Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lam Linh vẫn bị đưa tới chỗ thầy Hà kia à?” Dương Kiến Nghiêm ngoảnh đầu nhìn Ngô Phong. 

“Đúng vậy.” 

“Lang Hành, anh dẫn theo người đến chỗ cô Hà, đưa Lam Linh về” Dương Kiến Nghiêm dặn dò. 

“Đã rõ thưa anh Dương” 

Sau khi Lang Hành đi, Dương Kiến Nghiêm đưa Ngô Phong và Cao Thúy lên xe. 

“Cậu Dương, tôi không biết Tiền Đức Vân ở đâu cả” Ngô Phong có hơi bất lực, vốn tưởng rằng Hứa Khinh Tử cũng ở đây, không ngờ lại không có, anh ta còn lo rằng Dương Kiến Nghiêm cho rằng mình lừa gạt anh ta. 

“Đến hỏi nhà họ Ngô” Dương Kiến Nghiêm nói giọng lạnh lùng. 

Mười phút sau, Dương Kiến Nghiêm đã đến nhà họ Ngô. 

“Dương Kiến Nghiêm, sao cậu lại tới đây? Chẳng phải đã nói rồi sao, chúng tôi không biết Hứa Khinh Tử ở đâu?” 

Ngô Nghĩa Hưng nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm ở cửa, không kiên nhẫn mà giải thích. 

Kết quả Dương Kiến Nghiêm không nói lời nào, tiến vào, đấm vào mặt ông ta, liền đấm rụng một chiếc răng. 

“Mẹ kiếp!” Ngô Nghĩa Hưng sững sờ, sau khi bình tĩnh lại, liền mở miệng chửi bới: “Thằng oắt con, mày dám đánh tao à?” 

Dương Kiến Nghiêm căn bản không thèm đếm xỉa đến ông ta. 

Lại đấm một phát vào mũi ông ta, sau đó xách cổ áo của ông ta lên, tiến vào nhà họ Ngô. 

“Dương Kiến Nghiêm, mày làm cái gì vậy? Mẹ kiếp, con mẹ nó dám đánh cả bác à?” 

Vừa bước vào nhà họ Ngô liền nhìn thấy Võ, cậu ta nhìn thấy Ngô Nghĩa Hưng mồm toàn máu bị Dương Kiến Nghiêm xách lên, liền tức giận, tiện tay nhặt lấy cây gây bóng chày xông thẳng vào Dương Kiến Nghiêm. 

“Cút” 

Dương Kiến Nghiêm đạp một phát khiến cậu ta ngã lăn quay. 

Tiếng động ở trong sân vang lên không hề nhỏ. 

Rất nhiều người của nhà họ Ngô đều đã từ trong phòng chạy ra, kể cả bà cụ. 

“Dương Kiến Nghiêm, cậu làm cái gì vậy?” Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm đánh Ngô Nghĩa Hưng bị thương, còn cả Võ bị đạp trúng, bà cụ liền quát tháo. 

“Tôi chỉ hỏi bà một lần, Tiền Đức Vân đang ở đâu?” 

“Cậu biết rồi à?” Bà cụ có chút sững sờ và kinh ngạc. 

“Nhà họ Ngô các người đúng là có bản lĩnh, vậy mà lừa tôi, các người không sợ chết sao?” Dương Kiến Nghiêm sắc mặt u ám. 

“Dương Kiến Nghiêm, tôi cũng vì Khinh Tử thôi, tôi là bà của Khinh Tử, tôi không thể hy vọng cháu gái mình sống tốt sao? Cậu Tiền hợp với cô ấy hơn, cậu không xứng với cô ấy” 

“Bà là bà của cô ấy? Bà có xứng không? Một lũ mặt người dạ thú mà thôi.” Dương Kiến Nghiêm cười lạnh nhạt: “Tôi chỉ hỏi một lần, Tiền Đức Vân đang ở đâu?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK