Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bọn họ thấy quận chúa quát Diệp Phàm, trong lòng từng người đều không khỏi suy đoán, không lẽ tên này còn đắc tội với cả quận chúa Xuyên vương phủ à?

Nếu đúng là như vậy, thì tên nhóc này muốn phản trời rồi!

Tam thiếu Đường Môn, con trai tướng lĩnh ba sao, cộng thêm một quận chúa, bất cứ một ai trong số ba người đều là tồn tại có bối cảnh và thân phận ngút trời, bây giờ lại bị cùng một người đắc tội, người này trâu bò cỡ nào?

Giờ phút này, ánh mắt của mọi người đều nhìn Diệp Phàm chăm chú, thầm nói rốt cuộc gan của tên này to thế nào, lại dám đắc tội người như vậy!

“Tổng đốc Đoạn, lập tức bắt lấy tên nhóc này cho tôi, đưa đến Xuyên vương phủ, tôi muốn hắn sống không bằng chết, còn cả mấy người phụ nữ kia, dẫn đi cùng!”

Quận chúa ra lệnh với người đàn ông trung niên ở bên cạnh.

Người đàn ông này chính là Tổng đốc Thục Châu - Đoạn Thiên Bằng!

Nhưng lúc Đoạn Thiên Bằng thấy Diệp Phàm, sắc mặt ông ta chợt thay đổi, trong mắt tỏ ra chút kinh ngạc.

“Tổng đốc đoạn, ông ngẩn ra đó làm gì? Còn không mau bắt người?!”

Thấy Đoạn Thiên Bằng không động đậy, quận chúa kia không hài lòng quát.

“Xin lỗi quận chúa, người này, tôi không thể bắt!”

Đoạn Thiên Bằng nói thẳng.

“Tổng đốc Đoạn, ông nói cái gì? Không thể bắt?”

“Ông có ý gì?”

“Bây giờ tôi lấy thân phận quận chúa ra lệnh cho ông, lập tức bắt hắn lại cho tôi!”

Nghe Đoạn Thiên Bằng nói, sắc mặt quận chúa tối sầm, phẫn nộ quát.

“Xin lỗi, quận chúa!”

Đoạn Thiên Bằng nói xong rồi sải bước đến bên cạnh Diệp Phàm, nhỏ giọng nói: “Thiếu chủ, cậu mau rời khỏi đây đi!”

“Ông là?”

Diệp Phàm nhìn đối phương, tò mò hỏi.

“Thiếu chủ, cậu rời khỏi đây trước, còn không đi thì sẽ phiền phức đấy!”

Đoạn Thiên Bằng sốt ruột nói với Diệp Phàm.

“Đoạn Thiên Bằng, ông đang làm cái gì?”

Đột nhiên, một tiếng quát lạnh băng tràn đầy uy nghiêm truyền tới.

Ngay sau đó, lại có hơn nghìn chiến sĩ cầm vũ khí, trang bị đủ vũ trang, bao vây cả trong lẫn ngoài đại sảnh, con kiến cũng không chui lọt!

Cảnh này khiến tất cả mọi người chấn động!

Khi hàng ngàn chiến sĩ xông vào hội trường của tiệc tối từ thiện, bầu không khí tại hiện trường lập tức trầm xuống.

Ngay sau đó, một người đàn ông gần năm mươi tuổi, mặc bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn, tóc bạc phơ bước vào, trên người ông ta toát ra áp lực của người có địa vị cao, tạo cho người ta cảm giác không giận mà uy!

Ông ta là Lý Nguyên, Quận trưởng quận Thiên Thục!

"Lý đại nhân, ngài đến thật đúng lúc, chuyện gì đã xảy ra với thuộc hạ của ngài vậy? Thế mà lại chống đối bổn quận chúa, không lẽ đây là ý của ngài?"

Vẻ mặt quận chúa lạnh băng nhìn Lý Nguyên hét lên.

"Quận chúa, xin bớt giận, là tôi quản lý cấp dưới không nghiêm, xin quận chúa thứ lỗi!"

Lý Nguyên khiêm tốn nói với quận chúa, sau khi nói xong, ông ta nhìn về phía Đoạn Thiên Bằng, vẻ mặt lạnh lùng: "Đoạn Thiên Bằng, ông biết mình đang làm gì không?"

"Quận trưởng, ông ..."

"Người đâu, dẫn ông ta đi!"

Đoạn Thiên Bằng đang định nói gì đó thì bị Lý Nguyên cắt ngang.

Một nhóm chiến sĩ quân Quận Vệ của quận Thiên Thục tiến về phía Đoạn Thiên Bằng.


"Quận trưởng, chỉ cần có tôi ở đây, tôi sẽ không để cho các người làm tổn thương hắn!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK