Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thả anh ta ra" 

Nghe thấy anh ta nói như thế, Dương Kiến Nghiêm vội vã nói. 

Sau khi Tiền Đức Vân được thả ra, anh ta vội vàng nói với Dương Kiến Nghiêm: “Cô Hứa đã trúng cổ hoa đào của tôi. Người trúng trùng độc sẽ quyết một lòng với người hạ trùng độc, cho nên vừa nãy cô Hứa mới có thái độ kia đối với anh!” 

“Anh còn dám hạ trùng độc với vợ tôi?” 

Vừa nghe thấy thế, Dương Kiến Nghiêm lập tức nổi giận gầm lên. 

Tát một cái tát lên trên mặt của anh ta. 

“Tôi sai rồi tôi sai rồi!”. 

Tiền Đức Vân bôm bốp dập đầu trước Dương Kiến Nghiêm. 

“Thuốc giải” 

“Anh tha cho tôi, tôi sẽ cho anh thuốc giải” Tiền Đức Vân bắt đầu đưa ra điều kiện. 

“Anh đang đưa ra điều kiện với tôi à?” 

Tiền Đức Vân biết rằng có chiến thần Côn Lăng Thiên ở đây, Dương Kiến Nghiệm thực sự sẽ giết mình, nhưng mà anh ta không muốn chết, nếu như giao ra thuốc giải thì anh ta chắc chắn phải chết. 

Anh ta dứt khoát cắn răng: “Anh không thả tôi, tôi sẽ không đưa thuốc giải” 

“Được lắm, tôi đồng ý với anh, đưa thuốc giải đây” Dương Kiển Nghiêm nói. 

“Anh đồng ý rồi ư?” 

“Đưa thuốc giải cho tôi, tôi sẽ thả anh ra” 

“Anh... Có nói lời giữ lời không?” Tiền Đức Vân không tin tưởng cho lắm, thế mà Dương Kiến Nghiêm lại dễ nói chuyện như thế. 

“Tôi nói lời giữ lời, đưa thuốc giải cho tôi, bây giờ tôi sẽ để anh rời khỏi cái khách sạn này” 

Tiền Đức Vân cắn răng, móc ra một bình thuốc từ trong ngực, đưa cho Dương Kiến Nghiêm rồi nói: “Trong người cô Hứa có trùng độc, loại thuốc này sẽ làm tiêu đi trùng độc trong cơ thể cô ấy” 

“Có độc không?” 

“Không có không có, thực ra cổ hoa đào là một loại cổ độc rất đơn giản, bình thường thì những thuốc tây có chứa axit đều có thể làm tiêu đi cổ trùng này.” Tiền Đức Vân vội vàng giải thích. 

“Được rồi, đi đi” 

Dương Kiến Nghiêm cầm lấy thuốc giải, sau đó đưa cho Thúy Ngân rồi nói: “Thúy Ngân, em đi lên tầng hai đưa thuốc giải cho chị em uống” 

“Vâng ạ!” Ngân vội vàng cầm thuốc giải đi lên tầng hai. 

Đúng là Dương Kiến Nghiêm không có nuốt lời, thực sự để cho Côn Lăng Thiên tản binh sĩ ra thành một lối đi. 

Thấy vậy, Tiền Đức Vân như được đại xá, vừa lăn vừa bò mà chạy ra ngoài. 

Sau khi ra ngoài, anh ta ngồi lên chiếc xe Maserati của mình, tốc độ đạt mức một trăm cây số, lái xe thục mạng rời đi. 

Mãi đến khi khởi động xe, Tiền Đức Vân mới thở phào nhẹ nhõm. 

“Dương Kiển Nghiêm, nỗi nhục ở đây ngày hôm nay, sớm muộn gì tao cũng sẽ đòi lại, cho dù là chiến thần Côn Lăng Thiên cũng sẽ không bảo vệ được mày!”. 

Anh ta đã hạ quyết tâm, sau khi trở về nhà sẽ lập tức bảo bố giết chết Dương Kiến Nghiêm. 

Bố anh ta chính là cao thủ siêu cấp, hơn nữa đằng sau còn có thể lực của gia tộc phương bắc, cho dù là có chiến thần Côn Lăng Thiên cũng không giữ được mạng Dương Kiến Nghiêm. 

Nghĩ đến đây, bỗng nhiên tâm trạng của anh ta vui vẻ lên, bắt đầu ngâm nga hát ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK