"Được rồi Khinh Tử, sau này cháu sẽ là người của nhà họ Ngô." Bà cụ bắt đầu nói.
Nói mỗi người nhà họ Ngô đều có công việc kinh doanh riêng, nhà họ Ngô làm trong lĩnh vực bất động sản. Trước đây Ngô Hải Thiên có một công ty, bây giờ anh ta đã mất, tạm thời sẽ không có ai tiếp quản công ty, vì vậy bà cụ giao công ty của Ngô Hải Thiên cho Hứa Khinh Tử.
"Cháu biết rồi thưa bà, cháu sẽ xử lý tốt." Hứa Khinh Tử không từ chối.
"Không cần đảm bảo bất cứ điều gì, ngành bất động sản đang suy thoái, đặc biệt
là giống như nhà họ Ngô của chúng ta, ở thành phố không thể theo kịp, rất khó chịu"
Công ty bất động sản lớn nhất thành phố là nhà họ Chu.
So với nhà họ Chu mà nói thì nhà họ Ngô thuộc hàng top ba ở thành phố, vì nhà
Chu độc chiếm tài nguyên của thành phố nên việc làm ăn của gia đình họ càng khó
khăn hơn.
"Yên tâm đi vợ, anh sẽ giúp em." Dương Kiển Nghiêm nhìn ra được Hứa Khinh Tử
tương đối quan tâm đến công ty của Ngô Hải Thiên, vì vậy anh nói nhỏ với cô: "Sau
này anh có thể giới thiệu nhà họ Chu hoặc là tập đoàn Thiên Phủ cho em làm quen"
Nhà họ Chu độc chiếm bất động sản lớn nhất thành phố.
Mà tập đoàn Thiên Phủ của Trần Thiên Minh cũng tham gia vào lĩnh vực bất
động sản, đây là những chuyện mà trước đó Dương Kiển Nghiêm đã điều tra qua.
"Anh đang nói cái gì đấy?" Hứa Khinh Tử trợn tròn mắt, nói nhỏ với anh: "Anh
đừng nói lung tung, loại xí nghiệp này là loại chúng ta có thể làm quen được chắc."
"Trước đây Vương Kim Siêng đã từng hợp tác với thành phố, anh sẽ nhờ chủ tịch Vương giúp đỡ" Dương Kiến Nghiêm giải thích.
"Hoá ra là như vậy à, nhưng anh cũng đừng có lúc nào cũng làm phiền chủ tịch
Vương mãi như thế"
"Hai người đang thì thầm to nhỏ cái gì đấy?" Võ vừa bị bà cụ oán trách một trận, trong lòng đang rất khó chịu, bây giờ nhìn thấy Dương Kiển Nghiêm và Hứa Khinh Tử thì thầm to nhỏ, cậu ta trực tiếp hỏi thẳng.
"Anh Võ à, hình như vừa nãy em nghe được Dương Kiến Nghiêm nói sẽ giới thiệu
Hứa Khinh Tử làm quen với nhà họ Chu và tập đoàn Thiên Phủ đó." Có một cô gái lên
tiếng.
"Ha ha ha, ngu ngốc."
Nghe được điều này, Võ đột nhiên bật cười.
"Dương Kiến Nghiêm, anh có biết nhà họ Chu và tập đoàn Thiên Phủ ở thành phố có ý nghĩa gì không?" Võ bày ra dáng vẻ bàn chuyện đất nước: "Nhà họ Chu là gia tộc giàu có lớn nhất thành phố, tập đoàn Thiên Phủ là gia tộc giàu có đứng thứ hai. Anh
vừa mở miệng là nói giới thiệu hai nhà này cho Hứa Khinh Tử làm quen?"
Những người khác nghe thấy điều này cũng bật cười.
Ánh mắt bọn họ nhìn Dương Kiển Nghiêm như kiểu đang nhìn một người chậm phát triển về trí tuệ.
Bởi vì loại chuyện này mà nói ra thì thật sự rất ngu ngốc.
Nhà họ Chu và Thiên Phủ tồn tại kiểu gì?
Hai nhà này ở thành phố là lớn nhất.
Ngay cả nhà họ Ngô bọn họ, bà cụ của bọn họ cũng đã nhiều lần nghĩ đến việc hẹn gặp nhà họ Chu và Trần Thiên Minh, kết quả là người ta không thèm quan tâm.
Loại tồn tại này không cùng một thế giới với bọn họ.
Bây giờ thì hay rồi, anh là một người nhà quê đến từ Hải Kinh mà vừa mở miệng
.
ra đã nói muốn mời nhà họ Chu và tập đoàn Thiên Phủ giúp đỡ?
"Được rồi, Dương Kiến Nghiêm cũng có lòng tốt, không cần cãi nhau nữa."
Bà cụ lên tiếng ngăn cuộc thảo luận lại.