Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phàm khinh thường nói.

“Nói ra thông tin về Tu La, bọn tôi sẽ cho cậu một cái chết dứt khoát!”

Trong bốn vị chiến thần, có một vị mang đôi con ngươi đỏ như máu rất khác thường nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, quát lên.

“Các người là người ngoại quốc?”

Diệp Phàm nghe thấy vậy, ánh mắt lập lòe, đưa ra suy đoán.

“Nói!”

Bốn người bọn họ đều quát to lên một tiếng, khí tức sát phạt ngập trời chèn ép lên Diệp Phàm.

“Chỉ bằng các người mà cũng xứng để biết về Tu La ư?”

Diệp Phàm quát lạnh.

Hắn vừa dứt lời, bốn chiến thần lập tức lao về phía Diệp Phàm.

Bốn người họ vừa ra tay, khí tức tỏa ra đủ khiến đám người Lâm Phiệt, Võ Phiệt cùng với Đoan Mộc Cẩn đều âm thầm run rẩy.

Vẻ mặt họ cực kì nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào bốn vị chiến thần đến từ điện Thiên Thần ở nước ngoài kia!

Thực lực của bốn người này cực kì kinh khủng, toàn bộ đều là các cường giả Thiên cảnh Vô Thượng.

Bốn cường giả Thiên Cảnh cùng nhau ra tay, trận chiến này cực kì tàn khốc!

Nhưng không lâu sau, một hình ảnh khiến bọn họ còn chấn động hơn đã xảy ra.

Chỉ thấy tứ đại chiến thần này vừa mới vọt tới trước mặt Diệp Phàm.

Diệp Phàm đã tiên phát chế nhân, cầm thanh kiếm ngắn màu đen trong tay chém ra nhanh như chớp.

Phập! Phập! Phập! Phập!

Bốn dòng máu tươi phun ra từ yết hầu của bốn chiến thần.

Bốn người bọn họ còn chưa kịp phản ứng lại thì đã tắt thở ngã xuống đất!

Bốn đại chiến thần này đến chết cũng không ngờ được với thực lực của họ thế nhưng lại bị giết, thậm chí đến cơ thể kẻ thù họ còn chưa chạm được.

Đây thật sự là chuyện không thể xảy ra nhưng đêm nay nó đã xảy ra!

Nếu như người ngoại vực nhìn thấy tứ đại chiến thần có hung danh hiển hách ở ngoại vực của điện Thiên Thần chết như thế này, nhất định sẽ kinh ngạc đến rớt cằm!

Trong đó người khiếp sợ nhất là U Ảnh!

“Thiếu chủ mạnh quá!”

U Ảnh nhìn Diệp Phàm khâm phục nói, trong lòng ông ta hoàn toàn đã bị Diệp Phàm làm cho chấn động.

“Đến lượt các người!”

Diệp Phàm liếc nhìn người của Lâm Phiệt và Vũ Phiệt.

Nói xong hắn liền ra tay!

Phốc phốc phốc!!!

Tứ trưởng lão của Lâm Phiệt, tam đại hộ pháp của Vũ Phiệt, mỗi người trong số họ đều là cao thủ đứng đầu nhưng không thể xuất được một chiêu trong tay Diệp Phàm!

Trong nháy mắt toàn bộ người của hai môn phiệt lớn này đều chết thảm.

Đoan Mộc Cẩn trợn mắt há mồm, trong lòng chấn động đến mức không nói nên lời!

Mặc dù lúc ở sơn cốc cô ta đã được chứng kiến thực lực nghịch thiên của Diệp Phàm, nhưng bây giờ nhìn thấy lần nữa cô ta vẫn bị chấn động.

Người này cũng yêu nghiệt quá rồi đấy?

Sau khi diệt hết người của hai môn phiệt, Diệp Phàm nhìn về phía Đoan Mộc Cẩn, chỉ thấy người này run rẩy, vẻ mặt đầy nghiêm trọng!

“Công tử lợi hại quá, anh thật sự là thiên tài ngàn năm khó gặp!”

Đoan Mộc Cẩn vội vàng khen Diệp Phàm.

“Vừa rồi cô nói những lời kia là cố ý khơi mào mâu thuẫn giữa tôi và bọn họ, muốn chúng tôi lưỡng bại câu thương để cô dễ dàng cướp lấy Long Tỷ đúng không?”

Diệp Phàm nhàn nhạt nói.

Đoan Mộc Cẩn nghe vậy, sắc mặt khẽ đổi, nói: “Công tử, tôi tuyệt đối không có ý này, xin anh làm rõ!”

“Cút đi!”

Diệp Phàm trực tiếp quát lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK