Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dương Kiến Nghiêm nhẹ nhàng an ủi: "Trước đây anh đã nói với em rồi, em là ánh sáng trong cuộc đời tối tăm của anh, sao anh nỡ rời xa em chứ? Sau này, cho dù có xảy ra chuyện gì thì em cũng đừng có nghĩ như vậy nữa, biết không?" 

Con nai đi từ trong sương mù mà đến, con cá voi sẽ tung tăng theo sóng, nếu bạn không nhìn lại thì làm sao bạn biết tôi sẽ luôn ở phía sau bạn? 

"Cảm ơn anh" 

Có một người chồng như vậy, người vợ còn có thể đòi hỏi gì hơn? 

Dương Kiển Nghiêm gọi Thúy Ngân lên, để cô ấy đưa Hứa Khinh Tử đến bệnh viện. 

Sau khi xuống lầu, đám người Ngô Nghĩa Hưng vẫn quỳ trên mặt đất, không có mệnh lệnh của Dương Kiến Nghiêm, bọn họ không dám rời đi. 

Khi Dương Kiển Nghiêm đi xuống, tâm trạng của ba người bọn họ đột nhiên căng thẳng trở lại, bọn họ thật sự lo lắng Dương Kiến Nghiêm sẽ ra lệnh bắt họ đi. 

"Đại ca, người của tôi đã tan làm và trở về rồi, bên ngoài chỉ còn một đội nhỏ thôi" Lúc này, Côn Lăng Thiên bước vào báo cáo với Dương Kiến Nghiêm. 

"Còn có những quân nhân của quân khu tỉnh, tôi cũng đã cho người đưa về rồi. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, sáng ngày mai, bọn họ đều sẽ xuất ngũ và bị đuổi ra khỏi quân đội." 

"Ù." 

"Đại ca, tiếp theo anh có chỉ thị gì không?" Côn Lăng Thiên liếc nhìn ba người đang quỳ rạp trên mặt đất, hỏi: "Có muốn giải quyết ba người bọn họ không?" 

"Không cần." 

Dương Kiển Nghiêm lắc đầu, anh lấy điện thoại ra, ném xuống đất. 

"Gọi điện thoại cho nhà họ Ngô, nói rằng các người sắp chết rồi." 

Sau khi nhận được mệnh lệnh của Dương Kiến Nghiêm, Ngô Nghĩa Hưng nhanh chóng nhặt điện thoại lên, gọi cho nhà họ Ngô. 

Mà sau khi bà cụ nhà họ Ngô nhận được điện thoại của Ngô Nghĩa Hưng, bà ta còn tưởng bên cậu Tiền đã giải quyết Dương Kiến Nghiêm xong rồi. 

Cho nên vừa kết nối điện thoại, bà cụ lập tức hỏi: "Giải quyết xong chưa? Có phải cậu Tiền bảo con gửi giấy mời?" 

Chuyện của Dương Kiến Nghiêm đã được giải quyết xong, việc 

cần chuẩn bị tiếp theo đương nhiên là hai ngày nữa sẽ đính hôn. 

"Mẹ ơi, cứu con!" 

Tuy nhiên, câu trả lời mà bà cụ nhận được không phải là tin tốt mà là tiếng kêu cứu cuồng loạn của Ngô Nghĩa Hưng. 

"Cái gì?" Bà cụ sững sờ. 

"Dương Kiến Nghiêm muốn giết chúng con, Bắc cũng đang ở đây, mẹ mau tới cứu chúng con đi!" 

Nói xong liền cúp điện thoại. 

Bên kia, bà cụ nghe thấy tiếng âm thanh báo bận, một lúc lâu sau vẫn chưa hoàn hồn lại. 

"Mẹ, chuyện bên cậu Tiền đã giải quyết được chưa? Dương Kiến Nghiêm đã chết rồi sao?" Một người phụ nữ cúi người, tò mò hỏi. 

"Cuối cùng thì đồ nhà quê này cũng chết, trằn trọc cả một đêm rồi, bà cũng đừng buồn. Bà có lòng tốt muốn cho anh ta một con đường sống, kết quả là anh ta tự tìm chết" Một cô gái phụ hoạ theo sau. 

"Không phải, đám bác cả của cháu sắp bị Dương Kiển Nghiêm giết rồi?" 

Bà cụ bàng hoàng kể lại cuộc nói chuyện điện thoại vừa rồi. 

Nghe xong, ai nấy đều bàng hoàng. 

"Chuyện này sao có thể?" 

Phải biết rằng chỗ đó là địa bàn của cậu Tiền đó. 

"Mặc kệ chuyện là như thế nào, đưa người tới đó cứu bọn họ trước!" Sau khi phản ứng lại, bà cụ lập tức nói. 

"Vậy mẹ à, chúng ta có cần chuẩn bị gì không?" 

"Cần!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK