Chương 169: Luyện giáp đúc thành.
Sáng sớm hôm sau, Sở Vân Thăng một đêm không ngủ, có chút mệt mỏi đi đến tổng bộ nghiên cứu.
Khi đi qua vị trí cũ của tấm bia đá, hắn kinh ngạc phát hiện nơi này đang bị rất nhiều bộ đội canh phòng súng đạn chỉnh tề phong tỏa, lại dựng lên những máy móc hình chóp tam giác kỳ lạ, tổng cộng có năm cái, phân chia xếp đặt tạo thành một hình ngũ giác.
Tổng bộ nghiên cứu từ lúc nào làm ra mấy thứ này? Sở Vân Thăng nghĩ thầm.
Bằng vào thân phận "nghiên cứu viên đặc biệt" mà giáo sư Tôn cho hắn, Sở Vân Thăng không tốn chút công sức đi qua tầng tầng lớp lớp phong tỏa của bộ đội, đi đến trọng địa của tổng bộ nghiên cứu.
Trợ lý Chu đã được giáo sư Tôn chỉ thị, bất cứ lúc nào Sở Vân Thăng tìm đến, việc đầu tiên là dẫn hắn đến phòng thí nghiệm.
Khi Sở Vân Thăng nhìn thấy giáo sư Tôn, ông ta đang cùng giáo sư Phương tiến hành thực nghiệm phức tạp, sắc mặt có vẻ mệt mỏi, nhưng trong ánh mắt lại đầy sức sống và hưng phấn.
"Tiểu Sở, cậu đến thật đúng lúc, lại đây xem thực nghiệm của lão Phương, sắp thành công rồi!" Giáo sư Tôn xoa xoa cặp mắt đỏ bừng, cao hứng nói.
"Thực nghiệm gì cơ?" Sở Vân Thăng cũng không khỏi cảm thấy hiếu kỳ, hiển nhiên giáo sư Tôn cũng là một đêm không ngủ, ông ta hôm nay từng này tuổi, vậy mà vì một thí nghiệm còn liều mạng như vậy, có thể thấy được sự quan trọng của nó.
"Kỹ thuật đúc luyện giáp xác mới! Phối hợp với năng lượng tối cần thiết, có thể đúc luyện giáp xác côn trùng quy mô lớn, so với kỹ thuật ban đầu, loại kỹ thuật kiểu mới này, có thể trực tiếp đề cao sản lượng đúc giáp lên gấp mười lần!" Giáo sư Tôn tự hào nói: "Không chỉ như thế, hiệu quả đúc luyện cũng tăng cường rất lớn, chỉ cần năng lượng đầy đủ, có thể nấu chảy giáp xác côn trùng thành trạng thái khối rắn nửa nóng chảy, cuối cùng thông qua thiết bị tạo hình, lần nữa định hình lại! Đây chính là một bước nhảy vọt to lớn của khoa học kỹ thuật trong lịch sử loài người!"
"Tương lai, khi lý luận từng bước được hoàn thiện và bổ sung, trực tiếp dùng trên lĩnh vực quân sự cũng không phải là không thể!" Giáo sư Phương sau khi thao tác một đống nút bấm làm Sở Vân Thăng hoa cả mắt, tháo kính mắt ra, ngáp một cái, lòng tin tràn trề nói.
"Cứ như vậy, sản lượng đồ phòng ngự trùng giáp của tổng bộ nghiên cứu nhất định sẽ được đề cao thật lớn!" Sở Vân Thăng đúng là bội phục trí tuệ của mấy vị giáo sư này.
Tuy rằng loại đồ phòng ngự do giáp xác côn trùng nấu chảy đúc lại của tổng bộ nghiên cứu không hề có được năng lực chắt lọc như Chiến Giáp phù của hắn, ví dụ như nếu nguyên vật liệu là giáp xác của Xích Giáp Trùng, thì hiệu quả của đồ phòng ngự tạo nên cũng chỉ ngang ngửa với tính năng của giáp xác Xích Giáp Trùng còn sống mà thôi, điểm khác biệt duy nhất chỉ là thay đổi hình dáng to nhỏ.
Có điều chỉ cần như vậy, đã có thể cứu được rất nhiều tính mạng của các binh lính và võ sĩ Bóng Tối trên chiến trường!
"Không riêng gì đồ phòng ngự, tiểu Sở, suy nghĩ của cậu không đủ rộng! Ý tưởng của ta và lão Phương là, tương lai trong tình huống có đủ năng lực, tổ chức sức mạnh toàn thành trên quy mô lớn, đúc luyện giáp xác côn trùng, sau đó xây tường dựng lũy bao quanh Kim Lăng, triệt để chặn đứng côn trùng ở ngoài thành!" Giáo sư Tôn híp mắt, cười ha hả nói, dường như đã thấy được Kim Lăng với bốn phía tường thành được tạo thành từ giáp xác côn trùng.
"Vậy nhất định rất đồ sộ!" Trong ánh mắt của Sở Vân Thăng cũng hiện lên một bức tường thành nguy nga đồ sộ dài dằng dặc, một bên là cao ốc nhà lầu, đèn đuốc huy hoàng, tiếng người huyên náo, một bên là bóng tối vô biên cùng với các loại quái vật côn trùng, hoang tàn vắng vẻ.
"Đúng vậy, tiểu Sở, thật hy vọng ngày đó có thể đến sớm một chút, chết quá nhiều người rồi!" Giáo sư Tôn thở dài một hơi nói.
"Kể ra, cũng là nhờ tấm bia đá kia truyền cho cảm hứng, đó đúng là một thứ thần kỳ, rất nhiều nghiên cứu viên của tổng bộ nghiên cứu hoặc nhiều hoặc ít đều bị nó ảnh hưởng, đáng tiếc nó cuối cùng lại bay đi, bằng không..." Giáo sư Phương than thở.
"Lão Hoắc không phải đã tổ chức những chuyên gia sinh vật giỏi nhất, đặc biệt tiến hành nghiên cứu ảnh hưởng của sự kiện lần đó đối với não bộ sao? Chỉ cần tìm được nguyên nhân và cơ chế, sớm muộn gì cũng có thể nghĩ ra được biện pháp, lão Phương, ông cũng không cần quá gấp." Giáo sư Tôn khuyên.
Sở Vân Thăng âm thầm gật đầu, trong sách cổ của tiền bối cũng có đề cập qua, bộ lạc bị bia đá ảnh hưởng, trên mặt chỉ số thông minh, nhất là khả năng sử dụng công cụ, rõ ràng là trội hơn so với những bộ lạc khác, đúng là vừa hợp với hiện tượng lúc này ở Kim Lăng.
"Tiểu Sở, vốn cũng có chuyện muốn đi tìm cậu, hai ngày nay lại bị thực nghiệm dây dưa." Giáo sư Tôn dừng lại một chút rồi nói.
"Chuyện thức ăn mới thì đợi lát nữa lại nói, lần này tôi tới, chủ yếu là muốn thỉnh giáo ông vào giáo sư Phương, cái gì là 'phản thế giới'?" Sở Vân Thăng đoán rằng giáo sư Tôn tìm bản thân đại khái cũng là vì chuyện thức ăn mới mà thôi, từ vụ việc của Mạc Vô Lạc, đã biểu hiện ra nguy cơ thức ăn càng ngày càng nghiêm trọng của Kim Lăng, loại nguy cơ này thậm chí được Sở Vân Thăng xếp hàng đầu trong số ba loại nguy cơ, hai loại còn lại theo thứ tự là "côn trùng" và "phi nhân loại".
Nhưng Sở Vân Thăng cũng không tìm ra cách nào hữu hiệu có thể trừ khử độc tố quy mô lớn, hắn chỉ có thể tổng kết một ít miêu tả chính xác trên mặt vĩ mô đối với việc trừ khử độc tố, còn thao tác và nghiên cứu trên mặt vi mô đã không còn nằm trong phạm vi năng lực của hắn, hy vọng những miêu tả này có thể truyền cảm hứng và mạch suy nghĩ cho mấy người giáo sư Tôn.
"Bọn họ cuối cùng đã tìm đến cậu!" Giáo sư Tôn bỗng nói một câu không đầu không đuôi, sau đó ngoắc tay gọi trợ lý Chu, nhỏ giọng dặn dò: "Cậu gọi lão Hoắc đến đây, không nên làm những người khác chú ý."
Giáo sư Tôn là cao tầng của tổng bộ nghiên cứu, hoặc nhiều hoặc ít sẽ biết một ít chuyện tình liên quan đến cô gái áo trắng và người áo choàng, chẳng hề lạ kỳ, Sở Vân Thăng cũng không vội hỏi, đi theo hai người bọn họ, vào trong một gian phòng họp vắng vẻ.
Chỉ chốc lát, giáo sư Hoắc vô cùng lo lắng chạy tới, mở miệng liền nói: "Lão Tôn, có chuyện quan trọng gì? Chỗ ta đang còn một đống thực nghiệm cần làm!"
Khi ông ta nói chuyện thì ánh mắt cũng rơi vào người Sở Vân Thăng, lại nhìn sắc mặt trịnh trọng của giáo sư Tôn và giáo sư Phương, ánh mắt lóe lên, đóng cửa lại, lặng im ngồi xuống.
"Tiểu Sở, chuyện của bọn họ, chúng ta ít nhiều cũng hiểu được một chút, cậu đừng trách chúng ta gạt cậu, trên thực tế, đối với bọn họ, cậu mới chính là tuyệt mật thật sự của tổng bộ chỉ huy khi đó!" Giáo sư Tôn thấy người đến đông đủ, liền mở miệng nói trước.
"Tôi?" Sở Vân Thăng trong lòng căng thẳng!
"Đúng vậy, tổng chỉ huy trưởng tiền nhiệm và ta là bạn bè lâu năm, sau khi ta, lão Phương và lão Hoắc theo sư đoàn chủ lực số hai đến Kim Lăng, đều riêng phần mình bí mật báo cáo với tổng chỉ huy trưởng tiền nhiệm tình huống của cậu, lúc đó mâu thuẫn giữa tên 'dị tộc' kia và tiền tổng chỉ huy trưởng đã trở nên gay gắt, tổng chỉ huy trưởng càng ngày càng lo lắng 'nó', cho nên căn cứ vào tình huống mà chúng ta báo cáo, sau khi xác định cậu là loài người, tất cả hồ sơ cá nhân của cậu đều được niêm phong, liệt vào bí mật cấp cao nhất, trong toàn thành Kim Lăng cũng chỉ có một mình tổng chỉ huy trưởng mới có quyền xem xét tra duyệt, đồng thời vào một ngày trước khi tiền tổng chỉ huy qua đời, ông ấy đã bí mật tiêu hủy tất cả tư liệu về cậu." Giáo sư Tôn cẩn thận nói.
"Tại sao phải làm như vậy? Rất nhiều người trong sư đoàn chủ lực số hai đều biết một ít tình huống, dường như cũng không thể nào bảo mật được mà." Sở Vân Thăng nhăn nhăn mũi nói, hai ngày nay tin tức bí mật mà hắn nhận được càng ngày càng nhiều, sắp nhiều đến mức mà hắn chịu hết nổi rồi.
"Những chuyện về cậu mà thuộc hạ của trung đoàn trưởng Đỗ biết cũng không nhiều lắm, không thể xem là thứ then chốt, hơn nữa thủy chung bị coi là đồn đại, rất ít người tin. Tiểu Sở, cậu nghĩ một chút xem, với biểu hiện đặc thù cùng với những năng lực kỳ lạ của cậu khi đó, tổng bộ nghiên cứu vì sao vẫn luôn không hề công khai, chẳng bao giờ hỏi qua vì sao cậu có mấy thứ áo giáp và trường kiếm đặc biệt như vậy? Thậm chí, tổng bộ nghiên cứu còn lấy danh nghĩa bản thân giúp cậu đi bo tròn chuyện này? Với cả sau khi tổng chỉ huy trưởng mới nhậm chức, tổng bộ nghiên cứu cũng không hề báo một chút tin tức nào cho bọn họ? Là vì mấy ông lão từng đồng sinh cộng tử chúng ta, sau khi thận trọng thảo luận, cố ý che giấu đi." Giáo sư Tôn nhìn lướt qua hai vị giáo sư còn lại nói.
Sở Vân Thăng giật mình, theo như lời giáo sư Tôn thì đúng là như vậy thật, tổng bộ nghiên cứu cho tới bây giờ chưa từng hỏi qua năng lực của mình, thậm chí ngay cả Chúc Lăng Điệp với mạng lưới quan hệ cực mạnh, cũng chỉ cho rằng mấy thứ vũ khí chiến giáp của mình đều là sản phẩm thực nghiệm của tổng bộ nghiên cứu! Hóa ra là do mấy người bọn họ một mực "giấu diếm" và "che đậy".
"Còn lại để ta nói đi, Sở tiên sinh, nếu cậu đã biết 'phản thế giới', chứng tỏ hai kẻ 'dị tộc' kia đã tìm đến cậu, ta cũng không muốn nói nhiều, những hiểu biết về bọn họ của chúng ta gần như đều là con số không! Ta chỉ dưới sự sắp xếp bí mật của tổng chỉ huy trưởng tiền nhiệm, âm thầm quan sát tên 'dị tộc' mặc áo choàng kia, kết hợp với những tư liệu khác, khi đó ta lấy thân phận nhà sinh vật học, đưa ra suy đoán cho tiền tổng chỉ huy trưởng vốn đã hoài nghi từ trước: Y tuyệt không phải là con người!" Giáo sư Hoắc nghiêm túc tiếp tục:
"Một tên trong số họ, hết sức tàn nhẫn và lạnh lùng đối với con người, một kẻ khác thì đỡ hơn một chút, nhưng đều giống nhau là chưa bao giờ tiết lộ cho chúng ta bất luận một tri thức gì về phương diện khoa học kỹ thuật, năng lượng tối, dù chỉ là một chút xíu cũng không! Đây cũng là chỗ mâu thuẫn lớn nhất giữa tiền tổng chỉ huy trưởng và tên áo choàng, nhưng cuối cùng cái tên 'dị tộc' đó thà chọn con đường quyết liệt, giết chết tiền tổng chỉ huy trưởng, cũng không chịu tiết lộ bất kỳ tri thức khoa học kỹ thuật nào để trợ giúp loài người vượt qua cửa ải khó khăn."
"Cho nên sau khi tổng chỉ huy trưởng tiền nhiệm chết đi, mấy người chúng ta liền biết, bọn họ hoàn toàn không hề quan tâm đến sự sống chết của loài người, chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân mình, không có bất cứ ảo tưởng gì! Thậm chí tương lai, đối với loài người mà nói, mối nguy hiểm từ bọn họ, thậm chí còn vượt qua cả côn trùng ngoài thành!" Giáo sư Tôn nghiêm túc bổ sung thêm.
"Nếu bọn họ không hề để ý đến sự sống chết của chúng ta, vì sao đều tự đi nâng đỡ hai vị phó tổng chỉ huy trưởng, tranh đoạt quyền chỉ huy của Kim Lăng?" Sở Vân Thăng lập tức chuẩn xác chỉ ra được chỗ mâu thuẫn.
"Đây chỉ là tạm thời, con đường để bọn họ tiến vào 'phản thế giới' ngay tại Kim Lăng, trước khi bọn họ tìm được thứ mà họ muốn, phải đảm bảo được sự an toàn và ổn định của lối đi sau khi họ tiến vào;
Thứ hai là phải chế tạo thiết bị mở ra lối đi, điểm này, bọn họ đã sớm tránh khỏi tổng bộ nghiên cứu, khống chế một nhóm người khác chế tạo cái loại thiết bị này, lại yêu cầu một lượng lớn vật tư tài liệu quý giá từ tổng bộ chỉ huy đến phối hợp;
Thứ ba chính là võ sĩ Bóng Tối các cậu, bọn họ cần một số người trợ giúp họ tiến vào phản thế giới, mà khi mở ra lối đi cũng cần một lượng lớn võ sĩ Bóng Tối cung cấp năng lượng.
Ba điểm này, là tất cả tình báo mà chúng ta có được, ngoài ra còn có nguyên nhân gì hay không cũng không biết, có điều chừng này đã đủ để giải thích việc tại sao bọn họ lại muốn khống chế Kim Lăng rồi." Giáo sư Tôn chậm rãi nói, hết sức trôi chảy, có lẽ cũng đã biết những chuyện này từ lâu rồi.
"Hai vị phó tổng chỉ huy trưởng cam tâm tình nguyện để bị khống chế sao?" Đây là điều mà khi đó Diêu Tường muốn hỏi, cũng là nghi ngờ của Sở Vân Thăng.
"Bọn họ còn có cách nào nữa? Hai kẻ 'dị tộc' đó muốn giết chết Chúc Hi Thụy và Phương Việt Hậu thì dễ như trở bàn tay! Hơn nữa Chúc Hi Thụy và Phương Việt Hậu đã sinh ra chia rẽ trong sách lược sinh tồn tương lai, Phương Việt Hậu hy vọng triệt để ngả về hướng tên dị tộc kia, được bọn họ che chở, nhờ đó gìn giữ loài người; mà Chúc Hi Thụy lại hy vọng lợi dụng mâu thuẫn giữa những tên dị tộc này, giúp cho Kim Lăng có thể sinh tồn trong khe hở, mà không phải trở thành nô lệ của dị tộc." Giáo sư Phương bất đắc dĩ giải thích.
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK