Chương 104: Kiểm tra vào thành.
Dưới ánh đèn pha của quân đội, trạm kiểm tra tiếp tục bận bịu bù đầu.
"Xin điền vào các thông tin của bản thân vào tờ khai, sau khi điền xong hãy giao cho đồng chí ở đối diện." Nữ binh phụ trách đăng ký cũng không ngẩng đầu, máy móc nói, tuy rằng võ sĩ Bóng Tối có thân phận đặc thù, nhưng quân đội cũng không sợ những võ sĩ Bóng Tối có năng lực bình thường này.
Hoàng Nhân Khoan sốt ruột nên chạy ở trước, Sở Vân Thăng và Triệu Sơn Hà thì rơi ở phía sau, cầm giấy đăng ký đứng ở sau cái bàn có đặt bút viết, phía trước còn có vài người.
"Lê Việt cũng đã chết?" Triệu Sơn Hà nửa ngày không lên tiếng đột nhiên nói.
"Ừ." Sở Vân Thăng gật đầu.
"Đám lão Thôi cũng chỉ còn lại chưa đến ba mươi người, những người khác đều đã chết hết." Triệu Sơn Hà thở ra một hơi, hỏi ngược lại: "Sau khi vào thành, anh có tính toán gì không?"
"Tôi sao?" Sở Vân Thăng nhìn những dãy nhà cao tầng trong khu trung tâm thành phố xa xa, tư tưởng dần dần phiêu đãng.
Vấn đề này hắn dường như vẫn chưa từng cẩn thận cân nhắc qua, hắn vẫn luôn mệt mỏi chạy trốn, chạy được đến đâu tính toán đến đó, có thể còn sống mới là mục tiêu của hắn.
Bây giờ đã đến được Kim Lăng, tất nhiên việc đầu tiên sẽ là đến nhà cô, xác định tình huống của bọn họ, sau đó, có lẽ là tập trung vào việc nghiên cứu những ký tự trên sách cổ.
Thế giới này chung quy vẫn là có quá nhiều biến hóa, biết đâu sẽ có một ngày cái loại quái vật chân dài khổng lồ kia sẽ san bằng cả Kim Lăng!
Dù cho Kim Lăng được an toàn, vậy thì sự thiếu thốn lương thực, vật tư và các loại tài nguyên cũng nhất định sẽ dẫn đến sự tranh đoạt vô cùng kịch liệt, người thức tỉnh, hoặc nên gọi là võ sĩ Bóng Tối, sẽ lũ vượt trỗi dậy, giống như suy đoán trước đây của hắn, trật tự của toàn thế giới có thể sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà lúc đó, thực lực mới là thứ quan trọng nhất.
Còn xa hơn thì Sở Vân Thăng vẫn còn chưa nghĩ đến, khi mà chưa thể đọc hiểu hoàn toàn sách cổ, hắn và mọi người đều giống nhau, căn bản không cách nào biết được cặn kẽ tương lai sẽ đi đâu về đâu?
"Hai vị nếu như không điền, có thể nhường đường một chút hay không?" Phía sau có người bất mãn nói, Sở Vân Thăng giờ mới phát hiện đã đến lượt hắn và Triệu Sơn Hà.
Triệu Sơn Hà lúng túng cười cười.
Sau khi hai người điền xong vào tờ khai, giao cho viên binh sĩ kiểm tra đăng ký ở đối diện, trải qua một quá trình kiểm tra đại khái tình hình sức khỏe, sau đó cũng giống như Hoàng Nhân Khoan, phải biểu diễn năng lực của bản thân, làm kiểm chứng sơ bộ.
"Mượn cho tôi một viên đạn!" Sở Vân Thăng vẫn chuẩn bị đăng ký là người có năng lực hệ hỏa dùng súng, những người có kỹ năng này khá phổ biến, hơn nữa hắn cũng không có cách nào giải thích được sự tồn tại của kiếm Thiên Ích hay tên băng, tốt nhất cứ đăng ký là năng lực hỏa dùng súng lục cho nhanh gọn.
Đạn mà súng lục kiểu 92 của hắn dùng cũng là loại mà quân đội thường dùng, mượn một viên đạn, nhanh chóng thông qua được bài kiểm tra chứng nhận.
...
Họ tên: Sở Vân Thăng.
Giới tính: Nam.
...
Thận phận: Võ sĩ Bóng Tối.
Đẳng cấp: Chờ kiểm định.
Thuộc tính: Hệ hỏa.
Kỹ năng: Bước đầu đánh giá là vũ khí nóng, kiểm định cặn kẽ sau.
...
Nhân viên kiểm tra đóng dấu lên giấy chứng nhận, chỉ chỉ vào chính sách quân quản trên hành lang thông báo phía sau, cũng nói qua một lượt giống những người trước.
Khi Sở Vân Thăng định rời đi, nhân kiên kiểm tra đột nhiên chỉ vào hổ con đang lẽo đẽo theo sau Sở Vân Thăng trên mặt đất, vội vã gọi hắn lại: "Chờ một chút, con hổ này là thế nào?"
"Ta giữa đường gặp, vẫn luôn đi theo ta, có thể châm chước một chút được không?" Sở Vân Thăng nhướng mày, giải thích. Trước khi vào thành hắn cũng có lo lắng về chuyện này, hổ con lớn quá nhanh, sợ sẽ bị hạn chế không cho vào thành.
"Hổ thuộc về giống loài cấp một trong "Kế hoạch bảo tồn giống loài trái đất" do tổng chỉ huy ban hành, đồng thời cũng là loài động vật hoang dã hung tàn và có tính tấn công cao, anh không thể tự mình đưa nó vào thành Kim Lăng, xin lập tức giao cho quân đội xử lý!" Viên binh sĩ kiểm tra lập tức đứng dậy, thể hiện sự chú trọng của mình.
"Không được, dù ta có đồng ý thì nó cũng sẽ không đi cùng các người!" Sở Vân Thăng cự tuyệt, cái gì mà "Kế hoạch bảo tồn giống loài trái đất"? Hắn cũng không tin, bản thân loài người còn không lo được cho mình, còn có thể đi lo cho các giống loài khác sao? Đến lúc bọn họ đói bụng, không biết chừng sẽ lôi hổ con ra làm thịt cũng nên!
"Xin tuân theo mệnh lệnh của tổng bộ chỉ huy, đây là mệnh lệnh tối cao của Kim Lăng!" Viên binh sĩ kiểm tra không nhường một bước, hai gã cảnh vệ sau lưng cũng nâng súng tự động, bày ra thế trận uy hiếp.
"Nếu như vậy, ta sẽ không vào nữa!" Sở Vân Thăng hừ lạnh một tiếng, nếu như không thương lượng được thì bản thân cũng không cần thiết phải cố làm gì, nơi này là địa bàn của quân đội, tranh chấp thì chỉ bất lợi với mình, huống hồ bản thân vừa mới giết chết một con Kim Giáp Trùng, nguyên khí hầu như đã tiêu hao hết sạch, nếu như xung đột, chỉ sợ sẽ có hại.
Hắn liền quay người, trong đầu nhanh chóng lên kế hoạch, chuẩn bị dẫn theo hổ con đi vòng một vòng, bây giờ đã là lúc đêm tối, bầu trời hoàn toàn tối đen như mực, không có một chút ánh sáng, hắn không tin toàn bộ đường ranh giới dài dằng dặc của khu vực trung tâm thành phố Kim Lăng, bằng vào tốc độ và sự nhạy bén của hắn và hổ con mà còn không lẻn vào được!?
"Anh có thể không vào thành, thế nhưng con hổ phải để lại, đây là nghiêm lệnh của tổng bộ chỉ huy, hy vọng anh có thể hiểu và phối hợp." Viên binh sĩ kiểm tra nghiêm túc nói.
Sở Vân Thăng không để ý tới hắn, tiếp tục đi, mình cũng đã nói là không tiến vào, hắn còn có quyền gì mà quản mình?
"Xin đứng lại! Bằng không chúng tôi sẽ dùng vũ lực cưỡng chế mang con hổ đi!" Nhân viên kiểm tra trừng to hai mắt, mở miệng cảnh cáo, như thể nếu không được thì tuyệt đối sẽ không buông tha, tuy rằng tổng chỉ huy đã nhiều lần nhấn mạnh việc tránh xung đột trực tiếp với các võ sĩ Bóng Tối, thế nhưng mỗi chuyện đều có cấp bậc ưu tiên, ví như con hổ trước mắt này, chỉ cần nộp lên trên, hắn chẵng những có thể được tổng chỉ huy khen ngợi, mà còn có khả năng nhận được phần thưởng lương thực ngoài định mức phân phối.
Sở Vân Thăng nghe được hắn muốn giải quyết bằng vũ lực, lập tức nổi giận, mình đã nhượng bộ rồi, đối phương lại vẫn không muốn buông tha!
Tuy rằng tức giận, nhưng trong lòng hắn vẫn hết sức tỉnh táo, lập tức lấy Nhiếp Nguyên phù ra, bắt đầu hấp thu nguyên khí, chỉ cần câu kéo được một lúc, nguyên khí trong cơ thể hắn khôi phục được một phần ba thì dù súng của đối phương có chút kỳ lạ, hắn vẫn tự tin có thể đối phó được.
Hai bên giương cung bạt kiếm, lập tức khiến cho những võ sĩ Bóng Tối khác đang xếp hàng lập tức rối loạn.
Triệu Sơn Hà đi tới một bước, đứng bên cạnh Sở Vân Thăng, lập trường rõ ràng. Thấy động tác này của hắn, những người khác liền lùi qua một bên, hiển hiện ra hai đoàn thể đối lập của nhân viên kiểm tra và Sở Vân Thăng.
Lúc này, thậm chí đến cả hổ con cũng cảm giác được địch ý của đối phương, phát ra từng tiếng gầm nhẹ, mắt thấy nó sắp sửa phát ra nguyên khí hệ kim, Sở Vân Thăng liền ôm lấy, xoa xoa lưng nó, khiến cho tâm tình nó bình tĩnh lại.
Lúc này, cũng không thể để cho đối phương lại thấy được dị năng thiên phú của hổ con, nếu không, chuyện này nhất định sẽ bị làm lớn rồi dính dáng đến những tầng lớp cao hơn.
"Đừng manh động, có chuyện gì mọi người có thể ngồi xuống nói chuyện, có đúng hay không? Tôi nói này tiểu đồng chí phụ trách kiểm tra, không nên cứ động một tí là đánh đánh giết giết, việc này sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của bộ đội các người đó, có phải không?" Hoàng Nhân Khoan trở về từ hành lang thông báo ở bên cạnh, liền đứng một bên Sở Vân Thăng, nhưng lại mở miệng như đang khuyên can hòa giải vậy.
Viên binh sĩ kiểm tra mặt mày lạnh tanh, nói: "Tôi chỉ đang chấp hành nhiệm vụ!" Tình thế bây giờ khiến cho hắn cũng không dám tùy tiện ra tay.
Sở Vân Thăng chỉ mong sao thời gian câu kéo càng lâu càng tốt, cái miệng lưỡi dài dòng của Hoàng Nhân Khoan đúng là thích hợp cho nhiệm vụ này.
"Hiểu lầm, hiểm lần, hoàn toàn là hiểu lầm thôi!" Đúng lúc này, đột nhiên lại có một kẻ chui ra từ trong đoàn người, Sở Vân Thăng nhìn lại, hóa ra là tên đầu lĩnh giặc cướp đánh cướp ở núi Thanh Long!
Cái thân cao chừng một mét tám, lại thêm thân thể cũng khá to con, khiến cho Đoạn Đại Niên chen lấn tới khá mất sức.
Khi hắn dẫn theo đám đàn em trở về thành Kim Lăng, kỳ thực cũng cách không xa phía sau đám người Sở Vân Thăng.
Khi mà Sở Vân Thăng chỉ dựa vào sức một người chém giết Kim Giáp Trùng, Đoạn Đại Niên quả thực là rợn cả tóc gáy, bắp chân run rẩy, âm thầm cảm thán Tôn Thiên quả đúng là "phúc tướng" của hắn, nếu không có y đúng lúc ngăn cản, chỉ sợ bây giờ bản thân đã "nằm" ở trên núi Thanh Long rồi.
Đoạn Đại Niên khen ngợi Tôn Thiên một phen, sau đó liền dẫn người đi theo phía sau Sở Vân Thăng, hắn mặc dù tứ chi phát triển, thế nhưng đầu óc cũng không ngu si, trực giác cảm nhận được cơ hội chuyển mình của bản thân đã tới! Người của Thập Tam Gia không phải là đánh đấm ngon lắm sao? Nhưng có thể đánh lại Kim Giáp Trùng không? Nếu so với người trước mắt, thì đó cũng chỉ là lũ tôm tép, chỉ cần người này chịu giúp mình, thì địa bàn trước kia cuối cùng cũng sẽ về tay mình mà thôi.
Mấy ngày nay, hoạt động cướp bóc đúng là khiến hắn hoảng hồn khiếp vía, ngày hôm nay lại chết mất hai anh em, nếu cứ tiếp tục lâu dài như vậy cũng không phải là kế sinh có thể nhai yên ổn mà sống.
Cho nên hắn bám theo Sở Vân Thăng, muốn tìm cơ hội mở lời, giải thích hay thậm chí là xin lỗi, nhưng vẫn chưa có cơ hội nào. Cũng chỉ trách khi đó mình làm bộ hơi quá, trước khi đi lại còn giở giọng uy hiếp, bây giờ đúng là hối hận chỉ muốn tát bản thân mấy cái.
Có điều, có câu tục ngữ rất đúng: có chí thì nên, rốt cuộc hắn cũng đợi được một cơ hội mà hắn cho là có thể giúp hắn "lấy công chuộc tội, xóa tan hiềm khích lúc trước".
Hắn mấy ngày nay nhiều lần ra ra vào vào Kim Lăng, không thể thiếu được việc "chào hỏi" với mấy binh sĩ ở trạm kiểm tra này, tên nhân viên kiểm tra tiểu Chương trước mắt này, cũng có thể coi như là người quen.
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK