Mục lục
[Dịch] Hắc Ám Huyết Thời Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 236: Lại xông vào Cự Phần.


Sở Vân Thăng tất nhiên biết bằng vào năng lực của mình bây giờ, kỳ thực chỉ có thể đồng thời khống chế hơn mười con côn trùng phong ấn, muốn trở thành Kẻ nắm giữ vạn trùng chân chính vẫn còn kém xa vạn dặm. Tiền bối sách cổ đến đây còn may ra, chứ hắn thì khỏi nói.

Nhưng mặc dù không thể nắm giữ trong tay, thì khả năng điều động được vẫn khá là lớn!

Tử Viêm Ma Trùng! Con côn trùng đẳng cấp cao nhất trong khu chất nhầy mà Sở Vân Thăng từng gặp.

Mỗi một khi nó tiến công, đều kèm theo làn sóng hưởng ứng của đàn côn trùng, khi nó phấn khởi sục sôi, đàn côn trùng sẽ không màng sống chết lao về phía trước; khi nó gần kề bên bờ vực tử vong, đàn côn trùng sẽ bi thương rít gào.

Dựa theo giả thuyết của giáo sư Tôn ở tổng bộ nghiên cứu, giữa bọn chúng nhất định tồn tại một loại trao đổi thông tin sinh vật nào đó, chỉ là với thời gian và tinh lực có hạn, cùng với những hạn chế trên phương diện khoa học kỹ thuật của con người, thủy chung không cách nào giải mã hoàn toàn được.

Sở Vân Thăng muốn bình yên vô sự đặt chân ẩn thân ở khu chất nhầy, đầu tiên cần đối phó với tất cả Tử Viêm Ma Trùng tồn tại ở nơi này, hơn nữa còn phải hoàn thành trong vòng bốn ngày!

Đương nhiên những điều này là trong điều kiện tiên quyết nơi này không tồn tại côn trùng có cấp bậc cao hơn Tử Viêm Ma Trùng!

Vì vậy hắn trốn vào trong giáp xác Kim Giáp Trùng, như một con chuột đồng chui tới chui lui trong toàn bộ khu chất nhầy, gần như lật tung tất cả các ngõ ngách của cựu thành Hoàng Sơn lên một lần, lại kinh ngạc phát hiện nơi này vậy mà chỉ có một con Tử Viêm Ma Trùng!

Sở Vân Thăng không khỏi nhíu chặt lông mày, chỉ có một con Tử Viêm Ma Trùng? Mặc dù là hắn đơn thương độc mã cũng có thể giải quyết, vì sao lũ phi nhân loại trong hai thành Băng Hỏa lại cứ mặc kệ không thèm để ý?

Có điều, nghĩ lại một chút, mặc dù chỉ là một con Tử Viêm Ma Trùng, nhưng số lượng côn trùng nơi này vẫn vô cùng khổng lồ. Bọn phi nhân loại đó không giống bản thân có được nguyên phù, nếu chỉ vì một con Tử Viêm Ma Trùng không có bất cứ tác dụng nào mà xâm nhập vòng vây của côn trùng, đương đầu với nguy hiểm để chém giết nó, tựa hồ không cần thiết chút nào.

Nhưng bất kể như thế nào, vẻn vẹn chỉ một con Tử Viêm Ma Trùng, nói chung vẫn khiến Sở Vân Thăng có hơi chút thất vọng. Hắn vốn định phong ấn thêm mấy con, thứ nhất là làm sức mạnh trung gian để hắn có thể thống trị khu chất nhầy, thứ hai là tạo thành lực lượng nòng cốt giúp hắn đối phó với hai thành Băng Hỏa.

Đương nhiên, nói theo phương diện khác, không có quái vật có cấp độ cao hơn Tử Viêm Ma Trùng, với hắn mà nói cũng là một chuyện tốt, bằng không không biết phải tốn bao nhiêu công sức tinh lực mới xử lý được nó nữa.

Trên thực tế, vùng đất chất nhầy này cũng không tồn tại độc lập. Khi Sở Vân Thăng tìm kiếm bốn phía, liền phát hiện khu chất nhầy này kéo dài thẳng đến sát biên giới phía nam nhưng vẫn không chấm dứt, mà là bị sức mạnh thần vực cắt lìa nó ra khỏi khu chất nhầy bên ngoài. Bởi vậy, thỉnh thoảng vẫn có thể thấy một hai con Xích Giáp Trùng từ bên ngoài bước nhầm vào, rồi lại không thể trở ra được.

Cho nên, cái khu chất nhầy này có khả năng rất lớn chỉ là một góc nhỏ của khu chất nhầy khổng lồ ở bên ngoài phía nam, tương tự như một mảnh rừng rậm bào tử bị cắt vào ở phía bắc vậy.

Một con thì một con! Sở Vân Thăng dứt khoát chơi mạo hiểm, nghênh ngang phóng Tử Viêm Ma Trùng phong ấn của mình ra làm quân tiên phong, theo sát sau đó là ba con Kim Giáp Trùng làm đội công kích thứ hai, cuối cùng còn thêm tám con Thanh Giáp Trùng hình thái thứ hai áp trận, một đường hùng hổ tiến về phía con Tử Viêm Ma Trùng duy nhất trong khu chất nhầy.

Trận hình mạnh mẽ thế này, đi đến chỗ nào, đàn trùng rối rít tránh lui, không một con nào dám cản đường.

Dù là như vậy, Sở Vân Thăng vẫn thành thành thật thật núp trong giáp xác Kim Giáp Trùng. Một tên loài người như hắn một khi hiện thân, lấy sự bài xích của côn trùng đối với con người cùng với ý thức bản năng bảo vệ Cự Phần, sẽ bất chấp hết thảy nhấn chìm chính mình.

Căn cứ kinh nghiệm trước kia của hắn, mỗi một con Tử Viêm Ma Trùng trong trường hợp không có Trùng tộc cao cấp hơn can thiệp, chúng nó sẽ tự động vạch ra một phạm vi thế lực của mình ở khu chất nhầy, cũng bài xích những Tử Viêm Ma Trùng khác.

Hôm nay, cái con ở trước mắt Sở Vân Thăng đây, sớm đã cảm nhận được sự xâm lấn của đồng bạn mình, giờ đang quơ sợi râu rực lửa, trong miệng không ngừng phát ra những tiếng rít trầm thấp, như là đang nghiêm khắc cảnh cáo con Tử Viêm phong ấn của Sở Vân Thăng: Ngươi đã vượt biên giới.

Nhìn kỹ con Tử Viêm Ma Trùng này, Sở Vân Thăng cảm thấy rất bất ngờ, hình thể của nó không ngờ còn lớn hơn nhiều con của bản thân, lại còn hết sức hùng tráng, không biết có phải vì nguyên nhân một mình độc chiếm ba tòa Cự Phần hay không.

Quyết đấu giữa hai con Tử Viêm Ma Trùng, ngoại trừ một đám "không biết tốt xấu" của Sở Vân Thăng nán lại tại chỗ, những loại côn trùng khác đều tự động cách xa, dừng chân quan sát.

Đơn đả độc đấu, lấy hình thể của con Tử Viêm của mình khẳng định sẽ không phải là đối thủ của con Tử Viêm Ma Trùng bản địa trước mắt.

Nhưng Sở Vân Thăng không có cái tính cao ngạo của đám Tử Viêm Ma Trùng, Tử Viêm phong ấn của hắn là một sinh vật không có ý thức, hiển nhiên lại càng không có. Một người và một đám trùng đều là hạng bỉ ổi, vừa mới bắt đầu đã tính tới chuyện đánh hội đồng cái con bản địa này rồi.

Đợi những côn trùng khác đã lùi ra xa, Sở Vân Thăng lập tức điều động Kim Giáp Trùng chui xuống lòng đất, chiến trường chính diện thì giao cho Tử Viêm phong ấn và Thanh Giáp Trùng hình thái thứ hai, mà chính hắn thì chui xuống đất để tránh khỏi tầm nhìn của đàn côn trùng, lén dùng súng Băng quấy rầy con bản địa đô con này.

Xoẹt!

Sở Vân Thăng từ dưới đất phát động công kích đầu tiên, lúc này, toàn bộ sự chú ý của Tử Viêm bản địa đang đặt lên người Tử Viêm phong ấn, căn bản không hề có chút phòng bị nào đối với một con Kim Giáp Trùng nho nhỏ vừa chui xuống đất.

Bất ngờ không kịp đề phòng, nó lập tức trúng đòn, toàn thân nhất thời kết một tầng băng!

Mười hai con côn trùng phong ấn là số lượng cực hạn mà Sở Vân Thăng có thể khống chế vào lúc này, cơ hội chiến đấu vừa xuất hiện, hầu như cùng một lúc tất cả đều triển khai năng lực công kích mạnh nhất của mình, đánh hội đồng cái con Tử Viêm bản địa cường tráng này.

Trong chốc lát, ánh lửa ngập trời, sóng gợn do năng lượng hệ hỏa va chạm sinh ra chập chờn không ngừng, tựa như những xung nhịp khuếch tán ra bốn phía.

Tử Viêm bản địa đại khái không ngờ trong cuộc chiến tranh giành lãnh địa giữa những con Tử Viêm với nhau, lại có côn trùng khác dám cả gan can dự vào, sau khi gắng sức phá băng, lập tức ngửa đầu rít lên, tựa như đang kêu gọi bọn côn trùng khác, làm cho đàn côn trùng xung quanh rục rịch muốn lao lên.

Nhưng Tử Viêm phong ấn của Sở Vân Thăng cũng không tỏ ra yếu kém chút nào, đồng dạng ngửa đầu rít lên, một qua một lại, đàn côn trùng vây xem trơ ra không biết phải làm thế nào mới phải, chỉ đành tiếp tục đứng yên tại chỗ.

Mười hai đánh một, lại thêm Sở Vân Thăng chui tới chui lui, không ngừng bắn lén, mười ba đánh một!

Tử Viêm bản địa tuy rằng to lớn hùng tráng hơn Tử Viêm phong ấn rất nhiều, nhưng trong tình huống như vậy, cũng chỉ biết chống đỡ, liên tục bại lui.

Đây đại khái là trận chiến đấu với Tử Viêm Ma Trùng thuận lợi nhất mà Sở Vân Thăng từng đánh từ trước tới nay. Có Tử Viêm phong ấn đỡ ở phía trước, Thanh Giáp Trùng và Kim Giáp Trùng vốn không có sức đánh một trận trước mặt nó, lúc này lại chính là một lũ ma quỷ chậm rãi gặm nhấm sinh mệnh của nó.

Cái chết của nó chỉ là vấn đề thời gian, Sở Vân Thăng muốn từng bước tiêu hao sinh mệnh nó đến mức độ suy yếu nhất, sau đó ra tay một phát phong ấn nó, trở thành Tử Viêm Ma Trùng phong ấn thứ hai của mình.

Quái vật Trùng tộc càng mạnh mẽ, lại càng khó bị giết chết, nhất là cái loại Trùng tộc có sự chất biến về sức mạnh như Tử Viêm Ma Trùng, nếu không có Thanh Giáp Trùng tiến hóa lên hình thái thứ hai, nói không chừng phải tấn công nó suốt cả đêm mới có thể giết chết nó được.

Cuối cùng thay vì nói là bị giết chết, còn không bằng nói nó bị mài chết. Khi Sở Vân Thăng phong ấn nó, nó ngay cả hơi sức rung sợi râu dài cũng chẳng có.

Sau khi Tử Viêm bản địa bị phong ấn, Sở Vân Thăng bắt đầu toàn lực tẩm bổ khôi phục nó, hắn muốn trong vòng bốn ngày, một mặt tu luyện, một mặt nuôi dưỡng côn trùng.

Bốn ngày sau, con bản địa có thể khôi được bao nhiêu, an toàn của hắn sẽ tăng bấy nhiêu.

Tử Viêm phong ấn thay thế Tử Viêm bản địa, trở thành lãnh chúa mới của khu chất nhầy, được Sở Vân Thăng ra lệnh, xua đuổi đàn côn trùng ra phạm vi trăm mét ngoài Cự Phần.

Bao gồm cả Nhuyễn Trùng ở dưới lòng đất.

Sở Vân Thăng không biết Cự Phần có tồn tại ý thức của mình hay không, nhưng dựa theo vài lần tiếp xúc với Cự Phần trước kia, hắn hiểu một đạo lý, chỉ cần mình không chủ động tấn công và tổn thương nó, bình thường nó sẽ không có phản ứng kịch liệt gì, sẽ mãi không ngừng không nghỉ vội vàng thực hiện công việc của mình một cách máy móc.

Bởi vậy hắn vẫn ngồi trong Kim Giáp Trùng, thuận theo đường ống của Cự Phần chui vào nội bộ nó.

Đường ống bên trong Cự Phần đan xen chằng chịt, tựa như những sợi dây leo giăng khắp nơi, từng túi chất nhầy to lớn hình dạng như quả trứng, lẳng lặng bị treo trên đường ống chất nhầy khắp trời, số lượng nhiều đủ khiến người ta phải trợn mắt líu lưỡi.

Đây là lần thứ hai Sở Vân Thăng tiến vào bên trong Cự Phần, lần trước là vì tìm bắt một con Kim Giáp Trùng, phải cẩn thận từng ly từng tí, thời gian lại cực kỳ gấp gáp, gần như không thừa ra một chút thời gian nào để quan sát cẩn thận kết cấu bên trong của nó, lần này mới coi như bù đắp đầy đủ.

Mục đích chuyến này của hắn chủ yếu là để tìm kiếm loại chất nhầy màu đỏ và màu vàng phát hiện lần trước, tìm cách xác định xem rốt cuộc là loại nào đã tạo tác dụng thúc đẩy tiến độ tu luyện của mình.

Sau khi dạo qua một vòng, Sở Vân Thăng đổi sang Thanh Giáp Trùng, thuận theo đường ống nhầy nhụa, bay đến vị trí tầng giữa của Cự Phần. Những túi chất nhầy hình dạng như quả trứng ở nơi này rõ ràng lớn hơn rất nhiều so với tầng dưới, nhưng số lượng rõ ràng cũng ít hơn nhiều, hình dạng so với túi trứng Kim Giáp Trùng trong trí nhớ của Sở Vân Thăng đã từng thấy qua hết sức tương tự.

Khi đã xác định hình dạng không có gì khác biệt, Sở Vân Thăng vì muốn đảm bảo an toàn, lại lần nữa tăng cường liên hệ với Tử Viêm phong ấn ở bên ngoài, phòng ngừa bất trắc, tiếp đó, lệnh cho một con Thanh Giáp Trùng khác lập tức cắt đứt hai đường ống một lớn một nhỏ bên trên túi chất nhầy.

Ọt....

Một đỏ, một vàng, hai loại chất nhầy màu sắc khác nhau thuận theo đường ống ồ ồ phun ra, Sở Vân Thăng sớm chuẩn bị sẵn, lấy từ trong Vật Nạp phù ra thùng nước lúc trước dùng để đựng nước, vội vàng hứng dưới đoạn cắt.

Lúc này, Tử Viêm phong ấn của Sở Vân Thăng ở bên ngoài cấp tốc truyền đến tín hiệu mãnh liệt - Cự Phần phát ra cảnh báo dồn dập.

Côn trùng vòng ngoài bắt đầu ùn ùn tụ lại, theo bản năng cố gắng tiến vào bên trong cơ thể Cự Phần.

Cùng lúc đó, Cự Phần đột nhiên liều mạng thu lại hai đường ống một đỏ một vàng bị cắt đứt, thay vào đó là một đường ống đa biến có tính công kích hơn, đánh thẳng về phía Sở Vân Thăng.

Sở Vân Thăng bận rộn nửa ngày, mặc dù chất nhầy lấy được không bao nhiêu, nhưng cũng đã đủ cho bản thân phân tích thử nghiệm, mục đích đã đạt, liền chuẩn bị vọt khỏi chỗ này.

Lúc này, Tử Viêm Ma Trùng bên ngoài liên tục phát ra những tiếng rít chói tai, đàn côn trùng tụ đến đồng loạt dừng bước, tiến thoái lưỡng nan.

Kỳ thực bằng số lượng khổng lồ của chúng nó, có chất đống lên thôi cũng đủ để đè chết con Tử Viêm phong ấn mới trải qua đại chiến của Sở Vân Thăng rồi, nhưng Trùng tộc có vẻ là một chủng tộc có đẳng cấp rất nghiêm ngặt, trước mặt Trùng tộc cao cấp, chúng nó đều đơ ra không biết phải làm sao.

Nếu có Mân ở chỗ này, chỉ sợ cái đám người trùng hỗn độn Sở Vân Thăng đây, đã sớm biến thành chó chạy qua đường rồi.

Nhưng nơi này không có Mân, hoặc có lẽ nói Mân đã bị ngăn cách ở bên ngoài biên giới phía nam thần vực, nơi này Tử Viêm Ma Trùng là to nhất!

Có điều đáng tiếc, Tử Viêm Ma Trùng chỉ có sức mạnh uy hiếp, xua đuổi, dẫn dắt đàn trùng, không có được năng lực liên hệ và khống chế nhất cử nhất động của đàn côn trùng như Mân.

Tựa như bây giờ, nó chỉ có thể trấn áp không cho đàn côn trùng bên ngoài rục rịch muốn động, nhưng không thể khiến cho bọn chúng tản ra như không có việc gì, càng không thể ngăn cản Cự Phần tự chủ tấn công phản vệ, nhưng những thứ này Mân lại có thể làm được.

Sở Vân Thăng nắm chặt giáp xác Thanh Giáp Trùng II, bay trái né phải giữa những đường ống thô to như thùng nước tấn công về phía hắn, lắc lư phóng lên trên.

Hắn tính trực tiếp xông ra ngoài qua cái miệng lớn trên đỉnh Cự Phần, đó là nơi rộng rãi nhất, đường đi ngắn nhất, Thanh Giáp Trùng có thể tăng tốc lên tốc độ nhanh nhất trong thời gian ngắn nhất.

Sở Vân Thăng chưa bao giờ chiến đấu với Cự Phần, hoàn toàn không biết nó có khả năng gì, nếu như đường ống bên dưới bị đóng kín, bản thân lại chạy xuống dưới, vậy thì thật biến thành cá trong chậu rồi.



----o0o----
Click quảng cáo để ủng hộ diễn đàn!
Click Thanks để ủng hộ dịch giả!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK