Chương 109: Nghiên cứu trưởng đặc cấp.
Lão già "sói chiếm nhà thỏ" lúc này vô cùng sợ hãi, ông ta ở chỗ này đã được một thời gian, Bạch lão đại là hạng người gì, ông rất rõ ràng, tuy rằng chưa thể gọi là giết người như ngóe, thế nhưng cũng không phải là kẻ lương thiện gì.
Vùng này đều là địa bàn của Bạch lão đại, tuy rằng không làm xằng làm bậy, thế nhưng cũng không ai dám trêu chọc, dù con trai mình là người của tổng bộ nghiên cứu thì cũng phải nhìn vẻ mặt y, mỗi tuần đều phải giao cho đám người Bạch lão đại cái gọi là phí trị an, ai bảo con trai hắn chỉ là thành viên vòng ngoài của tổng bộ nghiên cứu cơ chứ.
Bây giờ thế đạo loạn lạc, cảnh sát đã mặc kệ mọi việc, mấy võ sĩ Bóng Tối kia thường thì đến cả súng cũng không sợ, ngoại trừ bộ đội, có thể đè ép được võ sĩ Bóng Tối cũng chỉ có bản thân cái đám võ sĩ Bóng Tối chiếm cứ các địa bàn khắp nơi mà thôi. Bộ đội thì phải tập trung ngoài tuyến phòng ngự, căn bản không dư thừa tinh lực đi chăm sóc cho từng góc trong thành phố, bọn họ chỉ bảo vệ cho những khu vực trọng điểm của các đơn vị trọng điểm, vậy nên tổng bộ chỉ huy cũng là ngầm cho phép sự tồn tại của các thế lực võ sĩ Bóng Tối này.
Từ khi con trai của ông ta gặp vận đỏ, tiến vào vòng ngoài của tổng bộ nghiên cứu, thì có được nguồn cung cấp thức ăn cố định, tiếp đó con trai lại dùng thức ăn đổi được một căn hộ, một đám người nhà mình mới coi như đã được ổn định, đúng hạn cống nạp cho Bạch lão đại, tuy rằng thỉnh thoảng có mấy tên võ sĩ Bóng Tối len lén lẻn vào trong tòa nhà cưỡng bức mấy cô gái, hoặc là có lũ sâu mọt đến trộm cướp thức ăn trong những căn hộ xung quanh, nhưng nhà bọn họ thì vẫn luôn bình an yên ổn, chưa từng xảy ra vụ việc gì.
Không lâu trước, người trẻ tuổi trước mắt này đột nhiên dẫn theo hai tên võ sĩ Bóng Tối xông tới, ông ta vốn tưởng những kẻ này là "dâm tặc" đến cưỡng hiếp hay là "đạo tặc" đến cướp bóc thức ăn, cho nên phản ứng đầu tiên của ông là đưa nữ quyến trong nhà khóa vào trong phòng ngủ chính, cầm súng chuẩn bị liều mạng, kết quả không phải là đối thủ của người ta, trong nháy mắt đã bị chế ngự.
Nhưng khiến ông ta giật mình là, người này cũng không phải là đến cướp người cướp thức ăn, mà còn kinh khủng hơn cả chuyện đó nữa - hắn là người thân của chủ cũ căn hộ này.
Một gia đình có người thân là võ sĩ Bóng Tối, chỉ cần người võ sĩ Bóng Tối này không quá yếu thì cơ bản sẽ đảm bảo được địa vị ở Kim Lăng, vị võ sĩ Bóng Tối hôm nay nếu chỉ là bình thường thì cũng xong đi, bằng vào địa vị của con trai mình thì cũng có thể đối phó một chút, khiến cho hắn không đòi lại căn hộ được.
Thế nhưng! Người trước mắt này quá mạnh, quá lợi hại, chẳng những mọi người trong chiếc xe này đều cung cung kính kính hắn, mà ngay cả Bạch lão đại cũng không dám chọc vào hắn, người của chính mình bị hắn chém một tay, thế nhưng chỉ có thể nén giận, lại còn phải nói ngon nói ngọt vài câu, một võ sĩ Bóng Tối như vậy, đâu phải là một tồn tại mà nhà ông ta có thể trêu trọc nổi?
Nhà ở trong thời đại Bóng Tối này thật sự quá quan trọng, tuy rằng chỉ cần dùng không bao nhiêu thức ăn là có thể đổi được một căn hộ, thế nhưng đây cũng chỉ có thể chứng minh tầm quan trọng đến cực điểm của thức ăn, mà không phải là căn hộ không đáng tiền. Trước khi con trai còn chưa đổi được nhà ở, cả gia đình mình từng ngủ ở giữa đường, ngủ ở đất trống trong khu phố, bị đuổi tới đuổi lui, tránh nọ tránh kia đủ đường.
Khi ngủ trên con đường lạnh lẽo lúc nào cũng có thể bị cướp đi tính mạng, nửa đêm ngủ cũng có thể có người sẽ lặng lẽ xé toạc quần áo của con gái ngươi, thậm chí là ngày hôm sau khi ngươi tỉnh lại, đứa con thơ trong lòng ngươi cũng có thể đã biến mất.
Thức ăn vĩnh viễn không dám giữ lại đến ngày thứ hai, có bao nhiêu đều phải vội vã ăn sạch, bằng không lũ quỷ đói cứ nhìn chằm chằm kia trong màn đêm lạnh lẽo có thể sẽ làm cho ngươi không bao giờ tỉnh lại nữa.
Chỉ có nhà ở, hơn nữa là thứ nhà ở được bảo vệ, mới có thể thoát khỏi những cơn ác mộng này, tuy rằng vẫn lạnh lẽo như trước, kham khổ như trước, thế nhưng ít nhất đã có thể đắp chăn, ít nhất không cần lo lắng lúc nào cũng có thể bị người khác giết chết cướp đi lương thực, ít nhất sẽ không để cho phụ nữ có thai mà cũng không biết cha đứa bé là ai.
Nhưng mà, ngay lúc này, ông lão lại hoảng rồi, ông ta không biết nên làm gì bây giờ, trong đầu rối như tơ vò, ông ta rất mâu thuẫn, một mặt thì muốn người trước mắt này không tìm được người thân của hắn, hiển nhiên sẽ không phải đòi lại nhà ở nữa, thế nhưng lại sợ hắn giận cá chém cái thớt, một hơi giết sạch cả nhà mình, vì thế mặt khác, ông ta lại hy vọng người này có thể tìm được chủ nhà cũ, nhưng nếu như vậy thì căn hộ lại không thể giữ được!
Ông lão đang vô cùng rầu rỉ, nhưng thời gian không đợi người, chiếc xe của Đoạn Đại Niên chẳng mấy chốc đã đến gần tổng bộ nghiên cứu, từ khoảng cách rất xa đã bị binh lính vác súng tự động và một lượng lớn võ sĩ Bóng Tối của đội tuần tra cản lại, nếu muốn đi vào sâu hơn nữa thì phải đưa ra giấy thông hành của ba ngành lớn, bằng không giết chết bất luận tội.
"Con trai của ông tên là gì, chức vụ gì, làm ở hạng mục nào?" Sở Vân Thăng quay đầu nghiêm túc hỏi.
"A!" Ông lão bị giật mình tỉnh lại từ trong dòng suy nghĩ, không tình nguyện nói: "Nó gọi là Trình Bỉnh Văn, là nhân viên thu thập thông tin tư liệu thuộc bộ nghiên cứu thức ăn mới, cụ thể thì một lão già như ta cũng không rõ ràng lắm."
"Lão Đoạn, ông quen mấy việc này, cầm mấy thứ này xem thử có thể mua chuộc được ai đi vào đó đưa tin không?" Sở Vân Thăng lo lắng mấy thủ vệ này có thức ăn sung túc thì không để mắt tới lương thực, vì vậy liền lôi cái túi lớn đã chuẩn bị sẵn từ trên đường, từ trong Vật Nạp phù lấy ra thuốc lá hạng sang, sô cô la, kẹo, thậm chí còn có một chai rượu vô cùng quý giá, đều là những xa xỉ phẩm cao cấp, móc ra từ trong túi khiến cho cả chiếc xe nhìn mà trợn mắt há mồm!
Chỉ riêng cái bình rượu kia, ở Kim Lăng cũng đã là thứ chỉ còn tồn tại trong truyền thuyết! Mấy thứ này, chỉ cần tùy tiện lấy ra một thứ, cũng đều có thể có giá trị hơn vài mạng người!
"Đi, để ta đi xem thử một chút! Chỉ cần thuốc lá và kẹo là được rồi, những vật khác thì ngài cứ thu lại đi." Đoạn Đại Niên có hơi líu cả lưỡi. Rượu? Bản thân đã bao lâu rồi chưa được đụng tới, mấy cái thứ vật tư này đều bị tổng bộ chỉ huy lấy danh nghĩa là vật tư chiến lược cướp hết rồi.
Đoạn Đại Niên cất thuốc lá và kẹo, vòng một vòng ngoài tuyến canh gác, lại vòng trở về, nói: "Không được, Sở huynh đệ, bọn họ cứ ba người một tổ, ba tổ một đội, hoàn toàn giám thị lẫn nhau, không có cách để nói chuyện riêng được."
Sở Vân Thăng nhìn tuyến phòng ngự được đề phòng sâm nghiêm, xông vào khẳng định là không được, bản thân còn chưa có cái năng lực có thể đối kháng với cả quân đội, ở đây lại không có cái thứ người gác cửa có thể trực tiếp liên lạc cho nhân viên như trong thời đại Mặt Trời, binh lính và võ sĩ Bóng Tối của đội tuần tra cũng không thể truyền lời, việc này quả đúng là có chút vướng tay vướng chân.
"Sở tiên sinh, thật ra thì tôi có ý này, không bằng anh cứ đến tổng bộ võ sĩ Bóng Tối tiến hành kiểm tra đánh giá đẳng cấp trước đi, lấy năng lực của anh, hoàn toàn có thể lấy được giấy chứng nhận cấp cao, bằng cái thân phận này rồi tìm cách tiến vào tổng bộ nghiên cứu sẽ dễ hơn nhiều, tổng bộ võ sĩ Bóng Tối bên kia là làm việc 24 giờ, bây giờ có thể lập tức qua đó." Tôn Thiên đề nghị.
Đây cũng có thể coi là một cách, thế nhưng cũng sẽ tốn khá nhiều thời gian, Sở Vân Thăng đang nóng lòng, nhớ lại ông lão từng nói qua "chờ đến khi con trai ông ta trở về rồi nói", liền hỏi: "Con trai ông thường thì mấy giờ là về?"
"Cái này cũng không rõ nữa, có đôi khi còn bận rộn đến ba bốn ngày cũng không về, ta thực sự không biết, chuyện của hắn đều là những chuyện của tổng bộ nghiên cứu, chúng ta cũng không dám hỏi nhiều." Ông lão hốt hoảng nói.
"Xem ra chỉ có thế đến tổng bộ võ sĩ Bóng Tối trước thôi!" Sở Vân Thăng lặng lẽ nói, vừa muốn lên xe, đã thấy hai chiếc xe việt dã của quân đội, trên một chiếc trong đó còn có mang dòng chữ "Chuyên dụng cho đặc cấp tổng bộ nghiên cứu" đang chạy đến từ phía say, cùng dừng lại song song trước hàng rào với bọn Sở Vân Thăng, trên xe nhảy xuống một gã sĩ quan, cầm chứng từ đưa cho binh lính bảo vệ ở phía sau hàng rào.
Sau khi lính bảo vệ kiểm tra thật giả theo lệ thường, liền làm quân lễ, phất phất tay, lập tức có vài tên lính bước tới dời hàng rào qua.
Sở Vân Thăng xuyên qua cửa kính xe bọn họ, phát hiện ra một bóng người hết sức quen thuộc trên hàng ghế sau, không tự chủ được tiến lên hai bước.
"Xin đứng lại!" Cửa sổ xe hạ xuống, vươn ra một họng súng đen ngòm, một tên lính cảnh vệ mang mũ giáp ra lệnh, cái thế đạo hiện nay, nơi nơi đều vô cùng cảnh giác, nếu như không phải còn kiêng dè một đám võ sĩ Bóng Tối đứng sau lưng Sở Vân Thăng, chỉ sợ cả chữ "xin" cũng chẳng có.
Lúc này hàng rào đã mở, ô tô chậm rãi chạy tới, Sở Vân Thăng rốt cuộc thấy rõ ràng, phía trong không ngờ lại là giáo sư Tôn được trung đoàn 218 của Đỗ Kỳ Sơn bảo vệ kia, trong thoáng chốc hắn liền la lớn: "Giáo sư Tôn! Giáo sư Tôn! Chờ một chút!"
Trong ánh mắt khiếp sợ của đám người Đoạn Đại Niên, chiếc xe việt dã "Chuyên dụng cho đặc cấp tổng bộ nghiên cứu" này, không ngờ lại ngừng lại, sau đó từ từ lui lại, trở lại vị trí ban đầu.
Từ trên xe bước xuống một ông lão, trước ngực có đeo một cái huy hiệu cùng loại với huy hiệu của tổng bộ võ sĩ Bóng Tối, phía trên là ký hiệu ngôi sao, không ngờ lại in "nghiên cứu trưởng" "đặc cấp"!!!
Đoạn Đại Niên thiếu chút nữa thì tắt thở, nghiên cứu trưởng "đặc cấp" của tổng bộ nghiên cứu, đây chính là nhân vật chỉ xuất hiện trong những lời đồn đại, đó đều là những nhân vật đứng trên hàng ngũ đỉnh cao!
Mà ông lão họ Trình bị Sở Vân Thăng chộp tới thì vẻ mặt càng tái nhợt: Xong, xong rồi, người này ngay cả nghiên cứu trưởng đặc cấp của tổng bộ nghiên cứu cũng quen biết! Con trai của bản thân trước mặt người này đúng là cái rắm, mà có khi đến cả cái rắm cũng không bằng!
----o0o---- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK