Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến cả Trương Bắc trên tầng hai cũng hoảng hốt. 

Mấy người mà cậu ta dẫn tới đều là những trợ thủ đắc lực của bố cậu ta, có sức mạnh dũng mãnh. 

Nhất là đội trưởng Phàn càng lợi hại hơn cả, nhưng bây giờ bị Dương Kiến Nghiêm đạp một phát đã ngất đi rồi? 

Hơn nữa bị đạp một phát mà bay mấy mét? 

Chuyện gì vậy? 

Năm người còn lại sững sờ một hồi thì cùng ra tay. 

Lúc này Dương Kiến Nghiêm giống như chiến thần vậy, chỉ vài bước chân, trong chốc lát, tất cả bọn họ đều đã ngã xuống. 

“Anh rể, anh không sao chứ? 

Cao Thúy Ngân vô cùng kinh hãi, vừa bước đến liên quan tâm hỏi han. 

“Anh rể, anh lợi hại quá” Thấy Dương Kiến Nghiêm không sao, ánh mắt Cao Thúy tràn ngập sự ngưỡng mộ. 

“Giỏi đấy.” 

Tiền Đức Vân gật đầu, anh ta đặt ly rượu trên tay xuống rồi vỗ tay mấy cái. 

“Đánh khá lắm, chẳng trách dám đến nhà họ Ngô đánh người, họ bị đánh vô cớ” 

Tuy nhìn thì giống như khen ngợi, nhưng ánh mắt của Tiền Đức Vân lại không hề để tâm, ngược lại giống như là đang xem một màn kịch hay, sau đó móc từ trong túi ra một tờ chi phiếu, vứt từ trên tầng hai xuống dưới. 

“Cậu thoải mái điền vào chi phiếu, đừng hiểu nhầm, tôi đã từng xem rất nhiều trận đấu, cũng không có trận nào hay như ngày hôm nay. Cậu chủ đây hôm nay vui, thưởng cho cậu.” 

Sỉ nhục! 

Rõ ràng là sỉ nhục! 

“Tiền Đức Vân, chúng tôi tới tìm chị của tôi” Cao Thúy Ngân tức giận quát. 

“Tôi chỉ hỏi anh một lần, Hứa Khinh Tử đang ở đâu?” Sắc mặt Dương Kiến Nghiêm thản nhiên nhìn Tiền Đức Vân. 

“Sốt ruột rồi à? Chàng trai trẻ cần gì phải vậy? Tôi có thể nhìn trúng Hứa Khinh Tử là là phúc phận của cô ấy, hơn nữa, tôi giàu hơn cậu, có gia thế hơn cậu, tôi có thể cho Hứa Khinh Tử sự giàu sang phú quý và tương lai tiền đồ sáng lạn, cậu có thể không?” 

“Cậu không thể. Thế này đi, tôi cho cậu thêm một tờ chi phiếu, thoải mái điền, ba mươi nghìn tỷ, sáu mươi tỷ? Ba trăm nghìn tỷ? Cũng được, tôi đây cũng không phải là không nói đạo lý đúng không” 

Vợ của người khác, nói đưa đi là đưa đi. 

Dương Kiển Nghiêm cười. 

“Anh ngang ngược như vậy sao? Không coi pháp luật ra gì à?” 

“Này, ở thành phố thì cậu chủ đây chính là pháp luật, cậu lại nói đúng rồi đấy”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK