Mục lục
Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ - Diệp Phàm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chẳng lẽ vị công tử này có thể chữa trị tốt hơn bọn tôi ư?"

Một vị y giả trẻ tuổi của Tiết gia - một trong ba đại thế gia Y đạo, nhìn Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Với y thuật này của mấy người mà còn đến tham gia thi đấu à!"

Diệp Phàm bĩu môi, khinh thường nói.

"Có bản lĩnh thì anh làm thử xem!"

Nhất thời có không ít người nhao nhao chỉ vào Diệp Phàm, gào to.

"Hôm nay tôi sẽ cho mấy người được chiêm ngưỡng cái gì mới gọi là y thuật thực sự."

Diệp Phàm lắc đầu, phun ra một câu.

Hắn nói xong thì vung ngón tay lên, mười cây ngân châm lập tức lao vút ra ngoài, đâm thẳng vào huyệt vị nào đó của mười bệnh nhân này một cách chuẩn xác không sai một ly.

Cảnh tượng này đã khiến cho đám y giả trẻ tuổi và các đại sư giáo sư Y đạo đều phải giật mình kinh hãi.

Thuật châm cứu, không phải là phương pháp trị liệu mới lạ gì.

Nhưng cách xa tận mấy mét mà lại có thể ghim ngân châm vào huyệt vị trên cơ thể người một cách chính xác, hơn nữa còn là mười cây ngân châm đồng thời ghim vào các huyệt vị khác nhau của những người khác nhau, đây không phải là chuyện mà ai cũng có thể làm được!

Chiêu thức ghim ngân châm vào huyệt từ khoảng cách xa này, ở đây không ai có thể làm được!

Người đàn ông trung niên dẫn đầu Quỷ Cốc nhìn chiêu thức đó của Diệp Phàm, nheo mắt lại, chợt có cảm giác quen thuộc!

Nhưng rất nhanh sau đó, chuyện khiến người ta càng khiếp sợ hơn đã xảy ra.

Theo mười cây ngân châm của Diệp Phàm đâm vào cơ thể của mười bệnh nhân này, triệu chứng bệnh của mười bệnh nhân này đang nhanh chóng biến mất.

Mùi thối trên người bệnh nhân mắc chứng hôi thối đó lập tức biến mất không còn sót lại chút gì, không còn chút hôi thối nào nữa.

Có bệnh nhân bị thối rữa khắp người, chỗ thối rữa trên cơ thể đang nhanh chóng khép lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cuối cùng đã khôi phục bình thường.

Trước đó, mười bệnh nhân này dưới sự điều trị của Thanh Vân thì triệu chứng chỉ mới được giảm bớt và khống chế, nhưng sau khi bị ngân châm của Diệp Phàm ghim vào người, cơ thể của bọn họ đã hoàn toàn khôi phục bình thường, những chứng bệnh kỳ lạ đặc biệt kia đều biến mất toàn bộ.

Chẳng bao lâu, mười bệnh nhân này đã bình thường trở lại giống như người bình thường.

"Chuyện này..."

Thời khắc này, các giáo sư đại sư thiên tài trong giới y học kia đều kinh hãi trợn mắt há hốc mồm, lộ ra ánh mắt khó có thể tin được.

Bọn họ hoàn toàn không ngờ Diệp Phàm chỉ lấy ra mười cây ngân châm đâm vào huyệt vị nào đó, lại có thể khiến cho mười bệnh nhân này khôi phục bình thường, đây quả thật là kỳ tích trong kỳ tích!

Giờ phút này, đám y sư, giáo sư, mấy người chức cao vọng trọng của giới y học tựa như thấy được thần tích, cả đám đều kích động đến mức toàn thân run hết cả lên.

"Đỉnh quá rồi đó, đây không phải là y thuật nữa, phải là tiên thuật mới đúng!"

Một vị đại sư trong giới y học kích động đến mức ngay cả nói cũng nói không xong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Diệp Phàm, tràn ngập sự sùng bái.

Thanh Vân, Đường Thiên Thần và mười y giả thiên tài, giờ phút này cũng đều bị chấn động không nói lên lời.

Biên Mục và một đám trưởng lão Y Các đều sốc toàn tập nhìn Diệp Phàm.

Trong số những người ở đây cũng chỉ có mấy người Hoa n, Vương ngự y, Khương Vân Hi là tương đối bình tĩnh, dù sao bọn họ cũng đã được chứng kiến y thuật thần kỳ của Diệp Phàm rồi!

"Thấy chưa, đây mới gọi là thần y!"

Lúc này Lý Tử Huyên nhìn mấy đệ tử Y Các vừa chế giễu Diệp Phàm, vẻ mặt đắc ý hừ một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK