Trong vòng một này, có đến bốn năm trăm người nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới nhập cảnh?
“Cường giả trên toàn thế giới đều đến nước Chiêm ư?”
Trong phòng làm việc, Cục trưởng nhìn tập tài liệu do cấp dưới đưa lên, đôi mắt ông ta dần trở nên chết lặng
“Mau nối máy đến văn phòng của Nhật Hào”
“Thông báo đến các cảng và sân bay trên toàn quốc phải ra sức hỗ trợ gấp mười lần, cần phải giới nghiêm”
Nhà họ Trần ở thủ đô.
Trong tứ hợp viện.
ần Long rót trà đã ngâm vào một tách trà, một cô gái tao nhã xinh đẹp ngồi ở trước mặt.
“Ông Long, tôi vừa nghe chú ba nói nước Chiêm xảy ra chuyện lớn, có đúng vậy không?” Trần Phi Lan hỏi một cách bình thản.
“Đúng vậy, thưa cô.”
Ông Thần Long chậm rãi nói: “Cục An ninh Quốc gia đã nhận được tin tức, mấy trăm cường giả trên toàn thế giới đều nhập cảnh trong hôm nay, không biết bọn họ muốn làm gì?
“Cường giả trên toàn thế giới?” Trần Phi Lan khẽ cau mày: “Đển nước Chiêm trong cùng một ngày? Họ bị cái gì gọi đến sao?”
Hàng trăm cường giả ở nước ngoài đều đến nước Chiêm cùng một lúc, điều này hơi khó giải thích.
“Theo điều tra, họ thực sự đã được gọi đến” Ông Thần Long gật đầu.
“Hả? Ông điều tra rồi?” Trần Phi Lan hơi bất ngờ.
“Trong số hàng trăm cường giả ở nước ngoài, có một bậc thầy bắn tỉa Mắt diều hâu đến từ Đông Kỳ, lão già này đã từng cứu mạng cậu ta khi còn ở nước ngoài mười năm về trước” Thần Long giải thích.
"Ồ? Anh ta nói gì?”
Thần Long do dự một lúc rồi nói: “Cậu ta nói rằng, cậu ta được gọi là người ngoại biên của phân điện thứ tám, đến nước Chiêm theo mệnh lệnh”
“Phân điện thứ tám?” Trần Phi Lan chưa từng nghe qua nên không khỏi tò mò.
“Phân điện thứ tám của Điện Chiến thần”
“Điện Chiến thần?” Trần Phi Lan càng bất ngờ: “Sao trước giờ chưa từng nghe đến nhỉ?”
“Cô à, lão già này cũng chưa từng nghe về nó. Mắt diều hâu là người ngoại biên nên cũng không biết nhiều”
“Anh ta nghe theo mệnh lệnh của ai?”
“Lệnh của chiến thần”
Trần Phi Lan khẽ nhíu mày: “Ông nghĩ thế nào?”
“An ninh Quốc gia đã từng mời Mắt diều hâu hợp tác với mức lương hàng năm lên đến tiền tỷ, nhưng cậu ta đã từ chối..”.
Thần Long hít một hơi, sự kiêng dè khó kìm nén hiện lên trong ánh mắt, ông ấy từ tốn nói: “Mà hiện tại cậu ta lại là người ngoại biên của phân điện thứ tám, lại còn do cậu ta cam tâm tình nguyện, điện Chiến thần này... đúng là không thể khinh thường”
Chiến thần hạ lệnh.
Hằng hà sa số cường giả trên thế giới đều di chuyển đến nước Chiêm.
Phải có danh tiếng và uy tín đến mức nào thì mới có thể ra lệnh cho những người này?
Nhưng họ chưa từng được nghe về điều này.
“Điện chiến thần” Trần Phi Lan thì thầm: “Lênh của chiến thần? Điên chủ của bọn họ là ai?"
“Tôi đã từng hỏi Mắt diều hâu, cậu ta chỉ biết điện chủ họ Dương, người đời gọi là anh Dương”
“Anh Dương?”
Ngay tức khắc, một khuôn mặt quen thuộc hiện lên trong tâm trí Trần Phi Lan, chính là Dương Kiến Nghiêm, nhưng ngay sau đó, cô ta lắc lắc đầu, tự cho rằng bản thân mình nghĩ quá nhiều rồi.
“Là người nước Chiêm?”
“Không biết nữa, chỉ biết là Điện Chiến thần có mười hai chiến thần, mười hai chiến thần này phân bố rải rác ở khắp nơi trên thế giới. Ngoài cái đó ra thì tôi không biết gì khác” Thần Long kể hết những thông tin ông biết được cho Trần Phi Lan nghe.
“Điện chiến thần? Anh Dương? Hạ lệnh được cho cả trăm người?”
Cô ta nheo nheo mắt: “Là một cường giả ư?”
Đúng lúc này, điện thoại của ông Thần Long đổ chuông.
Sau khi nhận cuộc gọi, ông ấy liên tục gật đầu. Nói chuyện điện thoại xong, ông ấy quay sang nói với Trần Phi Lan: “Cô Lan, Cục An ninh Quốc gia đã điều tra ra, điểm đến của hàng trăm người này là thành phố An Lạc ở phương bắc”
Ngoài vườn trà, bầu trời dần dần tối lại, cơn mưa vốn đã tạnh từ lâu lại rì rào rơi xuống.
Thần Long ngẩng đầu nhìn về phía xa xăm, khẽ nói: “Bầu trời phương bắc sắp sụp đổ rồi”