Mục lục
Chiến thần ngạo thế - Dương Kiến Nghiêm (truyện full tác giả: 330)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà nhà Vương Kim siêng bọn họ lại thuộc loại anh em họ hàng không thích nịnh hót. 

“Nếu Vương Kim Siêng thật sự thân thiết với Dương Kiến Nghiêm thì có lẽ chúng ta có thể thông qua mối quan hệ này để nói chuyện kỹ hơn với Dương Kiển Nghiêm rồi” 

Ông Đường giải thích. 

Gặp gỡ với người nhà họ Chu chỉ có thể xem như là một bài hát đệm mà Dương Kiến Nghiêm chưa từng để ý tới. 

Sau khi rời đi, Dương Kiển Nghiêm liền đi tìm Hứa Khinh Tử. 

Sau khi từ cục cảnh sát J đi ra, Hứa Khinh Tử vẫn luôn đợi ở cửa. 

Nhìn thấy Dương Kiến Nghiêm đi ra, Hứa Khinh Tử vội vàng hỏi đồng hỏi tây, cô sợ anh chịu thiệt thòi ở trong đấy. 

“Anh không sao, bọn họ không làm gì em chứ?” 

Dương Kiển Nghiêm quan tâm hỏi. 

“Em cũng không sao, bọn họ chỉ nhốt em lại, cũng không thẩm vấn em như nào hết” 

Hứa Khinh Tử đáp. 

Nghe vậy, Dương Kiến Nghiêm gật đầu, xem ra bà cụ nhà họ Ngô kia vẫn có tình người, không nghĩ dùng vũ lực để khiến cho Hứa Khinh Tử phải khuất phục. 

Lúc này, Cao Xuân Lan cũng gọi điện thoại đến. 

Lúc sáng, Cao Xuân Lan và Cao Thúy Ngân không đến vì chuyện này không liên quan gì tới hai người bọn họ. Nhưng mà, bọn họ đợi hai tiếng đồng hồ cũng không thấy Hứa Khinh Tử và Dương Kiến Nghiêm quay lại, vì vậy họ đã gọi điện thoại, kết 

quả điện thoại lại không liên lạc được, cho nên bọn họ mới cảm thấy sốt ruột. 

“Khinh Tử à, sao điện thoại của các con đều không gọi được cả vậy?” 

Điện thoại vừa được kết nối thì Cao Xuân Lan đã sốt ruột hỏi. 

“Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?” 

“Không có gì đâu mẹ, bọn con về ngay đây” 

Hứa Khinh Tử cũng không kể chuyện cô với Dương Kiến Nghiêm bị bắt đến cục cảnh sát J cho bọn người Cao Xuân Lan nghe. 

Sau khi cúp điện thoại của Cao Xuân Lan, Hứa Khinh Tử và Dương Kiến Nghiêm thương lượng với nhau về dự định rời khỏi thành phố vào ngày hôm nay. 

Vốn dĩ Dương Kiến Nghiêm còn muốn dạy cho nhà họ Ngô một bài học nhưng nếu Hứa Khinh Tử đã nói muốn đi thì coi như bỏ qua cho bọn họ vậy. 

Thế là, sau khi mấy người chạm mặt, họ đã dự định rời khỏi đây. 

Nhưng, đúng lúc này, Hứa Khinh Tử lại nhận được điện thoại của bà cụ. 

Nói chừng nửa tiếng đồng hồ. 

“Được rồi, cháu biết rồi.” 

Sau cùng, trước khi cúp điện thoại, Hứa Khinh Tử nói một câu như vậy. 

“Nói cái gì thế?” 

Dương Kiến Nghiêm biết người nhà họ Ngô gọi đến nên anh mở miệng hỏi. 

“Bà cụ Ngô nói với em là để em và Lam Linh trở về nhà tổ tông, sau đó có thể không cần đổi họ và cũng không cần ly hôn với anh nữa” 

Lúc Hứa Khinh Tử nói, ánh mắt của cô vẫn còn kinh ngạc lắm. Nói thật ra, khi nghe bà cụ nói như vậy, ngay cả cô cũng khó lòng mà tin được. 

“Dĩ nhiên bà cụ đó sẽ nói như thế? 

Dương Kiển Nghiêm cũng rất ngạc nhiên. 

Sau khi Cao Xuân Lan nghe Hứa Khinh Tử nói xong, bà vừa cười vừa nói: 

“Bà cụ kia cũng đã gần đất xa trời rồi, có rất nhiều thứ hẳn là bà ta cũng đã nhìn ra được, người già mà, đều như vậy cả” 

“Dương Kiến Nghiêm, em có nên đồng ý không?” 

Thật ra, Hứa Khinh Tử có ý muốn trở về nhà họ Ngô, nói cho cùng thì lá cây có rễ, 

mà đã là con người thì phải biết hướng về tổ tiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK