Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm đương nhiên là không sao, cường giả Thiên Cảnh tự bạo không làm hắn bị thương được.

Nhưng để cho lão giả kia chạy thoát khiến vẻ mặt Diệp Phàm rất khó coi!

Hắn lập tức gọi điện thoại cho Xuân Lan.

Mười mấy phút sau, Xuân Lan đã tới trước mặt Diệp Phàm, cô cung kính gọi: “Thiếu chủ!”

“Lập tức nói với Hoa Hồng Đỏ, dùng toàn bộ lực lượng của Bách Hoa Lâu, bất cứ giá nào cũng phải điều tra rõ lai lịch của tấm lệnh bài này!”

Diệp Phàm lấy ra tấm lệnh bài lục soát được từ Thiên Phạt đưa cho Xuân Lan!

“Rõ thưa thiếu chủ!”

Xuân Lan gật đầu rồi nhận lấy tấm lệnh bài!

“Thiếu chủ…”

Lúc này, Xuân Lan nhìn Diệp Phàm muốn nói rồi lại thôi!

“Sao vậy?”

Diệp Phàm hỏi Xuân Lan.

“Bởi vì chưởng sự và đại tiểu thư không có ở đây, bây giờ trong đế đô không ít thế lực đều muốn nhân cơ hội khống chế Bách Hoa Lâu, phủ Đoạn Vương ở Đế Đô đã ra tối hậu thư, yêu cầu Bách Hoa Lâu trong vòng bảy ngày quy thuận phủ Đoạn Vương, nếu không sẽ khiến cho Bách Hoa Lâu biến mất khỏi Đế Đô!”

“Chưởng sự của các cô đâu? Cơ Như Yên đi đâu rồi?”

Diệp Phàm nhíu mày, trầm giọng hỏi

“Không biết, chưởng sự đã biến mất đã nhiều ngày, đại tiểu thư cũng không có tin tức, hiện tại toàn bộ Bạch Hoa Lâu đều do Hồng cô nương khống chế!”

Xuân Lan đáp.

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên.

Lúc trước Hoa Hồng Đỏ nói Cơ Như Yên có việc phải ra ngoài xử lý, việc của Bách Hoa Lây tạm thời giao cho cô ta phụ trách.

Khi đó, Diệp Phàm cũng không nghĩ nhiều!

Nhưng hiện tại cả Cơ Như Yên và chưởng sự của Bách Hoa Lâu đều biến mất, điều này không khỏi khiến cho Diệp Phàm nghi ngờ đã có chuyện xảy ra!

Nhưng dù cho bọn họ có gặp chuyện hay không thì Bách Hoa Lâu này cũng là của Thất sư phụ hắn, chưa tới phiên người ngoài làm chủ!

“Phủ Đoạn Vương ~”

Ánh mắt Diệp Phàm lóe lên tia sắc lạnh, hắn nhìn Xuân Lan nói: “Tôi biết rồi, cô đi điều tra tấm lệnh bài này đi!”

“Rõ!”

Xuân Lan gật đầu rồi rời khỏi!

“Chủ nhân!”

Lúc này, bóng dáng Đại Hổ xuất hiện.

“Đại Hổ, anh trở lại rồi!”

Diệp Phàm nhìn Đại Hổ nói: “Đại Hổ, anh đi nội các ở Đế Đô?”

“Đúng vậy thưa chủ nhân!”

“Có thể bước vào nội các Đế Đô, xem ra thực lực Đại Hổ đã tiến bộ rất lớn!”

“Nhưng mà bọn họ cứ thả anh đi vậy à?”

Lúc này, ánh mắt Diệp Phàm lộ ra vẻ ngạc nhiên.

“Bởi vì cái này!”

Đại Hổ lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng!

“Cái này…là gì?”

Diệp Phàm tò mò nhìn tấm lệnh bài.

“Đây là Nhị sư phụ của chủ nhân đưa cho tôi, nói cái gì mà Võ Thần lệnh, lúc trước lấy ra tấm lệnh bài này nên người của nội các mới không dám ra tay với tôi.”

“Nhị sư phụ của chủ nhân nói, sau này tấm lệnh bài này sẽ là của chủ nhân, nên mang theo bên mình, có thể sẽ có ích!”

Đại Hổ nói.

Diệp Phàm nhận lấy Vũ Thần lệnh, ánh mắt lóe lên.

“Lần này lên núi, hai anh em các người được sư phụ dạy bảo, thu được không ít lợi ích nhỉ!”

“À đúng, Thi Âm thế nào rồi?”

Diệp Phàm lên tiếng hỏi.

“Cô Lâm được đại sư phụ đưa đi huấn luyện đặc biệt rồi!”

Đại Hổ đáp.

“Xem ra đại sư phụ rất vừa ý với Thi Âm!”

Diệp Phàm khẽ cười.

Lúc này, điện thoại Diệp Phàm bỗng dưng reo lên.

Hắn nhấc máy, đầu dây bên kia là Tôn Tiểu Tiểu

“Diệp Phàm, anh nhanh tới công ty, xảy ra chuyện rồi!”

Tôn Tiểu Tiểu sốt ruột nói.

Vút!

Nghe Tôn Tiểu Tiểu nói xảy ra chuyện, Diệp Phàm lập tức chạy tới tập đoàn Đường thị.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK