Mục lục
[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 80: Kịch chến!


Tòa nhà cũng không quá cao, chỉ có ba tầng, tầng hai và tầng ba dưới sự va đập và thiêu đốt của quái vật lửa đã tàn tạ không chịu nổi, đã có vài lổ hổng lớn thông ra ngoài.

Một mảng sàn nhà cuối cùng ầm ầm sụp xuống, Sở Vân Thăng nhảy lên không trung tuy rằng có thể tránh được kết cục bị đập bẹp, thế nhưng lại trực tiếp bại lộ bản thân ra trước phạm vi tấn công của quái vật lửa.

Sở Vân Thăng hướng lên trên phóng ra một luồng nguyên khí, dựa vào phản lực rơi thẳng xuống phía dưới, ngay trong nháy mắt khi tiếp đất, hắn tiện tay nắm lên một người vừa mới giãy dụa bò ra từ dưới những mảnh vụn của sàn nhà, ném vào quái vật lửa ở sau lưng.

Quái vật lửa khi giang rộng hai cánh, chiều dài ít nhất có thể đạt đến hơn năm mét, như một con chim lửa khổng lồ.

Sở Vân Thăng đã đánh với lại quái vật này nhiều lần, nhưng cũng chưa bao giờ thấy qua bản thể của nó, chỉ có thể thấy ngọn lửa trên cả người nó biến hóa thành một cái đầu như ma trơi, thân thể cùng với đôi cánh rực lửa.

Tốc độ bay của nó cực nhanh, mặc dù với tốc độ của Sở Vân Thăng, nếu không có sự trợ giúp của tường sương mù thì cũng đừng hòng trốn thoát khỏi sự đuổi giết của nó.

Giáo sư Tôn từng nói đùa, loại quái vật này thích ăn Nhục Trùng, nếu gọi nó là Hỏa Diễm Huyễn Điểu thì đúng là càng chính xác hơn.*
*Ý là Huyễn Điểu đối ngược với Nhục Trùng, con chim ảo đối ngược với con sâu thịt (sâu thật).

Bây giờ Sở Vân Thăng đã không còn tâm tư đâu đi lần lượt đánh chết hết đám người lão già gầy gò kia nữa, không chút do dự bỏ chạy thục mạng!

Khi lướt qua những người vừa mới bò ra từ trong đống đổ nát kia, vì muốn ngăn cản Hỏa Diễm Huyễn Điểu đến mức cao nhất, hắn liền xách hai người nên ném về không trung phía sau!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu chụp xuống đống đổ nát hoang tàng của tòa nhà, tùy ý hành hạ giết chết những người còn may mắn sống sót, những mảnh sàn nhà gãy vỡ lần lượt bị đốt cháy hòa tan, những người cố gắng trốn ở bên dưới cũng không có ai may mắn thoát được!

Sở Vân Thăng có thể nghe được tiếng kêu gào đau đớn của họ trước khi chết, nhưng không thấy một ai có thể chạy trốn ra được, trong lòng hắn căng thẳng, bạt mạng khua hai chân, cấp tốc bỏ chạy về phía tây.

Những sinh vật to lớn hai bên càng ngày càng ít, nhanh chóng thụt lùi trong tầm mắt hắn, tiếng hít thở kiệt lực như trở thành tiếng động duy nhất trong thế giới mà hắn có thể nghe thấy!

Thế nhưng, chỉ khoảng chừng hai phút ngắn ngủi sau, hắn đã biết mình chạy không thoát!

Bởi vì hắn trực tiếp bị một ngọn lửa bắn ra từ hai cánh của Hỏa Diễm Huyễn Điểu đập trúng, đang chạy nhanh bỗng mất đi trọng tâm, đâm đầu ngã lăn ra đất, lăn đi rất xa.

Cuối cùng cũng đuổi tới!

Một trong những sở thích của Hỏa Diễm Huyễn Điểu là hút lấy năng lượng nguyên khí của những sinh vật khác, đại khái trong mắt nó, thành phần dinh dưỡng của Sở Vân Thăng cao hơn, cho nên mới đuổi sát không bỏ.

Sở Vân Thăng vào giờ này khắc này phản ứng cũng cực nhanh, nhiều lần trải qua nguy cơ bên bờ vực sinh tử khiến cho hắn miễn cưỡng có thêm vài phần tỉnh táo.

Kiếm Thiên Ích giữa không khí hơi rung lên, kiếm chiến kỹ - Thiên Quân Ích Dịch lập tức được thi triển, sáu bóng kiếm ào ào phóng ra, xuyên qua không gian, đâm thẳng vào con Hỏa Diễm Huyễn Điểu đang đâm thẳng đến!

Sở Vân Thăng quyết định không chạy nữa, vừa rồi chạy không thoát, thì bây giờ lại càng không thể chạy thoát! Thay vì bị nó đuổi theo đến kiệt sức mà chết, không bằng bây giờ cứ liều mạng đánh một trận.

Sáu bóng kiếm chỉ có thể làm chậm Hỏa Diễm Huyễn Điểu lại một chút, giành giật một chút thời gian cho Sở Vân Thăng có thể lấy Băng Băng phù ra, kích hoạt đòn tấn công đóng băng nó!

Khi Hỏa Diễm Huyễn Điểu đâm vỡ sáu bóng kiếm, lần nữa vồ đến, Sở Vân Thăng liều mạng chịu đựng một quả cầu lửa tấn công đến, đánh ra Băng Băng phù lên không trung, trong nháy mắt ngưng tụ ra một khối băng cao đến mười mét, đông cứng con Hỏa Diễm Huyễn Điểu đang rít gào lại, nặng nề rơi xuống đất.

Ngay sau đó, là một tiếng nổ lớn, "vỡ tan" mạnh mẽ kinh người xé khối băng ra từng đường nứt sâu hoắm.

Lúc này nếu như có vũ khí tấn công hạng nặng của quân đội liên tục oanh tạc nó, lại phối hợp với Băng Băng phù của Sở Vân Thăng không ngừng vừa đông vừa vỡ, chắc gì đã không giết chết được Hỏa Diễm Huyễn Điểu!

Đáng tiếc cái tên khốn kiếp Đỗ Kỳ Sơn kia đã bỏ trốn mất dạng.

Sở Vân Thăng bây giờ chỉ có thể dựa vào bản thân, ngay trong nháy mắt khi khối băng "vỡ tan", lần thứ hai phát động chiến kỹ - Thiên Quân Ích Dịch, chém giết Hỏa Diễm Huyễn Điểu.

Sáu bóng kiếm lại lần nữa xoắn lấy Hỏa Diễm Huyễn Điểu, Sở Vân Thăng đã nắm tấm Băng Băng phù thứ hai vào tay, với tình hình hiện tại, chỉ có thể cố gắng liên tiếp giáng tất cả bốn tấm Băng Băng phù còn lại lên người nó, lại phối hợp với chiến kỹ, mới có hy vọng đánh trọng thương nó được!

Hỏa Diễm Huyễn Điểu có chút nổi giận rồi, đại khái đây là lần đầu tiên nó gặp phải phản kháng kịch liệt đến mức này từ khi nó xuất hiện ở trái đất, ngọn lửa hừng hực xé nát một bóng kiếm cuối cùng, mang theo từng đóa hoa lửa, gào thét lao tới, hai cánh liên tục vỗ ra mấy quả cầu lửa lớn, đánh bay cả người cả kiếm Sở Vân Thăng ra ngoài!

Cũng may là hắn có hai tầng phòng ngự là chiến giáp và Lục Giáp phù, mặc dù nhiệt độ cao đã đốt cho hắn gần như là cổ họng bốc khói, nhưng vẫn có thể miễn cưỡng đứng lên được!

Sở Vân Thăng lập tức sử dụng tấm Băng Băng phù thứ hai, bắn ra ngoài, lần thứ hai tung ra đòn tấn công đóng băng tan vỡ!

Trải qua hai lần chiến kỹ, hai lần tấn công đóng băng tan vỡ, đến khi Sở Vân Thăng lần thứ ba chém ra kiếm chiến kỹ, sáu bóng kiếm hiện lên, Hỏa Diễm Huyễn Điểu đã không thể giải quyết dễ dàng như vừa rồi nữa, không ngờ lại bị bóng kiếm đẩy lùi về phía sau một bước!

Sở Vân Thăng thấy thế, trong lòng phấn chấn, thừa dịp đó lần nữa phóng ra tấm Băng Băng phù thứ ba, ký tự thoáng hiện, pháp tắc thành, lại từ hư không hiện ra một khối băng lớn, sau đó sinh ra lực "vỡ tan", Hỏa Diễm Huyễn Điểu rít gào một tiếng như rên rỉ!

Sau khi khối băng vỡ rơi xuống đất, Sở Vân Thăng không ngờ rằng lại nhìn thấy Hỏa Diễm Huyễn Điểu phải giãy dụa mấy cái, mới có thể bay lên lại!

Sở Vân Thăng nhổ ra một ngụm máu đang trào lên đến cuống họng, vung kiếm Thiên Ích lên, cùng lúc với khi Hỏa Diễm Huyễn Điểu phóng ra từng đóa hoa lửa, lần thứ tư thi triển ra chiến kỹ Thiên Quân Ích Dịch!

Lần này, Sở Vân Thăng trực tiếp bị quả cầu lửa đánh bay đến một chiếc xe hơi phía sau, ngọn lửa có mang theo một chút màu lam tối, rốt cuộc khiến cho nhiều chỗ trên chiến giáp của hắn bốc cháy!

Nếu như không có sự phòng ngự mạnh mẽ đến biến thái của chiến giáp và Lục Giáp phù, Sở Vân Thăng sợ rằng ngay cả tấm Băng Băng phù thứ hai mình cũng không có cơ hội phóng ra thì mình đã bị quả cầu lửa của Hỏa Diễm Huyễn Điểu đốt thành tro bụi rồi, hắn đã từng chính mắt thấy qua một gã chiến sĩ hệ băng, khi bị hai quả cầu lửa liên tiếp đánh trúng liền tan chảy thành một đống máu thịt!

Thế nhưng giờ có lẽ chiến giáp cũng không trụ được nữa rồi!

Lục Giáp phù cũng đã bị nguyên khí hệ hỏa của Hỏa Diễm Huyễn Điểu đẩy đến sát biên giới tan vỡ.

Trong kẽ răng Sở Vân Thăng chảy ra máu tươi, ngọn lửa nguyên khí quanh người căn bản không thể dùng những cách thông thường dập tắt được, hắn cắn răng, không màng đến ngọn lửa đang thiêu đốt, đạp lên chiếc xe phía sau, rút ra một tấm Băng Băng phù cuối cùng, nếu như vẫn không thể đánh nó trọng thương, Sở Vân Thăng cũng chỉ có thể chấp nhận số phận!

Cảnh ngộ của Hỏa Diễm Huyễn Điểu cũng chỉ khá hơn một chút so với Sở Vân Thăng, sáu bóng kiếm, kiếm nào kiếm nấy đều mang theo khói mù cắn nuốt nguyên khí của quái vật mắt đỏ, mỗi lần đều lấy đi một phần nguyên khí của nó, cái này đối với một sinh vật hoàn toàn do nguyên khí tinh khiết tạo thành như Hỏa Diễm Huyễn Điểu mà nói, tuyệt đối là một thương tổn cực lớn!

Sở Vân Thăng tranh thủ trước khi nó phá hết bóng kiếm, một lần cuối cùng kích hoạt nguyên phù Băng Băng!

Ầm! Rắc.. rắc!

Sau khi lực vỡ tan nổ tung, Hỏa Diễm Huyễn Điểu lảo đảo ngã phịch xuống đất, Sở Vân Thăng lúc này đã tiêu hao nguyên khí đến cực hạn, căn bản không thể phóng ra chiến kỹ thêm lần nào nữa, thậm chí ngay cả mũi tên băng cũng không bắn nổi, lại căn bản không dám ngừng lại lấy Nhiếp Nguyên phù ra hấp thu nguyên khí, con Hỏa Diễm Huyễn Điểu kia bất cứ lúc nào cũng có thể bay lên lại, một lần nữa nắm trong tay tất cả!

Sở Vân Thăng đánh liều! Liều chết vung kiếm lên lao về phía Hỏa Diễm Huyễn Điểu, từng kiếm từng kiếm chém lên thân thể bập bùng hư ảo của Hỏa Diễm Huyễn Điểu.

Kiếm Thiên Ích bị ngọn lửa trong thân thể nó đốt cho kêu lách tách, nóng đến mức Sở Vân Thăng thiếu chút nữa là cầm không nổi!

Những sóng gợn màu xanh lam trên thân kiếm tựa như một con quỷ hút máu gặp được máu tươi, phát ra ánh sáng xanh chói mắt, xì xèo nuốt lấy nguyên khí hệ hỏa trong thân thể quái vật!

Ngay khi Sở Vân Thăng cho rằng đã chế ngự hoặc là đánh cho nó bị trọng thương, Hỏa Diễm Huyễn Điểu ầm một tiếng giang hai cánh ra, kêu gào bay vụt lên không trung, sóng nhiệt tản ra, đẩy cho Sở Vân Thăng ngã lăn lộn mấy vòng, lại quay trở lại bên cạnh chiếc ô tô.

Sở Vân Thăng lúc này trong lòng đã lạnh quá nửa, hắn đã không còn sức đâu đánh tiếp!

Có điều, dù có sắp chết thì hắn cũng sẽ không bỏ qua một chút khả năng sinh tồn nào, hắn còn có một vũ khí cuối cùng, chính là tấm Phong Thú phù chuẩn bị sẵn để khi nào Hỏa Diễm Huyễn Điểu bị trọng thương, phóng quái vật ra để giữ chân nó!

Con Nhục Trùng kia sau khi bị Phong Thú phù giam cầm, mới chỉ được nguyên khí bản thể của hắn nuôi dưỡng hơn một tiếng, Nhục Trùng vốn không phải là đối thủ của Hỏa Diễm Huyễn Điểu, mà con Nhục Trùng mới có chỉ khôi phục được hơn một tiếng này thì sức chiến đấu càng vô cùng thê thảm, cho nên hắn mới quyết định trước hết cứ liều mạng đánh trọng thương Hỏa Diễm Huyễn Điểu, sau đó sẽ phóng Nhục Trùng ra, dùng lực hút đặc biệt của nó níu kéo Hỏa Diễm Huyễn Điểu, tạo thời cơ cho hắn chạy trốn!

Lúc này hắn đã hoàn toàn không thể xác định được là mình có đánh trọng thương được Hỏa Diễm Huyễn Điểu hay chưa, nhưng tình thế nguy cấp, hắn cũng không kịp nghĩ ngợi nhiều, chỉ có thể lấy Phong Thú phù ra, phóng ra ngoài.

Nguyên phù bắn lên không trung, phù văn hiện ra, pháp tắc lập! Một con Nhục Trùng trắng bóc từ trong phù thể dần dần hóa lớn, rơi xuống trên mặt đất.

Nhục Trùng nhận được mệnh lệnh từ phong ấn của Sở Vân Thăng, vừa rơi xuống đất liền mở rộng hai cái miệng lớn, một lực hút cực mạnh xuất hiện hướng về phía Hỏa Diễm Huyễn Điểu trên không trung!

----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK