Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Kiến Nghiêm quan sát ông lão trước mắt, có hơi sững sờ. 

Dường như đang suy nghĩ, ông lão này quen quen. 

Hình như lúc anh bên cạnh Trần Phi Lan năm năm trước, có gặp qua ông lão này hai lần. 

“Cậu Dương, năm năm không gặp, hy vọng cậu vẫn khỏe” 

Ông lão chào hỏi Dương Kiến Nghiêm. 

“Ông là?” 

“Người trong vòng thấy đều gọi lão phu một tiếng ông Thần Long” 

“Nam Kiếm Thánh, Bắc Thần Long” 

Dương Kiến Nghiêm nghĩ nghĩ, rồi đột nhiên gật gật đầu. 

“Tôi muốn giết cô ta” Dương Kiến Nghiêm chỉ chỉ Trần Thanh Hàm trong xe, hời hợt nói: “Ông muốn ngăn cản à?” 

“Hôm nay tôi muốn đưa cô hai về, chi bằng cậu Dương không đừng làm khó, nhỉ?” 

“Không thể 

Vừa dứt lời, Dương Kiến Nghiêm tiếp tục đi qua. 

“Ngạo mạn” 

Nghe câu này, ông lão không nhịn được mà lạnh lùng hừ một tiếng: “Muốn giết cô hai phải qua cửa ải của tôi trước đã 

Bóng dáng ông lão chợt lóe lên, một giây sau đã chặn trước mặt Dương Kiến Nghiêm. 

Cánh tay già nua trắng nhợt của ông ta rắn rỏi, tốc độ cực kỳ nhanh, biến hóa khôn lường thành một đường bóng mờ, nhanh chóng tấn công về phần phía dưới của Dương Kiến Nghiêm. 

“Thấp hèn” 

Đáp lại, Dương Kiến Nghiêm khinh thường hừ một tiếng, bàn chân đột nhiên giẫm lên đất, thân hình hơn năm mươi cân ung dung bay vút lên trời cao. 

Sau đó vững vàng đáp xuống. 

Ông lão chợt lóe lên trốn đi mất, đợi sau khi Dương Kiến Nghiêm tiếp đất, ông ta lại nhanh chóng tấn công, nắm đấm xuất ra vừa nhanh vừa mãnh liệt hướng về phía ngực Dương Kiến Nghiêm. 

Quyền Phong Lẫm Liệt, một nắm đấm này cho dù đánh lên xe tải, có khi thủng luôn xe tải. 

Mà Dương Kiến Nghiêm không hề né tránh mũi nhọn này, thấp giọng hừ một tiếng rồi đánh ra một đấm. 

Một đấm chạm một đấm. 

Phát ra âm thanh nặng nề. 

Hai người đều lùi về sau nửa bước. 

Mắt ông lão lộ ra vẻ hoảng sợ, hít sâu một hơi: “Năm năm không gặp, võ lực cậu Dương dũng mãnh, lão phu bái phục” 

“Tông sư?” Dương Kiến Nghiêm nheo mắt. 

“Cậu Dương, hôm nay lão phu chỉ muốn đưa cô hai về, không có ác ý, nếu cậu cứ cưỡng ép ngăn lại, không sợ liên lụy đến người nhà cậu sao?” 

“Đi đi.” 

Dương Kiến Nghiêm gật gật đầu, nhường đường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK