“Anh Dương, mong anh nhất định phải ra tay!”.
Nhìn thấy Dương Kiển Nghiêm vẫn chưa đồng ý, Chu Ngọc Lam liền cắn răng, đỏ mặt cầu xin: “Nếu anh Dương có thể đánh bại Tiền Thiên Định, tôi đồng ý làm người phụ nữ của anh Dương
Đúng lúc này, điện thoại của Dương Kiến Nghiêm đột nhiên vang lên.
Lấy ra xem, là Cao Thúy.
Dương Kiển Nghiêm liền nghe điện thoại trước. “Anh rể, mau cứu chị em với.”
Vừa nói xong, đầu dây điện thoại vang lên âm thanh lạ két két, rồi sau đó liền không thấy gì nữa.
“Cao Thúy?”
Khi Dương Kiến Nghiêm gọi lại, điện thoại đã tắt máy rồi.
Giờ phút này, Dương Kiển Nghiêm liền nhận ra rằng đã xảy ra chuyện.
“Chuyện của cô, để sau rồi nói”
Dương Kiến Nghiêm sắc mặt liền sầm xuống, đứng dậy muốn rời đi.
Chu Ngọc Lam nghĩ rằng Dương Kiển Nghiêm từ chối.
Nhanh chóng chặn Dương Kiến Nghiêm lại: “Anh Dương, mong anh nhất định phải ra tay”
“Tôi đã nói sẽ xem xét, cô nghe không hiểu à? Tránh ra!”
Trên đường quay về, Dương Kiển Nghiêm tiếp tục thử gọi lại cho Cao Thúy.
Nhưng điện thoại vẫn không gọi được.
Thế là liền gọi điện cho Hứa Khinh Tử, cũng không gọi được.
Tới lúc này, Dương Kiến Nghiêm mới ý thức được rằng xảy ra chuyện thật rồi.
Anh quay lại chạy đến nhà họ Ngô, sau khi đến nhà họ Ngô, Dương Kiến Nghiêm đã gặp bà cụ.
Bèn hỏi Hứa Khinh Tử đã đi đâu?
“Cô ấy nói là đi ra ngoài, muốn đến công ty của Tiểu Thiên xem sao” Bà cụ giải thích với Dương Kiển Nghiêm.
“Tôi có thể xem camera giám sát của nhà họ Ngô được không?”
Dương Kiển Nghiêm không nghĩ nhiều, cũng chưa từng nghĩ là nhà họ Ngô đã nhúng tay vào, dù gì trước kia nhà họ Ngô đã thu nhận Hứa Khinh Tử.
Hơn nữa trước khi bản thân rời đi, Hứa Khinh Tử cũng đã nói rằng muốn đến công ty của Tiểu Thiên xem sao.
“Xin lỗi, nhà họ Ngô không có camera giám sát” Võ nói: “Anh coi nhà họ Ngô là nơi công cộng à? Nhà ở của nhà họ Ngô chính là kiểu sân cũ, tính riêng tư cực kỳ cao, lấy đâu ra camera giám sát”
Sau khi nói xong, cậu ta bĩu môi, lí nhí nói nhỏ một câu: “Kể cả có camera giám sát có thể cho anh xem chắc? Cũng không tự soi lại mình xem có tư cách hay không”
“Trước khi Khinh Tử ra khỏi nhà họ Ngô, có đi đến nơi khác không?” Dương Kiển Nghiêm hỏi lại lần nữa.
“Tôi nói nghe này Dương Kiến Nghiêm, chúng tôi không phải là bảo mẫu đúng không? Hứa Khinh Tử là vợ của anh, tự anh không trông kĩ vợ mình mà anh chạy đến đây hỏi chúng tôi?” Võ không hề phối hợp.