Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khương Vân Hi lao ra, thấy cha bị thương, vội vàng kêu lên.

“Từ thiếu, chuyện ban ngày là nhà họ Khương sai, xin ngài không cần so đo với chúng tôi.”

“Chỉ cần Từ thiếu nguyện ý buông tha nhà họ Khương, tôi sẽ tự đi bồi tội cho ngài và Từ tôn chủ.”

Khương Thịnh Hải cúi người nói.

“Không phải không thể buông tha nhà họ Khương các ngươi, nhưng tôi có một điều kiện!”

Từ Thiên Hạo lạnh lùng nói.

“Điều kiện gì, chỉ cần nhà họ Khương có thể làm được, chắc chắn sẽ cố sức hoàn thành.”

Khương Thịnh Hải vội vàng nói.

Từ Thiên Hạo chỉ vào Khương Vân Hi, lạnh nhạt nói.

Đám người Khương Thịnh Hải và Khương Vân Hi biến sắc.

“Không có khả năng!”

Khương Vân Hi từ chối.

“Vậy đừng trách tôi!”

“Giết!”

Từ Thiên Hạo kêu lên,

Mặc dù nhà họ Khương là một trong mười thế gia nhưng cao thủ gia tộc không phải đối thủ của nhóm người do Từ Thiên Hạo mang đến.

Nhóm người do Từ Thiên Hạo mang đến đều là cấp dưới của hộ quốc chí tôn, thực lực vô cùng khủng bố.

“Vân Hi, con nhanh đồng ý gả cho Từ thiếu đi, nếu không nhà họ Khương sẽ không còn.”

“Con thật sự nhẫn tâm nhìn nhà họ Khương diệt vong vì con sao?”

Khương Chính Thiên không ngừng khuyên bảo Khương Vân Hi.

“Đúng vậy, Vân Hi, cháu nhanh đồng ý đi, nếu không chúng ta đều phải chết ở đây,”

Khương Chính Lập và Khương Chính Y cũng khuyên bảo.

Tiếp theo những người khác nhà họ Khương cũng khuyên bảo Khương Vân Hi.

Rốt cuộc bây giờ mạng sống của bọn họ đều nằm trong tay Khương Vân Hi.

Khương Vân Hi nhìn người nhà họ Khương không ngừng chết thảm, sắc mặt không ngừng thay đổi, nội tâm vô cùng dày vò.

“Vân Hi, cháu không cần nghe bọn họ, vâng theo trái tim của mình.”

“Hôm nay nhà họ Khương bị diệt do vận số đã hết, không liên quan đến cháu.”

Khương Thịnh Hải nói.

“Lão già, chết đi!”

Từ Thiên Hạo nhìn chằm chằm Khương Thịnh Hải với ánh mắt âm u, lao thẳng về phía ông.

“Đừng tổn thương ông nội tôi, tôi đồng ý gả cho anh.”

Thấy Từ Thiên Hạo định ra tay với ông nội, Khương Vân Hi vội vàng kêu lên.

“Cô xác định?”

Từ Thiên Hạo dừng tay, nhìn về phía Khương Vân Hi.

“Chỉ cần anh buông tha cho nhà họ Khương, tôi nguyện ý gả cho anh.”

Khương Vân Hi thống khổ nói.

“Được, cái này do chính cô nói!”

“Ba ngày sau chúng ta sẽ tổ chức hôn lễ, đến lúc đó cũng mời cả thiếu chủ điện Long Vương kia đếm tham gia tiệc cưới của chúng ta.”

Từ Thiên Hạo nở nụ cười lạnh lẽo, trong mắt hiện lên sự tàn nhẫn.

Ngày hôm sau!


Hàng lông mi của Thượng Quan Lưu Ly khẽ chớp, cô từ từ tỉnh lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK