Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy” Ngô Nghĩa Hưng lại rất bình tĩnh, ông ta gật đầu khẳng định: “Dương Kiến Nghiêm, e là mày không biết tình cảnh hiện giờ của mày, còn muốn cậu Tiền chết không toàn thây? Chẳng lẽ mày không biết, đêm nay mày phải chết ở đây à?” 

“Ấy, bác à, đừng nói cái gì mà chết hay không chết” Tiền Đức Vân xua xua tay, dáng vẻ như rất có tố chất: “Chúng ta đều là người văn. minh, chết hay không chết, đánh giết cũng là những người không văn minh mới nói ra” 

“Đúng vậy, cậu Tiền nói đúng đấy. Đây đều là lời nói của những người không có văn hóa, cũng chính là loại nhà quê không có kiến thức. Ngày nào cũng nói như thế” Võ tâng bốc cậu Tiền. 

Tiền Đức Vận cười mỉm,sau đó anh ta nhìn về phía Dương Kiến Nghiêm nói: “Thằng nhãi, đừng nói cậu chủ đây không nói đạo lý, không phải cậu muốn tìm Hứa Khinh Tử sao? Được thôi.” 

Nói xong, anh ta vỗ tay vài cái, quay ra sau gọi: “Đưa vợ sắp cưới của tôi ra đây” 

Cửa của căn phòng phía sau mở ra, cô gái mặc sườn xám vừa nãy dẫn Hứa Khinh Tử đi ra. 

“Cậu Tiền, cậu đang làm gì vậy?” 

Ngô Nghĩa Hưng và Võ đều kinh ngạc. 

“Không sao? Tiền Đức Vân không hề để ý xua xua tay, ý bảo bọn họ yên tâm. 

“Yên tâm đi bác, không sao đâu” Trương Bắc cũng cười lạnh lùng. 

“Khinh Tử!” 

“Chị!” 

Dương Kiển Nghiêm nhìn thấy Hứa Khinh Tử, bất giác gọi tên cô. 

Cao Thúy Ngân cũng kích động gọi theo. 

“Chị ơi, chị làm bọn em lo lắng chết đi được” 

Cao Thúy Ngân đã lên tầng hai, vốn dĩ có nhân viên phục vụ muốn cản lại, nhưng Tiền Đức Vân lắc đầu, ý bảo không cần cản. 

Sau khi lên đến nơi, Cao Thúy liền kéo tay của Hứa Khinh Tử, lay người cô kiểm tra một hồi, cuối cùng mới lo lắng hỏi: “Chị, Tiền Đức Vân không động vào chị chứ? Bọn họ không làm gì chị chứ?” 

“Chị không sao đâu”. 

Hứa Khinh Tử tỏ vẻ bình thản, dường như chẳng vui vẻ gì, dù là gặp được em gái của mình. 

“Không sao thì tốt? Nhưng lúc ấy Cao Thúy Ngân cũng không hề nghĩ nhiều, đơn giản cho rằng Hứa Khinh Tử bị bắt đi, chắc là đã bị kinh hãi nên mới thành ra như vậy, cho nên cô ấy cũng không để tâm, sau đó liền thúc giục: “Chị à, chúng ta đi thôi.” 

Cô ấy kéo Hứa Khinh Tử xuống dưới tầng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK