Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người đàn ông cuối cùng với vác ấn ký đi đến trước mặt Trương Bắc. 

“Báo cáo, tôi đến rồi” 

“Đại đội trưởng Vương vất vả rồi.” 

Trương Bắc gật đầu. 

Đại đội này vốn dĩ là cậu ta đưa từ chỗ bố cậu ta qua đây. Chính là để giữ thể diện cho tiệc đính hôn của cậu Tiền vào hai ngày sau. 

“Ngài có dặn dò gì sao?” Đại đội trưởng Vương hỏi. 

“Giết cậu ta” 

Trương Bắc chỉ tay về phía Dương Kiến Nghiêm. 

Vừa dứt lời, người đàn ông này lập tức rút súng lục ra, chỉ về hướng Dương Kiến Nghiêm. 

Anh ta vừa hành động, đội ngũ phía sau cũng đồng loạt bao vây quanh đảm người Dương Kiến Nghiêm. 

Trong lúc nhất thời, bầu không khí căng thẳng tới cực điểm. 

Tiền Đức Vân ở trên lầu chứng kiến màn này, không khỏi giơ ngón tay cái về phía Trương Bắc. 

“Cậu Trưởng lợi hại quá, cả một đại đội nói dẫn đến là dẫn đến” 

“Cậu Tiền khách sáo rồi” Mặc dù Trương Bắc nói rất khiêm tốn, nhưng sự tự đắc trong ánh mắt cậu ta không thể nào che giấu. 

Ngay sau đó ánh mắt của cậu ta rơi lên trên người Dương Kiến Nghiêm, cậu ta lạnh lùng quát: “Dương Kiến Nghiêm, trước mặt anh là cả một đại đội, anh có sợ không? Sợ cũng vô ích, tối hôm nay anh chắc chắn phải chết ở đây” 

“Có thế thôi sao?” Nhưng mà điều khiến cho cậu ta bất ngờ là Dương Kiến Nghiêm vẫn rất thản nhiên.. 

“Mạnh miệng!” Trương Bắc cảm thấy nực cười, đã đến lúc nào rồi mà anh vẫn mạnh miệng? 

Toàn tỉnh thành, người có thể dẫn ra được cả một đại đội không vượt quá một bàn tay, mà Trương Bắc cậu ta có thể làm được. Điều đó thể hiện năng lực và gia thế của cậu ta! 

“Không phải là các người muốn mở mang tầm mắt về thủ đoạn của tôi sao?” 

Dương Kiến Nghiêm nói. 

“Sao nào? Muốn gọi người à?” 

Trương Bắc bắt đầu cười nhạo: “Được thôi, tôi cho anh thời gian, một tiếng đồng hồ có đủ không?” 

Dương Kiến Nghiêm lấy điện thoại ra gọi cho Côn Lăng Thiên. 

“Côn Lăng Thiên, dẫn người đến khách sạn Hoành Tân, ở đây đại khái có một đại đội đang bao vây tôi” 

Nói xong, Dương Kiến Nghiêm cúp luôn điện thoại. 

“Ha ha, anh gọi thật đấy à? Những lời mà Trương Bắc vừa nói vốn dĩ chỉ là trêu đùa Dương Kiến Nghiêm mà thôi. Kết quả là không ngờ rằng tên nhóc này còn gọi thật, hơn nữa lại còn gọi rất hùng hổ. 

“Anh Bắc, nói không chừng là người ta gọi điện thoại cho Côn Lăng Thiên đấy, chiến thần Côn Lăng Thiên chính là đàn em của người ta đó” Võ ríu rít nói. 

Nhưng mà cho dù là ai cũng đều nghe ra được sự đùa cợt ở trong lời của cậu ta. 

“Cho cậu ta thời gian một tiếng”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK