Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Dương Kiến Nghiêm đi ra, Hứa Khinh Tử vội kéo Dương Kiến Nghiêm lại hỏi đông hỏi tây, sợ người nhà họ Ngô làm khó anh. 

“Yên tâm đi vợ, anh có thể xảy ra chuyện gì chứ”. 

“Ngày mai chúng ta không đến nhà họ Ngô mà đi thẳng đến nghĩa trang, đi nghĩa trang làm xong chữ thì chúng ta về nhà” Hứa Khinh Tử 

nói. 

Thật ra Hứa Khinh Tử không có tình cảm gì đặc biệt với nhà họ Ngô cả, cho nên về thăm nhà họ Ngô cũng chỉ vì tình huyết thống mà thôi. 

Nhưng bây giờ bà cụ muốn cô quay về nhà tổ, sau đó ly hôn với Dương Kiến Nghiêm, sao có thể được?” 

Cho nên vì để đêm dài lắm mộng, Hứa Khinh Tử định làm chữa xong thì đi. 

Dương Kiến Nghiêm gật đầu. 

Nhưng trong lòng biết rõ, người nhà họ Ngô nói như vậy rồi, chắc chắn sẽ không để bọn họ rời khỏi thành phố. 

Nhưng không sao cả, anh không để ý dọa dẫm nhà họ Ngô chút nào. 

Ngày thứ hai, Dương Kiến Nghiêm đưa Hứa Khinh Tử và liên hệ thợ khắc chữ đến nghĩa trang. 

Dựa vào gợi ý của thợ khắc chữ, Hứa Khinh Nguyệt dùng bút lông trước, viết trên bia “Em tôi, mộ Ngô Hải Thiên”. 

Sau khi viết xong, thợ khắc chữ nói: “Được rồi cô Hứa, có đường nét là được, để tôi khắc”. 

Sau đó thợ bắt đầu làm việc, chỉ nửa tiếng đồng hồ chữ đã được khắc xong. 

“Có cơ hội chị lại đến thăm em” 

Đứng trước bia mộ, Hứa Khinh Tử đem hoa tươi chuẩn bị sẵn bày ra, sau đó đứng cúi đầu ở đó nói chuyện một hồi. 

“Đi thôi.” 

Làm xong hết tất cả, Hứa Khinh Tử mặc áo khoác vào định đi cùng với Dương Kiến Nghiêm. 

Mà ngay thời điểm này, đột nhiên có xe cảnh sát từ xa đến. 

Cuối cùng dừng bên cạnh bọn họ. 

“Các người là Dương Kiến Nghiêm và Hứa Khinh Tử đúng không? Cửa xe vừa mở ra, một cảnh sát trung niên bước xuống, nhìn trên trang phục thì đại loại là một cục trưởng” 

“Đúng là chúng tôi.” 

“Tôi là Thái Từ Khâm của phân cục khu Đông Thành, các người bị nghi có dính líu đến tàng trữ ma túy, bây giờ mời hai người về tiếp nhận điều tra với chúng tôi” Người này nói xong thì phất tay, hai cảnh sát đi qua chuẩn bị bắt giam hai người họ. 

“Các người làm gì vậy?” Hứa Khinh Tử hơi hoảng sợ: “Sĩ quan cảnh sát, anh nói đùa gì vậy? Chúng tôi nào có tàng trữ ma túy? Các người phải đưa ra chứng cứ chứ” 

“Cho nên mời hai người về cùng tôi để điều tra.” 

“Thật khôi hài” Dương Kiến Nghiêm cởi áo khoác chắn trước mặt Hứa Khinh Tử.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK