Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắn ta...”

Theo bản năng, Liêu Trường Phong nhìn về phía Tạ Hạo, kết quả ý thức được có chỗ nào đó không đúng thì đã muộn, chỉ thấy bàn chân to size 48 trực tiếp đạp tới!

Bịch!!!

Người đứng đầu nhà họ Liễu, gia tộc hạng nhất của giới võ đạo bị đạp bay ra ngoài, rơi xuống đất rồi hộc máu.

Những võ giả của các thế lực ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này thì hoảng sợ!

Con gái Liêu Trường Phong bị dọa tới ngây người.

Cô ta vội vàng lao tới trước mặt cha mình: “Cha, cha không sao chứ?”

“Ông dám đánh cha tôi? Ông có biết cha tôi là ai không?”

Cô ta tức giận nhìn người đàn ông lôi thôi lếch thếch.

“Câm miệng!”

Liêu Trường Phong nghe con gái nói vậy thì lập tức tát cho cô ta một bạt tai, mắng con gái rồi nhìn về phía người đàn ông: “Tạ...Tạ gia, con gái tôi dốt nát, mạo phạm tới ngài, xin ngài thứ tội!”

“Mau cút đi!”

“Chướng mắt!”

Người đàn ông không khách khí nói.

Liêu Trường Phong không dám nhiều lời, lập tức mang theo con gái còn đang ngơ ngác rời khỏi đây.

“Cha, sao cha lại tới đây?”

Lúc này, Tạ Hạo ngạc nhiên đi tới trước mặt người đàn ông.

“Còn không phải sợ con bị người khác bắt nạt à, nhìn con mà xem, không ngờ lại bị người ta bắt nạt thật, đúng là làm mất mặt ông đây!”

Người đàn ông nhìn Tạ Hạo với vẻ mặt ghét bỏ!

“Cha, rõ ràng là cha làm mất mặt con mới đúng, nhìn bộ dáng của cha đi, không biết còn tưởng tên ăn mày nào cơ đấy, con cũng ngại nói với người khác cha là cha của con!”

Tạ Hạo đánh giá người đàn ông, nói vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Sao nào? Cánh còn chưa mọc cứng cáp đã bắt đầu ghét bỏ cha anh rồi à?”

Người đàn ông nhéo tai Tạ Hạo.

“Cha, con sai rồi, con sai rồi, đau, đau!”

Tạ Hạo vội vàng cầu xin tha thứ.

“Hừ!”

Người đàn ông buông Diệp Phàm ra, ánh mắt nhìn về phía Diệp Phàm, vẻ mặt ông đột nhiên thay đổi.

“Cha, con giới thiệu một chút, đây là người có thực lực rất mạnh mà con từng nhắc tới – Diệp Phàm!”

“Diệp thiếu, đây là cha của thôi – Tạ Thiên Bá!”

Tạ Hạo giới thiệu hai người với nhau.

“Cậu họ Diệp?”

Ánh mắt Tạ Thiên Bá lóe lên nhìn về phía Diệp Phàm.

“Đúng thế!”

Diệp Phàm gật đầu.

“Diệp Thiên Long là cha cậu?”

Tạ Thiên Bá lại hỏi.

Vụt!

Nghe Tạ Thiên Bá hỏi, ánh mắt Diệp Phàm khựng lại, hắn ngạc nhiên nhìn đối phương: “Ông biết cha tôi?”


“Quả nhiên, tôi nói mà, sao có thể giống như vậy được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK