Lúc trước, Hứa Khinh Tử từ chối cũng chỉ bởi vì điều kiện của bà cụ khiến cho cô không thể chấp nhận được.
“Mẹ nói này, con muốn về thì về đi, đối với con cũng là chuyện tốt”
Cao Xuân Lân suy nghĩ một hồi rồi nói.
“Về đi”
Dương Kiến Nghiêm cũng gật đầu.
Anh nhìn ra được, vì chuyện của Ngô Hải Thiên, Hứa Khinh Tử cũng đã có một ít
cảm tình với nhà họ Ngô, cho nên Dương Kiến Nghiêm không muốn làm cho vợ của mình phải thất vọng.
Thế là, Hứa Khinh Tử chấp nhận lời mời của bà cụ và quay trở lại nhà họ Ngô.
Lúc này, nhà họ Ngô đang tổ chức tiệc chiêu đãi, nhìn thấy Hứa Khinh Tử trở về.
Bà cụ dẫn đầu đi ra:
“Khinh Tử à, lúc trước là do bà không đúng cho bà xin lỗi con, bà nghĩ thông suốt rồi, bà cũng già rồi, cái bà muốn nhìn thấy nhất là cả nhà mình được đoàn tụ với nhau?
“Bà đừng nói như vậy?”
Hứa Khinh Tử cảm thấy mình được yêu thương quá mà đâm ra lo sợ.
Bà cụ vừa lôi kéo Hứa Khinh Tử vừa balo bala nói rất nhiều chuyện, trông hai người họ rất thân thiết.
Còn lại Dương Kiến Nghiêm và Cao Xuân Lan, mấy người họ ngồi xuống một mình, dường như rất lạc lõng.
Mặc dù, nhà họ Ngô đã chấp nhận Hứa Khinh Tử nhưng trong mắt người nhà họ Ngô thì mấy người bọn họ vẫn là những người quê mùa và không coi họ ra gì.
Nhưng mà Dương Kiển Nghiêm cũng không quan tâm, chỉ cần Vợ của anh vui là được.
“Dương Kiến Nghiêm, tôi nói này, không phải anh nói hôm nay sẽ đưa chiến thần Côn Lăng Thiên đến sao?”
Đột nhiên, một giọng nói bất hòa vang lên, người đang nói chính là Võ, trên mặt cậu ta mang theo nụ cười nghiền ngẫm nhìn Dương Kiến Nghiêm.
“Không phải chiến thần Côn Lăng Thiên đã đến rồi sao?”
Dương Kiển Nghiêm giải thích.
“Bởi vì tôi có chút chuyện nên không tới được, nhưng không phải Côn Lăng Thiên đã đến giải thích với các người rồi sao?”
“Ơ, tin tức của cậu cũng rất nhanh đấy, còn biết được chiến thần Côn Lăng Thiên sẽ đến nhà họ Ngô trong hôm nay”.
“Tôi kêu anh ta đến thì tôi làm sao mà không biết cho được.”
Dương Kiến Nghiêm cười nói.
Mà sau khi nghe những lời của Dương Kiến Nghiêm thì những người xung quanh không khỏi cười to.
Võ cũng cười ha hả:
“Tôi nói này, anh có thể đừng giả bộ cưỡng gian nữa hay không? Hôm nay, chiến thần Côn Lăng Thiên đến đây, rõ ràng là công lao của anh Bắc, bố người ta mời bốn lần mới mời được chiến thần Côn Lăng Thiên tới đây đó.”