Mục lục
[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 237: Vào Phần cướp trứng.


Sở Vân Thăng không ngừng tránh né những đường ống rắc rối phức tạp, tăng tốc lao lên. Khi càng đến gần phần trên Cự Phần, Cự Phần đột nhiên tựa như nổi điên, cưỡng chế cắt đứt tất cả đường ống trên những túi dịch nhầy hình trứng, vứt bỏ không thèm để ý tới tất cả túi nhầy hình trứng, co rút lên không, đan xen tạo thành một bức tường mây bằng những đường ống chằng chịt, che kín con đường bay ra ngoài từ phía trên của Sở Vân Thăng.

Phá!

Tốc độ của Thanh Giáp Trùng II cực nhanh, Sở Vân Thăng không kịp, mà cũng không muốn quay đầu, những đừng ống đa biến đầy tính công kích giờ đã như quần ma loạn vũ!

Hắn không chút do dự tung ra Thiên Quân Ích Dịch, cố gắng xé ra một con đường máu.

Mười hai luồng bóng kiếm đồng loạt phóng lên, xoay tròn giao cắt!

Từng mảnh thịt nát từ trên đỉnh đầu Sở Vân Thăng ào ào rơi xuống, tựa như mưa tuyết tung bay.

Bóng kiếm dần dần xé ra một vết rách, nhưng rất nhanh đã bị càng nhiều đường ống hơn kéo dài khép lại, mắt thấy nó sắp liền lại như trước...

Lại phá!

Sở Vân Thăng vận khí vung kiếm, nguyên khí cuồn cuộn bắn ra, lại mười hai luồng bóng kiếm bén nhọn phóng lên cao!

Chỗ vết rách lại lần nữa bị cưỡng chế mở ra, Sở Vân Thăng áp sát Thanh Giáp Trùng II, trong nháy mắt sấm vang chớp giật, bóng dáng chợt lóe lên, biến mất trong bức tường mây do đường ống tạo nên.

Những đường ống đa biến đầy tính công kích theo sát phía sau, trong nháy mắt đã chen kín đường lui.

Tiếp tục phá!

Sở Vân Thăng phát kiếm chiến kỹ lần thứ ba, bóng kiếm xoay tròn quanh thân hắn và Thanh Giáp Trùng, tựa như một cái máy gặt, nghiền nát hằng hà đường ống vươn ra muốn cuốn lấy thân thể hắn ở xung quanh.

Chất nhầy đủ màu gần như dính khắp toàn thân hắn, áo choàng đỏ như lửa giờ đã loang loang lổ lổ, tựa như biến thành màu khác vậy.

Những chất nhầy này đều là chất dịch kịch độc siêu cô đặc, nếu Sở Vân Thăng không có ba tầng bảo vệ là áo choàng, chiến giáp và Lục Giáp phù, chỉ sợ đã sớm bị ăn mòn không còn một mẩu xương. Dù là vậy, hắn vẫn cảm giác được, bản thân ít nhiều vẫn đang bị độc tố hệ hỏa từng chút từng chút thẩm thấm vào.

Xoẹt!

Xé toạc một đường ống cuối cùng, Sở Vân Thăng cả người cả trùng phá tường lao ra, hùng hổ phóng lên.

Cự Phần trong thoáng chốc này đột nhiên yên tĩnh lại, những đường ống tạo nên tường mây rốt rít rút đi, chỉ còn lại những đường ống đa biến truy kích từ dưới lên đang ngo ngoe bất an.

Trong khoang thân thể trống không của Cự Phần, chỉ còn lại duy nhất một âm thanh:

Thụp - Thụp - Thụp!

Sở Vân Thăng theo hướng âm thanh nhìn lại, ở ngay phía trên đỉnh đầu hắn, một quả cầu chất nhầy màu đỏ nhỏ nhắn, hơi nhỏ hơn quả bóng rổ một chút, đang co bóp nhịp nhàng tựa như một trái tim, nhẹ nhàng đong đưa, cũng hiên ngang một mình một phương treo trên đỉnh khoang ấp trứng của Cự Phần, tựa như đang bễ nghễ đưa mắt nhìn xuống vô số túi trứng bên trong khoang thể Cự Phần...

Chẳng lẽ đây là căn nguyên sinh mệnh của Cự Phần? Sở Vân Thăng khó hiểu đứng lên trên lưng Thanh Giáp Trùng, khống chế nó từ từ bay lên cao, lượn một vòng quanh quả cầu thịt nhầy này.

Hắn càng tới gần quả cầu thịt nhầy, những đường ống bên dưới Cự Phần lại có vẻ càng thêm khẩn trương!

Bốn phía quả cầu thịt nhầy có cắm rất nhiều đường ống to nhỏ khác nhau, chất nhầy đủ màu ào ạt cuồn cuộn không ngừng truyền vào trong đó, nhưng không biết nó làm sao lại không bị căng phồng nổ tung.

Đi lên nữa, chính là vị trí phần cổ dài nhơ nhớp của Cự Phần, trên đó mọc đầy nốt sần hình túi, vươn ra rất nhiều đường ống kích cỡ siêu lớn, hướng ra ngoài bài tiết loại vật chất hình dạng như khói đặc cuồn cuộn, những khói đặc này chính là thứ mà hắn thường thấy từ bên ngoài kia.

Gặp chuyện quỷ dị, Sở Vân Thăng trước nay luôn tránh được thì tránh, bớt chọc vào mấy chuyện phiền toái là tôn chỉ của hắn, nếu như Cự Phần đã từ bỏ việc đuổi giết hắn, hắn cũng không muốn đi lên chọc điên nó, vì vậy điều khiển tư thế của Thanh Giáp Trùng, chuẩn bị xòe cánh bay lên, rời khỏi chỗ này.

Nhưng khi đầu Thanh Giáp Trùng chậm rãi điều chỉnh vị trí, khoảng cách đến quả cầu thịt nhầy không đến mười centimet, trong nháy mắt muốn kề đầu lướt qua, Sở Vân Thăng bỗng như gặp quỷ, trống ngực đập điên cuồng.

Trong nháy mắt đó, hắn rõ ràng cảm giác được luồng sức mạnh kêu gọi quen thuộc đặc trưng của "Mân"!

Loại cảm giác này chỉ lóe lên rồi mất, khi đầu Thanh Giáp Trùng điều chỉnh đến vị trí mong muốn, thoáng cái đã biến mất không còn tung tích.

Tuy rằng nó rất nhỏ yếu, lại biến mất cực nhanh, nhưng vẫn khiến Sở Vân Thăng rợn cả tóc gáy!

Nếu như khu chất nhầy có ẩn nấp một Mân, bản thân lại không hay biết gì, thì chỗ an toàn nhất trong chớp mắt sẽ biến thành chỗ nguy hiểm nhất.

Sở Vân Thăng cực cẩn thận khống chế Thanh Giáp Trùng, dựa theo hướng vừa rồi quay lại tư thế cũ, hắn phải thử dò xét lại lần nữa, xác định có đúng thật là nó tồn tại hay không, hay chỉ là ảo giác của mình mà thôi.

Khi đầu Thanh Giáp Trùng lại lần nữa lướt sát qua quả cầu thịt nhầy, cái loại sức mạnh quen thuộc này lại một lần nữa xuyên qua Thanh Giáp Trùng, rõ rành rành truyền vào trong ý thức của Sở Vân Thăng.

Không thể nào! Trong lòng Sở Vân Thăng theo bản năng phủ quyết suy đoán đầu tiên nảy ra trong đầu - quả cầu thịt nhầy này chính là Mân!

Lần đầu tiên khi hắn tiến vào Cự Phần, mặc dù vội vội vàng vàng, nhưng vị trí lúc đó của hắn là ở tầng giữa, cũng từng tò mò ngước đầu nhìn qua miệng Cự Phần, nhưng chưa từng thấy qua thứ này.

Hơn nữa bất kể là khi hắn nổ sụp vài tòa Cự Phần, hay là trong nháy mắt bị bia đá phá hủy quá nửa số Cự Phần, Mân ở Kim Lăng đều bình yên vô sự, chỉ duy nhất bị sách cổ tổn thương qua mà thôi.

Nhưng hắn liên tục lệnh cho Thanh Giáp Trùng lặp đi lặp lại thí nghiệm một cách máy móc, lại không thể không chấp nhận cái suy đoán này, trong vòng 10cm xung quanh quả cầu thịt nhầy này, có tồn tại thứ sức mạnh kêu gọi giống hệt với Mân!

Vượt quá 10cm, lập tức biến mất tăm!

Sở Vân Thăng thầm nghĩ: Liệu đây có phải là Mân mà mấy tòa Cự Phần này mới thai nghén ra? Xem cái bộ dạng liều mạng, không tiếc hy sinh tất cả túi chất nhầy bên dưới cũng phải bảo vệ quả cầu thịt nhầy này, đích xác là vô cùng khả nghi.

Suy đoán như vậy, Sở Vân Thăng thậm chí còn nghĩ, Trùng tộc khu chất nhầy có lẽ tồn tại loại bản tính di truyền nào đó, ở mỗi một khu chất nhầy độc lập đều sẽ phải chế tạo ra một kẻ khống chế đại loại như Mân vậy.

Có điều đây là phạm vi nghiên cứu của mấy người giáo sư Hoắc, nói không chừng Edgar cũng có thể tiếp xúc đôi chút, còn như bản thân Sở Vân Thăng thì chỉ là ý nghĩ vu vơ lướt qua đầu mà thôi.

Quan tâm lớn nhất của hắn không phải ở đó, mà là ở chỗ làm sao để xác định chắc chắn nó chính là Mân! Đồng thời phải tranh thủ lúc nó còn nhỏ yếu mà tiêu diệt nó!

Có phải là sinh vật có sinh mệnh hay không, chỉ cần dùng Phong Thú phù thử phát là biết.

Sở Vân Thăng cảnh giác nhìn đám đường ống đa biến bay múa dưới chân, cắn răng một cái, nguy hiểm lần này không thể không dây rồi, có đánh chết hắn thì hắn cũng không dám để một quả bom hẹn giờ như thế này tồn tại bên cạnh mình.

Nhưng động tác phải nhanh!

Sở Vân Thăng hít sâu một hơi, một lần nữa điều chỉnh lại tư thế giương cánh sẵn sàng phóng đi của Thanh Giáp Trùng, đột nhiên vung kiếm, dùng tốc độ khó tưởng tượng chặt đứt tất cả đường ống trong suốt gắn trên quả cầu thịt nhầy, một tay nhấc nó lên, phóng lên cao!

Bỗng chốc Cự Phần rơi vào trạng thái phẫn nộ điên cuồng, không màng đến hệ thống vận hành bình thường, cưỡng chế đóng tất cả miệng phun khói ở phần cổ, từng đường ống thịt nhầy xoay tròn gắn lại cùng một chỗ, từ từ đóng kín tất cả con đường thoát ra ngoài của Sở Vân Thăng.

Mà những đường ống đa biến ở bên dưới, cũng đều tức giận ngập trời điên cuồng phóng lên, đâm thẳng về hướng thân thể Sở Vân Thăng. Đồng thời, từng cục chất nhầy độ nén cao dày đặc như mưa phun ra biến cả không gian bị đóng kín này thành một thùng nước!

Đỉnh đầu bị tầng thịt nhầy ngăn trở, Sở Vân Thăng lấy ra từng tấm Băng Băng phù, phối hợp với kiếm chiến kỹ, dùng vũ lực sắc bén cưỡng chế mở đường.

Nhưng tốc độ tóm lại vẫn bị làm chậm một chút, đường ống chất nhầy bên dưới rất nhanh đã đuổi tới, cuốn lấy thân thể Thanh Giáp Trùng.

Sở Vân Thăng quyết định cực nhanh, vứt bỏ con Thanh Giáp Trùng dưới chân, bàn chân dẫm mạnh lên người nó, tung người bắn lên không, đổi sang con Thanh Giáp Trùng thứ hai.

Tiếp theo là con thứ ba, con thứ tư.... Sở Vân Thăng lòng như đeo đá, dù phải hy sinh lớn hơn nữa, nếu như có thể xác định nó là Mân, hơn nữa tiêu diệt nó ngay từ lúc còn chưa trưởng thành, cũng là đáng giá!

Sở Vân Thăng liên tục lấy Thanh Giáp Trùng hình thái thứ hai ra làm đại tướng đoạn hậu và đá kê chân, kết cấu phần cổ Cự Phần rất kỳ dị, thậm chí có thể nuốt chửng tên lửa của con người, Sở Vân Thăng không dám chọi cứng, mà là đổi hướng đâm xuyên qua vách tường bên khoang cơ thể nó.


----o0o----
Click quảng cáo để ủng hộ diễn đàn!
Click Thanks để ủng hộ dịch giả!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK