Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trả lời vấn đề của bà ta đã là nể mặt lắm rồi. 

Hiện tại ít nhất cũng biết được, lúc đó chiến thần Côn Luân không hề có ác ý nhắm tới nhà họ Ngô, như thế là đủ rồi. 

“Được rồi, cứ như thế đi” Côn Lăng Thiên muốn rời khỏi. 

Người nhà họ Ngô muốn cản lại thêm một lúc, muốn nịnh nọt thêm cơ, kết quả người ta không thèm nể mặt gì. 

Trương Sinh tự mình tiễn Côn Lăng Thiên ra về, Trương Bắc cũng đi theo bố của mình. 

Đợi sau khi tiễn họ đi, Trương Bắc mới quay lại. 

Ngay khi vừa quay lại, cả một đám người nhà họ Ngô liền vây quanh lấy Trương Bắc. 

“Anh Bắc, chiến thần Côn Luân có nói gì không?” 

“Đúng thế, anh Bắc, chiến thần Côn Luân ở đâu thế? 

“Bắc à” Bà cụ cũng tới trước mặt của Trương Bắc, hiền tử hỏi: “Cháu có biết nơi ở của chiến thần Côn Luân không?” 

“Bà ơi, cháu cũng không rõ, chẳng qua cháu hiểu ý của bà, muốn biết nơi ở của chiến thần, có thể đi nhiều một chút, đi giao lưu thêm 

Bà cụ không có phủ nhận, bà chính có ý như thế. 

“Thực ra bà ơi, không cần phải thế, chiến thần Côn Luân không thích bị người khác làm phiền, hơn nữa, chiến thần Côn Luân sẽ ở trong thành phố một đoạn thời gian, thời gian đủ lâu, chỉ sợ sau này sẽ không có cơ hội tiếp xúc nữa phải không? Chỉ cần bố cháu còn, sau này vẫn có cơ hội tiếp xúc với chiến thần Côn Luân” 

Nghe lời này của Trương Bắc, những người khác đều liên tục tâng bốc cậu ta. 

 

“Đúng thế, bố của anh Bắc là trưởng quân khu thành phố cơ mà, lần này có thể khiến chiến thần Côn Luân tới nhà chúng ta, đều là nhờ vào anh Bắc và bố anh ấy” 

“Đúng thế đấy bà ơi, cho nên mới nói, chỉ cần còn quan hệ với anh Bắc mà con, chúng ta sau này vẫn còn cơ hội được tiếp xúc với chiến thần Côn Luân” 

 

“Là như thế ạ.” 

Bà cụ gật đầu. 

Lần này Trương Sinh có thể giúp nhà họ Ngô bọn họ mời chiến thần Côn Luân tới, sau này có thể có cơ hội lần thứ hai, lần thứ ba tiếp xúc với chiến thần, ngược lại là bà ta gấp gáp rồi. 

“Bắc à, khổ cực cho cháu rồi, cũng khổ cực cho ba cháu rồi” 

“Bà ơi, bà nói câu này có chút khách khí rồi, sau này cháu còn phải kết hôn với Yến Tử mà, chúng ta là người một nhà, người một nhà không nói hai lời”, Trương Bắc cười nói. 

Ngay sau đó, nhà họ Ngô lại tâng bốc Trương Bắc một thời gian. 

 

Mà Trương Bắc nghĩ tới điều gì đó, bất giác hỏi: " Lúc nãy sao chiến thần Côn Luân lại hỏi về Dương Kiến Nghiêm?” 

Theo lý mà nói, Dương Kiến Nghiêm chỉ là một thằng nhà quê tới từ Đông Hải, còn những người mà chiến thần Côn Luân quen biết, không ai là không hiển hách cao quý, nhắc tới Dương Kiến Nghiêm, thực sự có chút khiến người khác không ngờ tới. 

“Nói tới Dương Kiến Nghiêm rồi. Quý cười nói giữa một đám người: “Tên ngốc Dương Kiển Nghiêm không phải nói hôm qua rồi, hôm nay muốn mời chiến thần Côn Luân tới đây sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK