Chương 282: Học thuyết họ Phan
"Không thể." Phan An mắt không hề nháy đáp ngay.
"Đây không phải là công tác lúc trước của ngươi sao?" Sở Vân Thăng buồn bực nói, tên này nói chuyện sao lại mâu thuẫn trước sau vậy.
"Muốn phân tách và tinh luyện năng lượng có trong đá lơ lửng, cần máy móc tinh vi chuyên dụng, tôi chỉ là người phụ trách thao tác, nếu không có máy móc, sức người không cách nào làm được." Phan An bình tĩnh giải thích.
"Có Thiên Hành Giả phối hợp cũng không thể thực hiện được sao?" Sở Vân Thăng chưa từ bỏ mà hỏi thêm.
Hắn làm gì có máy móc tinh vi, nếu như không thể rút lấy năng lượng trong đá lơ lửng, vậy thì cả đống đá lơ lửng chồng chất như núi trong thành Liệt Hỏa cũng chỉ là một đống đồ trưng cho đẹp thôi, trừ khi hắn dùng Vật Nạp phù tạm thời thu vào, song làm vậy cũng không biết tới ngày tháng nào mới có thể dùng được.
"Không được, chí ít tôi chưa từng thử hay gặp qua phương pháp loại này." Phan An máy móc trả lời.
Sở Vân Thăng cảm thấy nói chuyện với tên Phan An này quá mệt, tên này tựa như một người máy hỏi gì đáp nấy, máy móc khô khan, hầu như chẳng hề có sắc thái tình cảm gì. Hắn đã cân nhắc khá lâu về năng lượng trong đá lơ lửng, chúng có khác biệt rất lớn với nguyên khí thiên địa, dù sao đã nói đến đây, nói thêm hai câu nữa cũng không nhiều nhặng gì.
"Ngươi vừa nói năng lượng trong đá lơ lửng gọi là cái gì gì phức tạp, đa du tử là gì, ta là Thiên Hành Giả, quen thuộc với năng lượng bên người, nhưng vẫn không hiểu rõ ý ngươi, năng lượng trong đá lơ lửng này tới cùng có khác biệt gì với năng lượng tối bên ngoài?" Sở Vân Thăng châm một điếu thuốc, tiếp tục hỏi.
"Là thế này." Bạn học Phan An vẫn trước sau như một, nhanh chóng trả lời một cách máy móc: "Trong tình huống bình thường, ngài và những Thiên Hành Giả khác tiếp xúc được với năng lượng bên ngoài chính là năng lượng tối trong thiên nhiên, hoặc cũng có thể gọi là năng lượng tối trong vũ trụ, trong mô hình phân tích của tôi, chúng thuộc về năm loại Du tử đơn tính, độc lập với nhau nhưng lại hấp dẫn lẫn nhau, bài xích lẫn nhau mà lại tạo thành một hệ trật tự.
Năm loại du tử đơn tính này, chính là năm loại năng lượng thường gọi là băng, hỏa, thổ, mộc, kim, đây chẳng qua là do nhiều trạng thái biểu hiện bên ngoài của chúng mà đặt tên thôi, ngài cũng có thể đổi sang cách gọi khác, 12345, hay ABCDE đều được."
"Ừ, vậy trong đá lơ lửng thì sao?" Sở Vân Thăng gật đầu, các giáo sư trong thành Kim Lăng cũng giải thích giống vậy, chỉ là mô hình hơi có chút khác biệt, tên gọi cũng không giống nhau mà thôi, đối với Sở Vân Thăng mà nói đây không phải chuyện mới mẻ gì.
"Bình thường năng lượng tối tự do trong tự nhiên, là năm loại du tử đơn tính tổ hợp ổn định, đồng thời cũng là dạng an toàn nhất để tiến hành phân tách và phá giải, hiện nay tôi chưa quan sát được trạng thái hoạt hóa của chúng.
Mà loại năng lượng tập trung trong đá lơ lửng thì khác, có loại chất liệu đặc thù là đá lơ lửng làm chất môi giới, chúng đã tiến hành một loại sắp xếp chuyển hóa nào đó, thứ tự tổ hợp năm loại đơn du tử xuất hiện biến hóa rõ rệt, từ hình thái siêu ổn định biến thành hình thái ổn định trung bình, đồng thời trạng thái biểu hiện ra ngoài cũng vô cùng sinh động, một đặc trưng đơn giản chính là tác dụng lơ lửng, nguyên lý của toàn bộ núi lơ lửng trong khu vực Hoàng Sơn mà ngài nhìn thấy, đều là căn cứ vào loại cơ chế này." Phan An tự tin mười phần trình bày.
Sở Vân Thăng trầm tư một lúc, đưa ra suy đoán: "Nói như vậy, các ngươi chiết xuất cái loại năng lượng lơ lửng hình thái ổn định trung bình này chính là để bổ sung cho cái vật thể bay kia sao? Nói cách khác, vật thể bay của bọn họ dựa vào loại năng lượng này để bay?"
"Đúng, mà cũng không đúng." Phan An nghiêm túc đáp: "Vật thể bay của Băng tộc, tục xưng đĩa bay, đích thực là sử dụng loại năng lượng này để vận hành, nhưng chiết xuất ra để tồn trữ dự phòng, hay còn cách dùng nào khác không thì tôi không biết."
Trong lòng Sở Vân Thăng chợt động, trước kia hắn đưa cho hai vị giáo sư Tôn-Hoắc cái mô hình mà hắn vô tình vẽ ra, trên thực tế cũng là một dạng cấu trúc năm loại năng lượng, chẳng qua hắn chưa bao giờ đào sâu nghiên cứu về nó, tri thức ứng dụng trong sách cổ hắn cảm thấy mình mới học được dăm ba chữ, thì càng đừng nói đến mấy cái lý luận cơ sở, nguyên lý cơ bản kia, căn bản là chẳng có thời gian đâu đi quan tâm.
Bởi vậy hắn cũng nghĩ tới một vấn đề khác, hỏi: "Ta liệu có thể giả thuyết thế này, năm loại du tử đơn tính trong lời ngươi nói, cũng chính là năm loại năng lượng, nếu như đổi sang một cấu trúc trạng thái ổn định trung bình khác, vậy thì có thể xuất hiện những tác dụng khác hay không, chính là cái thứ trạng thái biểu hiện bên ngoài mà ngươi nói đó, ví dụ như hình thành một hàng rào phòng ngự hình cầu bằng năng lượng thuần túy?"
Phan An lần này không vội vã trả lời, mà suy nghĩ chốc lát rồi nói: "Trên lý thuyết thì có thể thực hiện, nhưng mô hình cực kỳ phức tạp, nếu như còn yêu cầu phải biểu hiện trạng thái định hình cục bộ thì sẽ càng thâm ảo hơn, bằng vào hệ thống tri thức của tôi hiện nay không cách nào tưởng tượng ra kết cấu mô hình của nó, hơn nữa, lớp lá chắn hình thành từ đa du tử kiểu này chưa chắc gì đã có tính phòng ngự và ổn định hơn so với đơn du tử, du tử thuộc tính thổ có thể càng thích hợp hơn yêu cầu mà ngài đặt ra."
Sở Vân Thăng nghĩ tới Huyền Ba Tráo, nó phát ra lớp lá chắn không gian hình cầu, tuy rằng chỉ có hai đến ba giây, nhưng hắn đã cảm nhận kỹ càng, bằng vào mức độ mẫn cảm của hắn đối với các loại nguyên khí, có thể kết luận đó cũng không phải là thổ nguyên khí tinh khiết, bằng không hắn đã sớm bắt đầu tìm thổ nguyên khí tiến hành thí nghiệm rồi.
Bởi vậy nghe được Phan An nói một hồi, hắn theo trực giác hoài nghi năng lượng mà cái hộp nát này sử dụng có khả năng không phải là một loại nguyên khí đơn thuộc tính, cũng không phải nguyên khí bản thể tinh thuần ổn định của hắn, mà là một dạng năng lượng mới được biến đổi trạng thái, hay nói cách khác là biến đổi cấu trúc tổ hợp theo một cách nào đó.
Hắn còn có một chứng cứ khác ủng hộ cho phán đoán này, Huyền Ba Tráo là thứ mà người áo choàng đoạt từ trong tay thần vực, mà mấy loại đá lơ lửng, núi lơ lửng chứa đựng thứ năng lượng tái tổ hợp này lại có mối quan hệ không thể tách rời với thần vực, rất có thể thần vực chính là "cao thủ" sử dụng loại năng lượng tái tổ hợp này.
Sở Vân Thăng dứt khoát lấy máy phát Huyền Ba Tráo ra đặt trên bàn, chỉ vào nó nói: "Để ta biểu diễn một lần, liệu ngươi có thể đoán được nó có phải là năng lượng đa du tử tổ hợp mà ngươi nói hay không?"
Nói xong, không đợi Phan An trả lời, hắn liền lập tức truyền nguyên khí vào trong máy phát, một lớp lá chắn không gian hình cầu mỏng manh yếu ớt lập tức hình thành, hai giây sau vỡ vụn tan biết.
"Thế nào?" Sở Vân Thăng kỳ vọng quay đầu lại hỏi.
"Xin lỗi, tôi không biết đây là vật gì, ngoài ra tôi không phải là Thiên Hành Giả, trong tình huống không có máy móc phụ trợ, không cách nào phán đoán thuộc tính năng lượng có biến hóa hay không." Phan An cẩn thận nói.
"Là ta sơ sót, ngươi không phải là Thiên Hành Giả, căn bản không thể cảm nhận được dao động năng lượng." Sở Vân Thăng gật đầu thất vọng, mình xác thực quá nóng lòng, một người bình thường chỉ dựa vào năm giác quan thì làm sao có thể cảm nhận được sự tồn tại của năng lượng tối chứ.
"Tôi mặc dù không phải là Thiên Hành Giả, nhưng trên thực tế đối với công việc nghiên cứu của bản thân tôi thì đó lại là một chuyện tốt, chính bởi vì trong thân thể tôi không có bất kỳ năng lượng thuộc tính gì, cho nên sẽ không dễ dàng bị chúng nó lừa gạt, hoặc bị hai mắt của chính mình che đậy, có thể đứng ở trạng thái trung lập, phối hợp với máy móc, kỳ thực thích hợp để quan sát vận động của chúng hơn." Phan An lại tuyệt không bởi vì mình không phải là Thiên Hành Giả mà cảm thấy chán nản, ngược lại càng thêm lạc quan.
Tiếp đó Phan An bổ sung một câu, khiến Sở Vân Thăng như nghĩ ra điều gì, nhưng lại không thể bắt được trọng tâm:
"Đương nhiên nếu như tôi có thể đồng thời có được năm loại thuộc tính năng lượng cân đối thì không cần phải bàn, đó là một thái cực cực đoan khác; bất quá tốt nhất là loại năng lượng nguyên thủy trạng thái siêu ổn định có trong giới tự nhiên này, đó sẽ là trạng thái siêu siêu siêu hoàn mỹ, song đây là chuyện không thể nào, ngay cả những dị tộc kia cũng không thể làm được! Mà cũng không hợp lý, trên lý thuyết là mâu thuẫn."
Phan An liên tiếp dùng ba từ "siêu", thể hiện sự tôn sùng sâu trong nội tâm hắn, trên khuôn mặt căng thẳng nãy giờ cũng lóe lên vẻ cảm thán.
Hắn nếu như biết ông lão đang ngồi trước mặt mình đây, chảy trong cơ thể chính là nguyên khí thiên địa tinh thuần chính tông, thậm chí là nguyên khí bản thể chỉ có pha tạp cực nhỏ, còn không biết sẽ kích động tới mức nào, thậm chí có thể sẽ làm ra chuyện gì nữa!
"Nếu như ta cho ngươi năm Thiên Hành Giả thuộc tính khác nhau, ngươi có thể dùng bọn họ thiết kế ra một thực nghiệm, kiểm tra trạng thái năng lượng bên trong cái hộp này không?" Sở Vân Thăng mang theo một tia hy vọng hỏi, hắn chung quy không muốn Huyền Ba Tráo biến thành một cục gạch vô dụng.
Phan An không trả lời ngay, ngược lại trầm tư gần mười phút, ngay lúc Sở Vân Thăng sắp không chờ được nữa, mới mở miệng nói: "Tôi có thể thử xem, thế nhưng không dám cam đoan nhất định làm được, dù cho làm được, cái kết quả kiểm tra thủ công kiểu này cũng chỉ là số liệu đại khái, chỉ có thể dùng để tham khảo, không mang bất kỳ ý nghĩa học thuật gì."
Sở Vân Thăng "rất hài lòng" cười cười: "Chỉ cần có thể lấy được số liệu là được! Khoa học không phải đều là đi từ không đến có sao? Để ta sắp xếp nhân viên, công tác đầu tiên của ngươi chính là giúp ta phá giải bí mật năng lượng của cái hộp này!"
"Được, tôi nhất định sẽ làm hết sức." Phan An gật đầu đáp ứng.
Sở Vân Thăng thấy chuyện có cơ hội, vấn đề đá lơ lủng tuy rằng còn phải nghĩ cách khác, nhưng ít nhất Huyền Ba Tráo đã có hy vọng, vì vậy tâm tình rất tốt, nói đùa một câu: "Học thuyết của ngươi rất tốt, có thể đặt tên gì đó, như gọi 'Học thuyết họ Phan' gì đấy...."
Không ngờ rằng, Phan An nãy giờ vẫn luôn bình thản bỗng nhiên sáng mắt lên, nói: "Được!"
Làm Sở Vân Thăng cảm thấy không biết đâu mà lần.
. . .
Phan An đi rồi, Sở Vân Thăng cấp tốc gọi Tào Chính Nghĩa và La Hằng Thâm tới.
Thiên Hành Giả hệ hỏa và hệ băng vơ tay là được cả nắm, tùy tiện chọn ai cũng được, nhưng Thiên Hành Giả ba loại thuộc tính khác tính ra lại khá phiền phức.
"Nói như vậy, trong thành chúng ta đến một Thiên Hành Giả thuộc tính thổ cũng không có sao?" Sở Vân Thăng sau khi nghe xong câu trả lời của Tào Chính Nghĩa thì buồn bực hỏi lại, hệ kim và hệ mộc có thể tìm được, thế nhưng không có hệ thổ thì vẫn không có cách nào.
"Đúng vậy, có điều nghe nói trong thành Xuy Tuyết có một người." La Hằng Thâm suy nghĩ đôi chút rồi mở miệng, công tác tình báo của thành Liệt Hỏa một mực nằm trên tay hắn, chuyện trong thành Xuy Tuyết, hắn hiểu rõ hơn Tào Chính Nghĩa nhiều.
Ánh mắt Sở Vân Thăng sáng lên: "Vậy thì tốt rồi, lão La, không tiếc bất cứ giá nào, lôi kéo người này về đây cho ta! Muốn gì cũng cho! Chỉ cần tới thành Liệt Hỏa là được!"
Tác dụng của Thiên Hành Giả hệ thổ cũng không đơn giản chỉ dùng để làm thí nghiệm, như việc gia tăng năng lực phòng ngự của thành trì vân vân, việc mà Thiên Hành Giả hệ thổ có thể làm rất nhiều!
"Đại nhân quản sự, việc này bây giờ khả năng có chút phiền phức, từ hôm nay thành Xuy Tuyết đã bắt đầu đề cao hạn mức thù lao, đồng thời cũng truyền ra một vài phần công pháp Băng tộc, hơn nữa bọn họ còn bắt đầu tuyên truyền khắp nơi rằng... rằng..." La Hằng Thâm ngập ngừng, không biết nên nói hay không nói thì tốt hơn.
"Tuyên truyền cái gì?" Sở Vân Thăng thấy hắn ấp a ấp úng, không khỏi ngạc nhiên hỏi.
"Bọn họ nói lương thực trong thành chúng ta kỳ thực đều là thịt người!" La Hằng Thâm cười khổ một tiếng đáp.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK