụ cười lạnh lẽo.

…...

Tổng bộ Thiên Phạt.

Người áo đen lúc trước từng ra lệnh bốn Thiên Tướng và 3000 tinh nhuệ Thiên Phạt đi tiêu diệt Lâm Phàm đứng ở đây, sắc mặt âm u, cả người tràn ngập hơi thở khủng bố nặng nề.

Tất cả cao thủ của Thiên Phạt run rẩy quỳ dưới đất, hít thở không thông!

“Một đám phế vật, ngay cả một thằng nhãi chưa dứt sữa cũng giết không được!”

Người áo đen tức giận quát.

“Nếu chủ nhân xuất quan, biết được ngay cả chuyện nhỏ này cũng không làm được, chúng ta đều phải chết.”

Người áo đen này tức giận nói.

Sắc mặt của các cao thủ Thiên Phạt liên tục thay đổi, lập tức có người muốn xin ra trận đi đối phó với Diệp Phàm.

Đúng lúc này, một giọng nói trầm thấp truyền đến.

“Để con trai của Diệp Thiên Long cho tôi!”

Một thanh niên đi đến.

Người này nhìn giống một người trẻ tuổi bình thường, cả người không có bất cứ điểm nổi bật nào!

‘Thiếu chủ!”

Nhưng người áo đen và các cao thủ Thiên Phạt ở đây lại cung kính trước thanh niên này.

Thanh niên này không phải ai khác, chính là đệ tử của chủ nhân Thiên Phạt, cũng là thiếu chủ Thiên Phạt!

“Thiếu chủ, ngài muốn tự mình ra tay?”

“Thằng ranh kia đáng giá người đích thân ra tay?”

Người áo đen nhìn vị thiếu chủ Thiên Phạt này, nói.


“Tôi rất muốn xem xem con trai của Diệp Thiên Long ra sao!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK