Chương 119: Phong Hỏa Liên Thành.
Quá trình rèn luyện chiến giáp cũng không mấy phức tạp, trước đây Sở Vân Thăng cũng đã rèn luyện qua mấy lần, bất kể là chế tạo Chiến Giáp phù, hay là dùng pháp quyết pháp tắc để khống chế phù thể, rèn luyện giáp xác của Xích Giáp Trùng, hắn đều đã thành thạo vô cùng.
Hắn bây giờ đã là cảnh giới Dung Nguyên Thể tầng một cảnh giới Hai Nguyên Thiên, số lượng giáp xác Xích Giáp Trùng trong Vật Nạp phù cũng đã đủ, thậm chí còn có cả một bộ giáp xác Kim Giáp Trùng. Sau khi sắp xếp xong gian phòng, liền chuẩn bị lần đầu tiên rèn luyện ra chiến giáp loại hai mạnh mẽ hơn chiến giáp loại một!
Chỉ có điều gian phòng không lớn, mỗi lần cũng chỉ có thể rèn luyện cùng lúc một hai bộ giáp xác, cho nên tốc độ không được nhanh lắm. Có điều Sở Vân Thăng vừa khéo có thể tĩnh tâm lại, tỉ mỉ cảm nhận toàn bộ quá trình từ chắt lọc giáp xác côn trùng cho đến luyện chế tạo thành chiến giáp.
Quá trình tách rời chắt lọc ra phần tinh hoa trong giáp xác Xích Giáp Trùng vô cùng nhỏ bé tinh vi, thậm chí đến mức mà Sở Vân Thăng không thể nhìn thấy bằng mắt thường, từ từ ngưng tụ thành hình giữa không trung căn phòng.
Những vật chất tinh hoa này chính là cơ sở cho sự cứng rắn và sự tồn tại của lồng nguyên khí bảo vệ của Xích Giáp Trùng, chúng vốn tồn tại ở trong thế giới nguyên khí của quái vật, từ khi Xích Giáp Trùng ra đời, đại khái đã có loại đặc tính này, lại trải qua sự tẩy rửa của nguyên khí năm này qua năm khác, trở nên càng thêm kiên cố rắn rỏi.
Từ độ lớn nhỏ và độ đậm nhạt của màu sắc thân thể Xích Giáp Trùng, Sở Vân Thăng đoán rằng, con Xích Giáp Trùng nào càng lớn tuổi càng trưởng thành, thì cái loại vật chất chứa đựng trong giáp xác này lại càng nhiều, càng tinh thuần!
Tác dụng của Chiến Giáp phù là tách những vật chất có thể tạo thành chiến giáp này ra, lại dựa theo pháp quyết pháp tắc trong sách cổ sắp xếp tổ hợp lại một lần nữa, hình thành ngoại hình và mối liên hệ với nguyên khí mới.
Sở Vân Thăng cố ý dung nhập luôn bộ giáp xác Kim Giáp Trùng kia vào trong đó, không giống với mà đỏ đậm của Xích Giáp Trùng, vật chất cơ sở mà Kim Giáp Trùng cung cấp lại tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, li ti dày đặc, bất luận là số lượng, độ cứng rắn hay là độ tinh thuần đều hơn xa giáp xác của Xích Giáp Trùng.
Đến khi chiến giáp thành hình, nguyên phù lóe lên ánh sáng chói lọi, hào quang tỏa ra bốn phía, chiếu sáng trưng cả căn phòng. Một bộ chiến giáp màu đỏ tối lộ ra những đường vân vàng kim tĩnh lặng lơ lửng giữa không trung, kiếm Thiên Ích tự động về chỗ, xen vào trong giáp tay của bộ giáp.
Khác với chiến giáp loại một, khi rèn luyện chiến giáp loại hai, sẽ căn cứ vào pháp quyết pháp tắc khống chế mà Sở Vân Thăng lựa chọn, quy tắc sắp xếp và kiểu dáng hình thành của chiến giáp loại hai sẽ có mang một đặc tính riêng biệt.
Công năng hỗ trợ chiến đấu - chiến năng - của chiến giáp thì có rất nhiều, thứ nhất là tốc độ. Hồi Sở Vân Thăng còn mặc chiến giáp loại một, thậm chí chỉ hơi kém hơn so với Hỏa Diễm Huyễn Điểu! Thứ hai là độ bền bỉ, năng lực phòng ngự đối với tấn công trí mạng từ sức mạnh bên ngoài; thứ ba là tăng cường sức mạnh, với biểu hiện là bất kể khi hắn vung đấm tấn công, hay là múa kiếm chém giết, sức mạnh sẽ được tăng lên rất nhiều; thứ tư là phòng ngự nguyên khí, cái công hiệu này có thể tương tác với Lục Giáp phù, hiệu quả cộng dồn tăng cường, bất luận là đòn tấn công của Hỏa Diễm Huyễn Điểu, hay là chất dịch nhầy có chứa hỏa độc của Xích Giáp Trùng, nó đều có thể làm yếu đi rất nhiều;... ngoài ra còn có rất nhiều chiến năng đặc thù khác, những cái đó đều là thuộc tính của chiến giáp loại ba trở lên, như là kiếm giáp như một, ngừng giữa không trung,... mấy thứ này không phải là thứ mà cảnh giới hiện nay của hắn có thể làm được.
Các loại chiến năng của chiến giáp loại một được tăng đều, chiến giáp loại hai thì dựa trên cơ sở chiến giáp loại một, cách chiến năng đều sẽ được nâng cao rất nhiều, chỉ là sẽ có một loại chiến năng trong đó, căn cứ vào pháp tắc rèn luyện mà trở nên càng nổi bật.
Pháp tắc rèn luyện mà Sở Vân Thăng chọn là tốc độ, trong những chiến năng này, tốc độ vẫn luôn là thứ được hắn coi trọng nhất. Những trải nhiệm trong hành trình chạy trốn dài ngày vẫn là những dấu ấn không thể xóa nhòa trước mắt hắn. Trong đại quân Xích Giáp Trùng, dù khả năng phòng ngự mạnh tới đâu, tấn công sắc bén hung hãn cỡ nào, thì nguyên khí và sức mạnh đều sẽ có lúc cạn kiệt, nếu không trốn thoát được thì chính là ngồi chờ chết, càng đừng nói đến tình huống bị một lượng lớn Thanh Giáp Trùng, Kim Giáp Trùng hoặc là Hỏa Diễm Huyễn Điểu cuốn lấy.
Tốc độ tăng lên, đương nhiên sẽ không chỉ thể hiện ưu thế trên mặt chạy trốn, mà quan trọng hơn là trong khi quần nhau với quái vật, có thể nhanh nhạy tránh thoát khỏi đòn tấn công hung mãnh của quái vật, cùng với khả năng nhanh chóng cắt vào vị trí nhược điểm của quái vật, vào thời điểm quái vật không phản ứng kịp, phát động đòn tấn công trí mạng, khiến cho nó không kịp tránh né, những điều này đều là ưu thế cực lớn của tốc độ.
Trên bộ chiến giáp, giữa ngực có hiện lên một ký tự trong sách cổ tượng trưng cho "tốc", tỏ vẻ chiến năng nổi bật của nó là tốc độ nhanh hơn!
Sau khi chiến giáp hình thành, trong lòng Sở Vân Thăng hơi động, lập tức thu chiến giáp vào trong phù thể, phong ấn vào trong thân thể mình, lại lần nữa khởi động chiến giáp, trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân. Chiến giáp loại hai còn có một ưu thế tăng thêm: Tốc độ khởi động chiến giáp được rút ngắn rất nhiều!
Nhẹ nhàng đẩy cửa, Sở Vân Thăng lo đánh thức ba người cô dậy, đến khi ra khỏi sân nhà mới dốc hết nguyên khí bản thể, toàn bộ chiến giáp như sống lại, sức sống mênh mông cuồn cuộn.
Hai chân phát lực, cả người Sở Vân Thăng như xẹt một tiếng, biến mất tại chỗ, thẳng theo đường phố phóng thẳng tới trước khoảng ba trăm mét, dọc theo đường chỉ để lại một bóng mờ, hắn đoán với tốc độ này, nếu gặp phải Hỏa Diễm Huyễn Điểu thì dù có đánh không lại, chạy trốn cũng vô tư.
Về phần Xích Giáp Trùng, Sở Vân Thăng hoàn toàn tin tưởng tốc độ bây giờ của mình đã hoàn toàn vượt qua chúng nó.
Vốn kiếm Thiên Ích cũng có thể tăng lên, có điều Sở Vân Thăng không có nhiều thời gian như vậy. Sau khi thí nghiệm trở về, Sở Vân Thăng chế tạo hai tấm Băng Băng phù và một tấm Ly Hỏa phù, loại nguyên phù tấn công cấp ba này có uy lực cực mạnh, chính bản thân hắn cũng đã tự mình trải nghiệm thử.
Ba tấm nguyên phù tấn công tiêu hao của hắn lên đến gần 45 nấc nguyên khí, sau khi dùng Nhiếp Nguyên phù bổ sung đầy nguyên khí lại, Sở Vân Thăng mệt rã rời lập tức mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
...
"Thập Tam Gia đáp ứng rồi sao?" Chúc Lăng Điệp đặt tách trà trong tay xuống, cất giọng trong trẻo, nàng đã chờ câu trả lời này rất lâu rồi, mãi đến đêm hôm khuya khoắt như bây giờ cũng đang một mực chờ đợi.
Chúc Lăng Điệp có thân hình thon thả cao gầy, thoải mái ngả mình lên ghế sa lon, một lọn tóc mềm mại chậm rãi chảy xuống từ ngón tay đang nâng lên của nàng, nhẹ nhàng dung hòa hơi thở bức người tỏa ra từ trong đôi mắt xinh đẹp.
Không chỉ riêng bản thân nàng được đánh giá là võ sĩ Bóng Tối cấp hai hạng Giáp, mà thế lực của gia đình nàng ở Kim Lăng cũng vô cùng khổng lồ, thâm căn cố đế, thậm chí trong tổng bộ nghiên cứu và tổng bộ chỉ huy đều có những nhân vật và chức vị quan trọng, cho dù là Hỏa Vương cũng không dám tùy tiện đắc tội với nàng!
Toàn bộ khu bắc, người có thể khiến cho Chúc Lăng Điệp nàng bội phục cũng không có mấy, ngoại trừ người mạnh nhất khu bắc là Hỏa Vương, thì chính là cái vị Thập Tam Gia này, người này làm việc quỷ dị kín đáo, dưới trướng cũng không phải chỉ có một đàn em giỏi đánh đấm như ngoại giới đồn đại, mà là hai viên đại tướng!
Chỉ là một người còn lại rất ít khi ra tay, mặc dù là Chúc Lăng Điệp cũng chỉ gặp qua người này ra tay một lần, liên thủ với vị võ sĩ Bóng Tối hệ hỏa nổi tiếng bên ngoài kia hạ gục Kim Giáp Trùng, những nhân sĩ tầng trên biết nội tình ở khu bắc đều gọi hai viên đại tướng của Thập Tam Gia là Phong Hỏa Liên Thành!
Nàng đã từng ngầm thử mời chào hai vị cao thủ dưới trướng Thập Tam Gia này, nhưng dù mình có đưa ra điều kiện gì thì đối phương cũng không lay động chút này, khiến cho nàng hết sức ngạc nhiên. Lúc này ngược lại mới đặt chú ý lên người vị Thập Tam Gia vừa mới mọc ra kia, nghe nói ở thời đại Mặt Trời, Thập Tam Gia và Hỏa Vương có chút quan hệ, cho nên khi y cướp đoạt địa bàn, Hỏa Vương mới toàn lực hỗ trợ y.
Nhưng đây không thể nào là nguyên nhân khiến cho Phong Hỏa Liên Thành trung thành với Thập Tam Gia đến vậy, Chúc Lăng Điệp một mực dốc một lượng lớn tài nguyên để tìm hiểu nguyên nhân trong đó, nhưng đến nay hiệu quả vẫn quá nhỏ.
"Vâng, chị Lăng Điệp, mặt mũi của ngài và Hỏa Vương, ông ta rốt cuộc cũng phải nể mặt, ngày mai ông ta sẽ dẫn theo Phong Hỏa Liên Thành ra ngoài thành tập hợp với chúng ta." Tô Vân nhỏ hơn Chúc Lăng Điệp một tuổi, đứng bên cạnh, cau đôi mi lại nói.
"Hả? Nếu họ đã đáp ứng rồi, vậy em còn lo lắng cái gì?" Chúc Lăng Điệp nhạy cảm bắt được sự do dự của Tô Vân.
"Chị Lăng Điệp, nghe nói bên phía Vu Bà tạm thời lại chiêu một thêm một võ sĩ Bóng Tối cấp hai hạng Bính." Tô Vân báo cáo lại tình báo mà gián điệp vừa lấy được.
"Cấp hai hạng Bính? Năng lực là gì?" Chúc Lăng Điệp gật đầu một cái nói, một võ sĩ Bóng Tối cấp hai còn không đủ sức ảnh hưởng đến kế hoạch, trong nét mặt nàng cũng không quá lưu ý.
"Tra xét ghi chép của tổng bộ võ sĩ Bóng Tối thì là hệ hỏa dùng súng, có điều có một việc hết sức khác thường, từ sau khi Vu Bà xác nhận người này gia nhập, lòng tin tăng mạnh, lập tức ngừng việc mời chào các võ sĩ Bóng Tối khác, trực tiếp tập trung chuẩn bị xe cộ và xăng, kế hoạch cũng tiến hành sớm hơn, thậm chí còn đổi giọng tuyên bố với các tín đồ của bà ta: Không mấy ngày nữa tất có lương thực!" Tô Vân cảm thấy hơi kỳ quái đáp.
"Ồ, một võ sĩ Bóng Tối hệ hỏa dùng súng? Chỉ chút thực lực ấy, Vu Bà thực đúng là thích làm ra vẻ huyền bí! Người như Vu Bà này, đến Kim Lăng chưa được mấy ngày mà đã gây bao mưa gió, sớm muộn gì cũng sẽ có người đi ra giải quyết, bây giờ không cần phải quan tâm bà ta, không gây ra sóng to gió lớn gì đâu. Em hãy điều tra tỉ mỉ hướng đi của Thẩm Thiếu Trạch, nghe nói bọn họ vừa mới kiếm được một cao thủ cấp ba hạng Bính từ tổng bộ võ sĩ Bóng Tối, cần cẩn thận đề phòng!" Chúc Lăng Điệp nhẹ nhàng cười nói, một chút thực lực của Vu Bà căn bản không đáng làm đối thủ của mình, chỉ là người này hơi kỳ lạ một chút mà thôi.
Lúc ban đầu khi nghe nói khu đông có Vu Bà có năng lực chữa trị kỳ lạ, nàng còn chuẩn bị mời chào về, kết quả lại phát hiện đối phương nhân cơ hội thiên hạ loạn thế, tín ngưỡng nhân gian sụp đổ mà cực lực truyền bá tín ngưỡng mới, mê hoặc dân chúng bình thường, nàng đương nhiên tránh xa một chút, tin rằng chỉ cần tổng bộ chỉ huy ra tay, sớm muộn gì cũng sẽ giải quyết cái đám người này.
Lần này sau khi tin ở biên giới Giang Tô - An Huy có một trạm lương thực nhỏ bị công tử của vài quan viên tổng bộ chỉ huy tiết lộ ra, khiến cho thế lực võ sĩ Bóng Tối ở khắp nơi tranh đoạt. Lương thực chính là tính mạng! Thừa lúc tổng bộ chỉ huy còn chưa rảnh để quan tâm đến mấy trạm loại nhỏ này, mà thế lực lớn ở các khu cũng đang phối hợp với quân đội đoạt lấy mấy cái trạm tích trữ lớn của quốc gia, các thế lực nhỏ khắp nơi trong thành Kim Lăng đã vì thế mà gió giục mây vần.
Sở Vân Thăng thức dậy từ sớm, nhớ lại chuyện sách cổ, từ miệng Lâm Thủy Dao biết được cái mặt dây chuyền ngọc kia ở nơi nào, bản thân còn chưa kịp đi tra xét, Kim Lăng hôm nay vô cùng hỗn loạn, tìm kiếm một người giống như mò kim đáy biển, khó khăn tầng tầng lớp lớp!
Cũng may hình như đối phương cũng là một người có tiếng, tuy rằng ở thời đại này chắc cũng đã chẳng đáng mấy đồng, thế nhưng tín ra vẫn còn dễ dàng hơn so với việc tìm mấy cái người không có chút tiếng tăm gì kia.
Hắn bảo Cảnh Điềm đang chuẩn bị đến khu phố làm việc chuyển cho chuyên viên Lộ một bức thư, bảo y giúp đỡ tìm kiếm một chút, tin tức của tổng bộ chỉ huy dù sao cũng nhiều và toàn diện hơn xa so với các thế lực khác.
Thân thể của Cảnh Dật còn rất yếu ớt, Sở Vân Thăng để lại đầy đủ lương thực và thuốc men để nàng giao cho Sở Hàm, nói với nàng là gần đây hắn phải đi ra ngoài làm việc, có chuyên viên khu vực như Lộ Á Minh ở đây, những du côn lưu manh trong khu túp lều tuyệt đối sẽ không dám đến kiếm chuyện.
Hắn vốn định để hổ con ở nhà trông nhà, kết quả là hổ con làm thế nào cũng không chịu, Sở Vân Thăng cũng sợ nó nổi thú tính, Sở Hàm cũng không khống chế được, lỡ làm bị thương người khác thì cũng phiền to, vì vậy đành phải mang theo nó.
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK