Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu Dương, cô Cả bảo tôi tặng cho cậu một câu” Trước khi đi, ông lão nói: “Để gió cuốn đi ân oán trước kia không được sao?” 

“Chuyện cũ không thể quên, vong hồn nhà họ Dương tôi cần dùng tính mạng các người để tế” 

“Do cậu tự tìm đến đấy” 

Ông lão lạnh lùng hừ một tiếng, sau đó cũng không nói nhiều, sau khi lên xe, để Trần Thanh Hàm nhanh chóng khởi động xe đi khỏi đây. 

Mà sau khi xe ô tô chuyển bánh, Trần Thanh Hàm không hiểu hỏi: “Bác Thần Long, sao bác không giết Dương Kiến Nghiêm, bác là Đại tông sư mà, chẳng phải hai ba chiêu là giết được cậu ta rồi sao? 

“Đi nhanh!” 

Lúc Thần Long muốn nói gì đó, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, cổ họng ngọt ngọt. 

Sau đó phun ra một ngụm máu. 

“Bác Thần Long, bác không sao chứ?” Điều này đã dọa Trần Thanh Hàm sững sờ. 

ERA 

“Đi nhanh... nhanh về thủ đô.” Nói xong thì ông ta bất tỉnh. 

Dương Kiến Nghiêm không hề muốn giết Trần Thanh Hàm ngay 

lúc này, nhưng cảm thấy giữ người phụ nữ này lại đây sẽ uy hiếp đến đám Khinh Tử. 

Đây mới là dự tính ban đầu của anh. 

Mà đó là ông Thần Long. 

Thực lực thấp lắm cũng hàng Tông sư. 

Dương Kiến Nghiêm không hề sợ ông ta, nhưng nếu ông ta quyết tâm coi nhẹ sống chết của Trần Thanh Hàm mà chạy đi, không chắc Dương Kiến Nghiêm sẽ giữ lại. 

Mà nếu để ông ấy chạy đi, một Tông sư sẽ mang đến uy hiếp lớn hơn cho đám Khinh Tử. 

Cho nên sau khi suy nghĩ thì thả bọn họ đi, Dương Kiến Nghiêm tin chắc chắn ông lão này đưa Trần Thanh Hàm rời khỏi Hải Kinh, tạm thời thì ổn rồi. 

Sau khi công ty được khôi phục, hai ngày nay Hứa Khinh Tử vẫn luôn bận việc ở công ty. 

Với lại cô cũng đang đợi. 

Cô nghĩ rằng sẽ đợi mấy kiểu lệnh gọi tới của Trần Thanh Hàm, dẫu sao thì Trương Nhất Minh chết rồi, chắc chắn cô ta sẽ không chịu để yên. 

Nhưng hai ngày rồi, vẫn không thấy Trần Thanh Hàm, cũng chưa nhận được giấy báo. 

Vì thế cô vẫn thảo luận với Dương Kiến Nghiêm. 

“Vốn dĩ em còn đang nghĩ luật sư chúng ta mời đến có thể giải quyết chuyện này hay không, ai ngờ bây giờ đã hai ngày không nghe 

tin tức của Trần Thanh Hàm rồi” 

“Có thể đã đi về rồi.” Dương Kiến Nghiêm biết rõ nhưng vẫn giải thích cho Hứa Khinh Tử: “Vì Trương Nhất Minh vốn đáng chết, Trần Thanh Hàm biết mình đuối lý, với lại Trần Thiên Minh kia cũng không giúp cô ta, cô ta ở Hải Kinh cũng không làm được gì?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK