Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thế là kéo Trương Bắc, nghĩ có thể thông qua bố cậu ta để gặp Côn Lăng Thiên một lần. 

Mời tới mời lui bốn lần, kết quả người ta chẳng phản ứng một lần. 

Không ngờ hôm nay lại đến. 

Xem ra trưởng phòng Trương hẹn Côn Lăng Thiên thành công. 

“Nhanh nhanh nhanh, tất cả đi ra đón tiếp!” 

Chiến thần Côn Lăng Thiên tự mình đến đây là chuyện động trời đấy. 

Bà cụ không thể không chú trọng được. 

Thế nên đã dặn dò, huy động cả nhà trong vòng năm phút trải thảm đỏ trên đường ra cổng, cả nhà chia thành hai hàng hai bên ngay ngắn để đón tiếp Côn Lăng Thiên đến. 

Sau một phút, ở giao lộ xa xa, một chiếc Land Rover quân dụng chạy đến. 

Sau đó dừng lại cách đại viện nhà họ Ngô không xa. 

Cửa xe mở ra, một người đàn ông hơn năm mươi tuổi mặc đồng phục màu trắng xuống trước, người này chính là bố của Trương Bắc, trưởng phòng của quân khu thành phố. 

Sau khi ông ta xuống lập tức đi đến bên cạnh mở cửa xe, tiếp đó là một thanh niên khoác áo gió màu xám xuống xe. 

Thanh niên chỉ tầm ba mươi tuổi, nhưng thái độ của trưởng phòng Trương vô cùng tôn kính. 

Có thể biết rằng, thanh niên này chính là chiến thần Côn Lăng 

Thiên. 

“Anh ấy là chiến thần Côn Lăng Thiên sao? Đến cả trưởng phòng Trường còn phải đích thân mở cửa” Người trẻ tuổi nhà họ Ngô đứng hai bên, mắt tràn ngập vẻ sùng bái. 

“Đẹp trai muốn xỉu ngang.” Mấy cô gái nhìn Côn Lăng Thiên mà ánh mắt đầy sao sáng. 

“Hoan nghênh chiến thần Côn Lăng Thiên!” 

Bà cụ hơi kích động, người hơi run lên, nhưng vẫn tiến lên phía trước trước tiên, đến trước mặt hai người Côn Lăng Thiên, sau đó hơi khom lưng, tôn kính nói. 

“Hoan nghênh chiến thần Côn Lăng Thiên!” Mấy người khác cũng lập tức hô lên theo. 

“Không cần làm nhiều chuyện như vậy đâu” Côn Lăng Thiên vẫy vẫy tay, sau đó ánh mắt lướt tìm bốn phía trong đám người. 

Bất giác hơi cau mày, sao không thấy Dương Kiến Nghiêm. 

Anh ấy đến nhà họ Ngô là vì tối hôm qua Dương Kiến Nghiêm gọi 

điện nói hôm nay để anh ấy đến nhà họ Ngô giải thích chuyện ra quân lần trước một chút. 

“Chiến thần Côn Lăng Thiên, mời vào trong!” 

Bà cụ lệnh cho người mở cửa chính ngay để đón Côn Lăng Thiên vào trong. 

Sau khi vào lại sắp xếp tiệc rượu, lại mang trà rót nước. 

Cả nhà đều tôn kính vị đại lão này. 

“Không cần khách sáo như vậy đâu” Côn Lăng Thiên phất tay, ánh mắt nhìn bốn phía, sau đó hỏi: “Dương Kiến Nghiêm đâu?” 

Vốn anh ấy muốn nói là sếp tui đâu. 

Nhưng nghĩ lại cảm thấy không ổn, dẫu sao thì xưng hô như vậy chỉ có giữa anh em bọn họ, trước mặt mấy người bình thường này, nói như vậy lại lạc thân phận của bản thân anh ấy, cuối cùng vẫn dùng Dương Kiến Nghiêm. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK