Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng lúc này, một nhóm người xuất hiện ở đây, đó chính là người của tiểu đội Long Hồn số 7, đội trưởng Hứa Càn mang theo một đám thành viên Long Hồn xuất hiện ở đây, trực tiếp giao chiến với nhóm người này.

Mặc dù có rất nhiều người đến bắt cóc Tô Nhược Tuyết, nhưng đã là người của Long Hồn, thực lực của bọn họ đương nhiên không tệ, bọn họ cầm vũ khí trong tay giết chết từng người một.

Người đàn ông mặc áo choàng đen công kích thẳng về phía Diệp Phàm, thực lực của hắn ta đã đạt tới Huyền Cảnh tầng chín.

Phập!

Diệp Phàm bước ra một bước, vung một kiếm.

Một vệt máu phun ra từ cổ họng của người đàn ông mặc áo choàng đen, hắn ta thậm chí còn chưa kịp phản ứng đã ngã xuống đất rồi tắt thở!

Diệp Phàm đi đến trước người mặc đồ đen đang khiêng Tô Nhược Tuyết, lạnh lùng nói: "Thân pháp của ngươi cũng không tệ, thậm chí đến ta cũng không nhận ra được!"

Phong Ảnh liếc mắt nhìn Diệp Phàm, hắn vừa khiêng Tô Nhược Tuyết vừa khẽ động cơ thể tựa như sắp biến mất khỏi đây.

Thân thể Diệp Phàm như điện, chặn lại trước mặt đối phương: "Tôi đã để cho anh chạy trốn một lần, anh cho rằng còn có thể chạy thoát sao?"

Phong Ảnh nhìn chằm chằm hắn rồi thi triển ra một môn thân pháp, thân thể hoá thành làn gió mát, muốn chạy trốn lần nữa.

Nhưng cho dù hắn ta có trốn thoát như thế nào, Diệp Phàm vẫn đứng trước mặt hắn ta, giống như cái bóng của hắn ta, hoàn toàn không cắt đuôi được.

"Thân pháp của anh không tệ, nhưng thực lực của anh quá kém, hoàn toàn không thể phát huy ra uy lực thực sự của thân pháp này!"

Diệp Phàm nhìn Phong Ảnh rồi lắc đầu, nói: "Đặt người xuống rồi nói cho tôi biết thân phận và lai lịch của anh, vậy thì tôi có thể tha mạng cho anh!"

Lúc này, toàn bộ những người khác đã bị các thành viên của tiểu đội Long Hồn số 7 giết hết, bọn họ còn đang bao vây Phong Ảnh.

"Mấy người đừng tới đây, nếu không, tôi sẽ lập tức giết cô ta!"

Sắc mặt Phong Ảnh thay đổi, hắn ta đột nhiên bóp cổ Tô Nhược Tuyết.

Phập!

Chỉ là ngay lúc Phong Ảnh vừa nói xong, Diệp Phàm đã xuất hiện trước mặt đối phương, thanh đoản kiếm trong tay Diệp Phàm trực tiếp đâm vào cổ họng hắn ta.

Đôi mắt người đàn ông này mở to nhìn Diệp Phàm, sau đó buông Tô Nhược Tuyết ra rồi ngã xuống đất, Diệp Phàm đưa một tay ra bắt lấy Tô Nhược Tuyết.

"Đêm nay may mà nhờ có Diệp thiếu, nếu không cô Tô sẽ gặp nguy hiểm!"

Hứa Càn nhìn Diệp Phàm rồi nói.

"Các người đặc biệt tới đây là vì cô ấy sao?"

Diệp Phàm nhìn đối phương.

"Đúng vậy, ông cụ Tô đã liên lạc với Long Soái, nói cô Tô sẽ gặp nguy hiểm, cho nên Long Soái đã đặc biệt phái chúng tôi đến đây âm thầm bảo vệ cô Tô!"

Hứa Càn gật đầu.

"Rốt cuộc là ai lại muốn ra tay với cô gái này nhiều lần như thế?"

Diệp Phàm tò mò hỏi.

"Là người của Thiên Võng!"

"Thiên Võng? Bọn họ muốn bắt cô ấy để làm gì?"

Lúc này, Diệp Phàm có chút kinh ngạc khi nghe Hứa Càn nói vậy.

"Thiên Võng muốn bắt cô Tô là để khống chế ông cụ Tô, còn về tình huống cụ thể thì tôi không rõ lắm!"

Hứa Càn trầm giọng nói.

"Vậy mấy người xử lý thi thể của những người này đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK