Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trần Thiên Minh là ai? 

Nằm ở trên bảng xếp hạng nhà giàu của Forbes, tuy không dám nói là giỏi bao nhiêu trên toàn quốc. 

Nhưng ở phía nam, ngoài thành phố của nhà họ Chu ra, ông ta còn sợ ai chứ? 

Bây giờ chỉ là một phần nhỏ của Hải Kinh, vậy mà còn nói là cho mình cơ hội, còn bắt mình đến xin lỗi nữa? 

Đây không phải là một trò cười hay sao.. "Cho dù tôi có chết tôi cũng không xin lỗi đấy sao nào". 

Ông ta cười haha mà nhìn Dương Kiển Nghiêm, trong nụ cười này chứa đầy sự chế nhạo và coi thường. 

Ông ta đang nghĩ, không biết thằng nhóc trước mặt mình đây có bệnh về não hay không. 

Đối diện với nụ cười chế nhạo của ông ta, sắc mặt Dương Kiến Nghiêm lại thản nhiên, anh vừa ngồi xuống chiếc ghế sô pha, bình tĩnh nói: 

"Trong vòng mười phút, tôi có thể làm cho tập đoàn của ông phá sản, ông tin không?" 

"Ha ha!" Kết quả là vừa dứt lời, hai người phụ nữ đã cười phá lên. Trần Thiên Minh cũng bật cười. Không kiêng nể gì mà cười phá lên. Nếu như nói là bắt cóc, tống tiền, uy hiếp thì còn có chút thực tế. 

Dù sao thì bây giờ trong phòng cũng không có bảo vệ, nếu như anh thật sự làm ra những chuyện đó thì có khi ông ta thật sự sẽ không thể đối phó được với một tên nhãi tràn đầy sức lực tuổi trẻ thế này. . 

Thế nhưng tên nhãi này lại nói muốn làm cho công ty của ông phá sản. 

Cho dù là nhà họ Chu, gia đình giàu có số một ở thành phố, cũng không dám nói có thể hạ gục tập đoàn của ông ta. 

Nói gì đến một tên nhãi như thế này: "Nhóc con à, tôi đột nhiên phát hiện ra, đầu óc cậu đúng là có vấn đề rồi đấy". 

"Được thôi" 

Ông ta rít điếu xì gà một hơi thật sâu, nhả ra những vòng khỏi dày đặc, khinh thường nói: 

"Không phải cậu nói trong vòng mười phút sẽ khiến tập đoàn của tôi phá sản sao. Vậy thì tôi cho cậu mười phút, để cậu cho tôi được mở mang tầm mắt" 

Có một số người ấy mà, chỉ biết cứng miệng là giỏi. 

Dương Kiến Nghiêm ngồi trên ghế sô pha, ngắm nghía chiếc điện thoại của mình, gương mặt hiện lên một nụ cười. 

Thế nhưng lại chẳng thèm để ý tới Trần Thiên Minh. 

"Tổng giám đốc Trần, có cần gọi bảo vệ lên đuổi cổ tên ngốc này ra ngoài không" 

Hai người phụ nữ vừa mới mặc quần áo xong, khinh thường liếc Dương Kiến Nghiêm một cái, sau đó nhoài người dựa lên lưng của Trần Thiên Minh, thở ra một hơi, duyên dáng nói. 

"Không cần đâu, vốn dĩ ở Hải Kinh cũng nhàm chán quá rồi, chúng ta phải tìm chút trò vui chứ. Chỉ mười phút thôi, không hơn" 

Ông ta mỉm cười nói. Mười phút trôi qua rất nhanh. 

Trần Thiên Minh từ ghế sô pha đứng dậy, đi đến bên cạnh cánh cửa sổ cực lớn ở sát sàn, vén hết rèm lên. 

Ngoài cửa sổ là mặt biển rộng lớn mênh mông. 

"Đây là tầng sáu mươi đấy, cậu nói xem, nếu như ném người nào đó từ đây xuống biển thì người đó có ngã chết không?" 

"Đương nhiên là có rồi, tổng giám đốc Trần. Từ độ cao này rơi xuống thì mặt nước cơ bản là chẳng khác mặt bê tông là mấy, người rơi xuống, chắc chắn sẽ tan xương nát thịt" 

Hai người phụ nữ bên cạnh rất hiểu chuyện, nói: "Tổng giám đốc Trần à, gọi bảo vệ lên đây ném tên ngốc này xuống sao?" 

Kết quả là, người phụ nữ vừa nói dứt lời. Điện thoại của Trần Thiên Minh đột nhiên rung lên. Ông ta nhìn thấy, là cuộc gọi từd trưởng phòng đầu tư của ông ta. 

"Lão Vạn à, muộn thế này rồi ông còn gọi điện thoại tới làm gì vậy. Bên chỗ tôi đang có một màn kịch hay lắm đây này, làm tốn thời gian của tôi quá" Trần Thiên Mình vừa nhấc máy lên đã trực tiếp bất mãn sản giận phàn nàn. 

"Tổng giám đốc Trần, xảy ra chuyện lớn rồi" Kết quả là giọng nói hết sức nghiêm trọng và cấp bách của người ở đầu dây bên kia đã kéo Trần Thiên Minh về lại thực tế. 

"Có chuyện gì vậy Lão Vạn?" 

"Chuyện là mười phút trước, trong số vốn của chúng ta đột nhiên xuất hiện ba mươi bảy nghìn tỷ, làm số vốn loạn hết lên, đến mười phút sau, bảy nghìn bốn trăm tỷ của tập đoàn chúng ta đã bốc hơi rồi." 

"Cái gì? Kẻ nào to gan như vậy, dám giở trò với chúng ta?" Sắc mặt Trần Thiện Minh lập tức biến sắc, vội vàng hỏi. 

"Là Công chúa điện hạ Rothschild, ông đã nghe thấy bao giờ chưa?" 

Lão Vạn run rẩy nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK