Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ngồi xuống, bà cụ nói. 

Mọi người đều muốn biết bà cụ nói gì với Hứa Khinh Tử, nhưng bà cụ đã nói như vậy cũng không dám hỏi. 

“Bà ta nói gì với em?” Dương Kiến Nghiêm không kiêng nể gì hỏi thẳng. 

“Bảo em về nhà tổ, Lam Linh cũng về, có thể không để bọn em đổi họ” Hứa Khinh Tử nói: “Nhưng em từ chối rồi, vì bà ta muốn em ly hôn với anh” 

Sau khi nói xong, Hứa Khinh Tử đứng dậy. 

“Chồng, chúng ta đi thôi” 

“Ừ, đi thôi”. 

Dương Kiến Nghiêm thoáng sững sờ, đứng dậy, định đưa Hứa 

Khinh Tử đi. 

“Đứng lại” 

Bà cụ gọi bọn họ. 

“Bà còn có chuyện gì sao?” Hứa Khinh Tử quay đầu lại hỏi. 

“Tôi cho cô đi sao?” Bà cụ rất độc đoán. 

“Cô ấy đi hay không đi liên quan đến bà à, bà cản được chắc?”. Dương Kiến Nghiêm đứng chắn trước người Hứa Khinh Tử. 

“Nhóc con, có chỗ cho cậu nói chuyện à?” Mọi người lập tức trách mång. 

Bà cụ phất tay, bảo mọi người im lặng rồi mới nói: “Khinh Tử, bà cũng muốn tốt cho con thôi, con không đồng ý cũng phải đồng ý, về phần Dương Kiến Nghiêm, bà sẽ cho cậu ta một phần tiền, một phần tiền lớn, về đến Kinh Hải, cậu ta cũng có thể giàu sang cả đời. 

“Con nói rồi, con từ chối” Hứa Khinh Tử nói lại lần nữa. 

“Chuyện này cô không thể quyết, trong người cô chảy dòng máu của nhà họ Ngô tội, cô không từ chối được, nếu không cô không thể rời khỏi thành phố này” Bà cụ ung dung uống trà, vốn không quan tâm ý kiến của Hứa Khinh Tử. 

“Bà.” 

Hứa Khinh Tử phát hiện mình thật sự không nên đến đây. 

“Vợ, em đưa mẹ đi trước đi, anh nói vài câu với bọn họ” Dương Kiến Nghiêm nói. 

“Chúng ta cùng đi” 

“Em đưa mẹ ra trước đi, anh ở lại một chút, anh có chút chuyện muốn nói rõ với bọn họ” Dương Kiến Nghiêm giải thích. 

“Vậy, được rồi.” 

Hứa Khinh Tử chuẩn bị đi, có người chặn cô lại ngay: “Bà cụ nói rồi, cô không thể đi” 

“Nhường đường” Ai ngờ bà cụ lại nói: “Để cô ta đi, ra khỏi cửa nhà họ Ngô thì sao chứ? Tôi nói không ra khỏi thành phố được thì sẽ không ra được.” 

“Sao cậu không đi?” Đợi sau khi Hứa Khinh Tử đi rồi, mọi người nhìn Dương Kiến Nghiêm còn ở lại, không nhịn được bĩu môi. 

Võ lúc này không biết nghĩ đến cái gì, chế nhạo nói: “Tôi nói này, không phải lúc nãy cậu ngại hỏi bà ngoại tiền, bây giờ cố ý để Hứa Khinh Tử ra ngoài, chuẩn bị đòi tiền chứ?” 

“Đúng rồi, sao tôi không nghĩ đến nhỉ” Một người khác cũng phụ họa: “Chậc, còn nghĩ hai người bọn họ yêu nhau lắm cơ” 

Thậm chí đến cả bà cụ cũng cảm thấy Dương Kiến Nghiêm ở lại một mình là muốn nói chuyện ly hôn với Hứa Khinh Tử, muốn đòi nhà họ Ngô bọn họ bao nhiêu tiền. 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK