"Đương nhiên là có liên quan, bởi vì tôi đã thích cô rồi." Tiền Đức Vân dùng ánh
mắt rực lửa nhìn Hứa Khinh Tử, cậu ta đưa tay ra, định nắm lấy bàn tay nhỏ bé của
CÔ.
Tuy nhiên, cô lại thu tay và giấu đi.
"Cậu Tiền, xin anh hãy tự trọng!"
Khi nhìn thấy điều này, Tiền Đức Vân khẽ mỉm cười và không quan tâm.
"Cô Hứa, tôi nghĩ là cô chưa hiểu tôi, cô không biết cô đi theo tôi thì tôi sẽ mang lại cho cô cái gì."
"Tôi đã có chồng, vì vậy tôi xin lỗi."
"Có chồng cũng có thể ly hôn mà, tôi lại không để ý" Tiền Đức Vân không quan tâm đến những lời của Hứa Khinh Tử, có vẻ như trước đó cậu ta đã tìm hiểu rõ chuyện của cô.
"Anh đúng là có bệnh!"
Hứa Khinh Tử chửi rủa.
"Đúng vậy, bệnh tương tự đó. Từ lúc bà cụ cho tôi nhìn thấy ảnh của cô thì tôi đã
biết, cô là người của Tiền Đức Vân tôi nhận định." Tiền Đức Vân bày tỏ.
"Vậy thì tốt quá, tốt quá rồi!" Nghe được Tiền Đức Vân nói như vậy, bà cụ ngược lại còn cảm thấy rất vui mừng: "Khinh Tử, cháu phải nắm bắt cơ hội tốt này đó"
"Vì chuyện này nên bà mới bảo cháu ly hôn với Kiến Nghiêm sao?" Hứa Khinh Tử
nhìn về phía bà cụ, cô đột nhiên kinh ngạc.
"Đúng vậy!" Bà cụ gật đầu lia lịa.
"Hôm nay bảo chị về, chị thật sự cho rằng bà ngoại đồng ý chuyện chị không cần ly hôn với Dương Kiến Nghiêm nữa sao? Bà ngoại chỉ lo lắng chị rời khỏi thành phố nên mượn cớ này để gọi chị về thôi" Võ cũng lên tiếng giễu cợt.
Hai mắt Hứa Khinh Tử tràn đầy kinh ngạc.
Đến bây giờ cô cũng đã hiểu cả rồi.
"Hoá ra tất cả mọi thứ đều là giả?"
"Chị cho rằng thế nào?" Võ cười: "Nếu không, chị thật sự cho rằng tên ngốc Dương Kiến Nghiêm kia có thể vào nhà họ Ngô của chúng tôi à. Nếu bà ngoại không nói như vậy, chị sẽ không quay lại, kết quả là tên ngốc kia lại coi là thật, thậm chí còn bốc phét. Trên thực tế, chúng tôi hoàn toàn không coi anh ta ra gì".
Sự thật đúng là như vậy.
Bà cụ biết hôm nay Hứa Khinh Tử sẽ rời đi nên đã lấy lý do cô không cần phải ly hôn với Dương Kiển Nghiêm nữa, bảo cô quay lại.
Mà Hứa Khinh Tử niệm tình quan hệ huyết thống nên đã quay lại.
Về việc sau khi quay lại, bọn họ còn quan tâm đến việc Hứa Khinh Tử đồng ý hay
không à? Ý kiến của cô hoàn toàn không quan trọng.
"Các người đúng là lũ khốn nạn!"
Hứa Khinh Tử cắn răng.