Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó cả nhà đến nhà họ Ngô. 

Sau khi đến cửa đại viện nhà họ Ngô, Hứa Khinh Tử và Lam Linh được dẫn vào trong. 

Mà lúc Dương Kiến Nghiêm, Cao Xuân Lan, Cao Thúy Ngân bọn họ muốn vào lại có một thanh niên thẳng thừng ngắn họ lại. 

“Các người không thể vào” 

“Vì sao?” Dương Kiến Nghiêm. 

“Các người không phải người nhà học Ngô, có tư cách sao?” 

“Tôi là chồng của Hứa Khinh Tử, không có tư cách à?” Dương Kiến Nghiêm cười hỏi. 

“Xin lỗi nha, không có” Thanh niên lườm Dương Kiến Nghiêm một cái, cười khinh thường nói: “Đám quê mùa từ Hải Kinh đến cũng muốn vào cổng chính nhà họ Ngô tội à? Các người xứng sao?” 

Chương 118: Tôi không thiếu tiền 

“Cậu chủ, không thể ngăn được.” 

Thấy thế này, Ngô Phong chỉ cảm thấy da đầu ngứa ngáy, vội tiến lên phía trước kéo người thanh niên. 

“Có gì mà không thể ngăn?” 

“Vì... người đến là khách” 

“Khách cái rắm!” 

Thanh niên mắng thẳng: “Bà ngoại chỉ muốn đưa Lam Linh về nhà họ Ngô, nghĩ đứa trẻ còn nhỏ không ai chăm sóc, nên miễn cưỡng mới dự định để Hứa Khinh Tử kia về. Nhưng điều đó không có nghĩa là đã chấp nhận cô ta, đừng nói chi mấy người này” 

“Dương Kiến Nghiêm không vào, tôi cũng không vào” 

Hứa Khinh Tử bên trong thấy cảnh này kéo Lam Linh đi ra. 

“Hừ, Hứa Khinh Tử cô thật sự coi mình là cô cả nhà họ Ngô rồi à? Nếu không phải lúc sắp chết anh Thiên đã nhắn nhủ, bà không muốn anh Thiên có di hận, e rằng cô cũng chẳng bước vào cổng này đâu.” 

Thanh niên nói chuyện chẳng hề khách sáo chút nào. 

“Võ, tránh đường để bọn họ vào.” 

Một âm thanh già nua từ bên trong truyền ra. 

“Con biết rồi, bà ngoại” 

Nghe giọng bà ngoại nghiêm túc, thanh niên bĩu môi, cũng không nói gì thêm mà nhường đường. 

Vào đến sảnh lớn, Dương Kiến Nghiêm mới phát hiện cả nhà đang ăn cơm trong phòng. 

“Để Dương Kiến Nghiêm ngồi đó, Khinh Tử, cô vào trong với tôi” 

Bà cụ ngồi ở vị trí chủ trì liếc nhìn Dương Kiến Nghiêm, sau đó nói với Hứa Khinh Tử, nói xong thì đi vào sân nhỏ phía sau. 

Hứa Khinh Tử nhìn về phía Dương Kiến Nghiêm hỏi ý kiến. 

“Muốn đi thì đi đi, anh và mẹ đợi em” 

“Vâng” Hứa Khinh Tử đi vào với bà cụ. 

Đám Dương Kiến Nghiêm ngồi xuống. 

Nhưng trên bàn ăn, ngoài Dương Kiến Nghiêm ra, Cao Xuân Lan và Cao Thúy Ngân đều đứng ngồi không yên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK