Hà Đông.
An Ấp.
Thành đông một chỗ trang viên, Bùi Mậu tại trong hành lang cùng trong tộc vài tên đệ tử ngồi chơi, chợt thấy có bóng người đi tới, liền đổi giọng nói ra:『 hôm nay khóa, tạm thời dừng ở đây. Mười ngày nữa, lại đến truyền thụ. 』
『 Tạ gia chủ......』
Vài tên đệ tử vội vàng hướng Bùi Mậu hành lễ, sau đó chậm rãi lui ra.
『 phụ thân......』 Bùi Huy liếc nhìn mấy cái trong tộc đệ tử, nói ra, 『 trong đó còn có lương tài? 』
Bùi Mậu vuốt vuốt chòm râu, nói ra, 『 có một hai...... Trường An, như thế nào? 』
Nghe Bùi Mậu câu hỏi, Bùi Huy mắt đảo qua đảo lại.
Bùi Mậu hiểu ý, phất tay lại để cho tôi tớ lui ra.
Bùi Huy mới lên tiếng:『 lần này Phiêu Kỵ, sợ là muốn ra tay độc ác......』
Nghe được lời ấy, Bùi Mậu sắc mặt hơi sầm lại.
Bùi thị bên trong, tự nhiên cũng là có người tiến về Trường An tham gia thi, lại tham gia nháo sự, còn đốt rụi Túy Tiên lâu, khiến cho bản thân gặp nguy hiểm không nói, còn có thể liên quan đến Bùi thị.
『 cái này Phiêu Kỵ......』 Bùi Mậu chậm rãi nói ra mấy chữ, không biết là khen hay chê.
『 phụ thân, sợ là ......』 Bùi Huy đang định kể một ít gì, chợt nghe bên ngoài bẩm báo nói Bùi Viên đến đây cầu kiến.
Bùi Mậu nhìn Bùi Huy, Bùi Huy hiểu ý, chuyển ra sau nhà lảng tránh. Bùi Mậu thoáng dừng lại trong chốc lát, cất giọng nói:『 cho mời! 』
『 thúc phụ! Kính xin cứu chất nhi! 』 Bùi Viên đi lên, chính là lớn tiếng doạ người, sau đó tại trên sàn nhà, dập đầu thùng thùng rung động.
Bùi Mậu nói:『 hiền chất, mau đứng lên......』
『 thúc phụ! Lần này Bùi thị gặp nạn vậy! 』 Bùi Viên chắp tay nói ra, 『 kính xin thúc phụ làm chủ a ! 』
Bùi Mậu mở to mắt, sau đó bày ra kinh ngạc biểu lộ: 『 ah? Đến tột cùng chuyện gì? Hiền chất vì sao có lời ấy? 』
Bùi Viên hơi híp mắt: 『 thúc phụ không biết Trường An sự tình? 』
Bùi Mậu quả quyết lắc đầu, nói ra:『 ta ở trong nhà, như thế nào biết được Trường An Tam Phụ sự tình? 』
Bùi Viên hơi hơi ho khan một tiếng, tựu xem như Bùi Mậu cái gì cũng không biết, đem Trường An bên trong chuyện đã xảy ra giảng thuật một lần.
Bùi Mậu『 quá sợ hãi』, sau đó truy vấn:『 Phiêu Kỵ tướng quân an nguy như thế nào? Có bị suy giảm tới quý thể? 』
Nghe được lời ấy, Bùi Viên tròng mắt đều muốn rơi ra, nửa ngày mới hồi đáp:『 thúc phụ! Phiêu Kỵ tướng quân hết thảy mạnh khỏe! Gặp nạn chính là Bùi thị đệ tử a ! 』
Bùi Mậu vui mừng mà cười, 『 Phiêu Kỵ vô sự là được...... A ? Hiền chất nói, trong tộc đệ tử người phương nào gặp họa, thế nhưng bị loạn dân gây thương tích? Đáng giận! Mỗ tất nhiên tấu lên Phiêu Kỵ, lại để cho Phiêu Kỵ trùng trùng điệp điệp đem những thứ này loạn dân trị tội 』
Bùi Viên cũng không ngốc, tức giận đến khóe miệng run rẩy, sau đó lạnh lùng nói:『 thúc phụ không muốn để ý trong tộc sinh tử phải không?』
Bùi Mậu cũng lập tức lật mặt, so lật sách còn nhanh hơn: 『 mỗ ngồi nhìn tộc đệ sinh tử? Sao lại nói lời ấy! Nếu không thể nói ra chứng cứ, tất nhiên trị tội nhục mạ gia chủ, không tôn trọng người lớn! 』
Bùi Viên chắp tay nhận lỗi, sau đó nói:『 việc này không chỉ liên quan trong tộc một hai đệ tử, mà còn quan hệ Bùi thị toàn tộc! Lao dịch sĩ tử, chính là nhằm vào toàn bộ các gia tộc! 』
Bùi Mậu cau mày, sau đó trầm giọng nói ra:『 chúng ta Hà Đông Bùi thị, không phải tầm thường môn hộ, bình thường tội lỗi không thể làm hại! Nhưng, mặc dù vô tội, cũng khó tránh nhân họa! Trong đó đúng sai, hiền chất nên cân nhắc kỹ lưỡng! 』
Nói ra lời này, vẻ mặt Bùi Mậu trở nên nghiêm nghị hơn: 『 lần này Trường An chi loạn, ngươi cho rằng vẻn vẹn là Bùi thị chịu khổ? Lại tưởng rằng Phiêu Kỵ cố ý chèn ép sĩ tộc đệ tử? Mọi chuyện, cần xem bản chất! Phiêu Kỵ tự Bắc Địa trỗi dậy, chuyện gì không phải mưu tính sâu xa? Há có khinh suất tiến hành? 』
『 Quan Trung Vi thị, Đỗ thị, ..., đều sống Tam Phụ, nhưng đều không có động tác! 』 Bùi Mậu trong mắt tinh quang bắn ra bốn phía, 『 nếu là lúc này Bùi thị tùy tiện nổi loạn, liền tai họa toàn tộc! 』
Bùi Viên nghe xong, vừa kinh hãi, lại phẫn nộ, trầm mặc một lát, cãi:『 nếu đúng như thế, càng nên tranh đấu! Nếu không Phiêu Kỵ được đà tiến tới, chúng ta sẽ không còn đất dung thân! 』
Bùi Mậu lắc đầu nói ra: 『 Làm bậy người, chính là đứng mũi chịu sào! 』
Bùi Mậu chằm chằm vào Bùi Viên, tỏ vẻ nói chính là ngươi.
Bùi Viên trên mặt như trước có vẻ tức giận.
Bùi Mậu trầm ngâm một lát, hạ giọng nói ra:『 Phiêu Kỵ người này, từ trước đến nay giỏi ở ẩn nhẫn, hành động như lôi đình, lại tốt dương mưu, ngươi cho rằng hiểu được Phiêu Kỵ tâm tư, này phạt chính là xâm gọt sĩ tộc, nhưng liệu Phiêu Kỵ có mưu kế khác không? Ngày xưa Phiêu Kỵ bị ám sát, nếu là người bình thường, chính là phẫn nộ, máu chảy thành sông, nhưng Phiêu Kỵ giương cung mà không bắn, thậm chí là tiếp nhận đầu hàng thích khách, ngươi lại cho rằng, cử động lần này là như thế nào? Tiếp sau lại là như thế nào? Thiên hạ có ai nguyện lại đi đâm Phiêu Kỵ? 』
Bùi Viên trầm mặc.
『 Này......』 Bùi Mậu lắc đầu thở dài nói, 『 Nếu không phải vì đại ca ta......... Mặc dù không hiểu rõ âm mưu, chẳng lẽ không thể minh xét sự tình? Sự tình lần này, bất quá là Phiêu Kỵ củng cố địa phương, phân biệt tốt xấu mà thôi! Thay vì đánh rắn động cỏ, chính là bắt lấy dấu vết, thẳng đến rung núi đánh hổ! Thủ đoạn mau lẹ vô cùng! Giờ này khắc này, nếu có động tác, chính là con mồi cho thợ săn bắn! Ta ở nơi này, xem Quan Trung Tam Phụ biến hóa, mồ hôi lạnh đầm đìa, ngươi lại...... Than ôi......』
Bùi Viên nghe xong, biểu lộ tuy như cũ ngưng trọng, nhưng trong ánh mắt có chút thất lạc, nói không nên lời.
Bùi Viên đi rồi, Bùi Huy từ sau nhà đi ra, hơi khẽ cau mày nói ra:『 phụ thân, sợ là đại huynh chưa hẳn chịu nghe......』
Bùi Mậu cười mà không nói.
Bùi Huy giật mình, nhưng là chút sầu lo nói:『 nếu có chuyện xảy ra, chẳng phải sẽ liên luỵ sao......』
Bùi Mậu lắc đầu nói ra:『 nếu là bị liên lụy, sợ là hiện tại Phiêu Kỵ quân tốt đã tới gia môn vậy! 』
Bùi Huy sững sờ, 『 ý phụ thân chính là Phiêu Kỵ...... Sẽ không làm rầm rộ? 』
『 đúng vậy......』 Bùi Mậu gật đầu nói. Đây không phải rõ ràng sao, nếu Phiêu Kỵ tướng quân muốn dốc sức liều mạng đào sâu, thì hiện tại tuyệt đối sẽ không kết thúc vụ án, mà là muốn kéo dài tới cấu kết đủ nhiều nhân số về sau, mới có thể ra cuối cùng phán quyết.
Bùi Huy chợt gật đầu nói, 『 như thế, hài nhi minh bạch, giờ liền đi dặn dò con em nhà mình nhiều hơn chú ý, không cần thiết cuốn vào trong cái này......』
Bùi Mậu nhẹ gật đầu, nói ra:『 đi đi! 』
Bùi Huy lĩnh mệnh mà đi.
Lại nói Bùi Viên, sau khi khỏi Bùi Mậu trang viên, liền nhịn không được xì một tiếng khinh miệt, 『 quả nhiên! Đưa chúng ta chết sống mà không chú ý, lại nói cái gì Phiêu Kỵ lợi hại, không thể khinh động! 』
Như vậy Bùi Viên chỉ có thể thay hắn, bênh vực lẽ phải, hiệp nghĩa can đảm, thu hoạch danh vọng......
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng mười, 2018 19:19
mới 348 à. còn dài lắm kkk
01 Tháng mười, 2018 16:57
như phim truyền hình thôi, bế lên giường, thổi tắt nến, trời sáng
01 Tháng mười, 2018 16:12
À đệ nhớ lại rồi quên mất @@
01 Tháng mười, 2018 16:09
Đọc đến chương 348 mà quên mất không biết đỗ viễn chui ra từ đâu nhỉ các huynh nhỉ
01 Tháng mười, 2018 15:27
Xoạc đê cho hấp dẫn :)). Mà không biết trình con tác tả cảnh nóng ntn :))
01 Tháng mười, 2018 14:56
Vừa nghe CVT nói đến xoạc gái là mấy bác máu vãi lol... Ít ra đây là số ít bộ TQ NVC chung tình. Gặp mấy bộ khác nvc xoạc tụt lol hết gái TQ rồi. Kaka
01 Tháng mười, 2018 14:16
Nhưng mà sau này có thể anh Tiềm không phế Hiến đế mà để đó cùng lắm là xưng Vương giống vua Lê chúa Trịnh hay Shogun Mạc phủ của Nhật
01 Tháng mười, 2018 12:13
Hiện tại mà xoạc em Diễm thì chỉ sướng nửa người dưới thôi chứ cũng chả thêm ích lợi gì, có khi lại mọc thêm cả đống tai họa ngầm
01 Tháng mười, 2018 10:36
Phỉ Tiềm chỉ có thể lấy Thái Diễm về sau khi Hoàng Nguyệt Anh đã sinh ra 1 đứa con trai, nếu ko thì loạn nhà, mà loạn nhà thì loạn hết (vì Phỉ Tiềm mượn dùng thế lực nhà họ Hoàng rất nhiều).
01 Tháng mười, 2018 08:28
vote ku Tiềm xoạc bé Diễm :v
con tác là thánh của thánh câu chương, quyết định lấy Quan Trung cũng phải suy nghĩ, kể lể, rồi mượn gió bẻ măng nhõng nhẽo vs Thái Diễm
01 Tháng mười, 2018 06:39
[email protected]
30 Tháng chín, 2018 21:35
Không biết tại có còn sống tới ngày tác giả kết thúc bộ này không, haizz
30 Tháng chín, 2018 09:28
chương 1147 nhân sinh vãi nồi. xem ra dân VN còn sướng chán. Bên tung nghe cái kiểu này kiếm vợ mua nhà cũng khó ***.
Vay nợ, dùng 20-30 năm trả nợ từng tý một, còn ko dc bệnh ko mất việc, ko dc chết. t đọc thấy cảm xúc vãi, con tác ko bjk có viết truyện đô thị ko
30 Tháng chín, 2018 09:13
quan trọng quái gì. mấy ông đó chết biết bao nhiêu năm rồi quan trọng gì. bjk sơ là dc, mà bjk thì dc gì đâu
29 Tháng chín, 2018 11:59
Ờ quên mẹ ông này. Má loạn não. Để edit. Thx mấy má
29 Tháng chín, 2018 10:16
Trịnh Bắc Hải, giống như Viên Ký Châu, Lưu Kinh Châu vậy
29 Tháng chín, 2018 06:58
Chương 1143 - Bắc Hải Trịnh là ông nào ko Gúc được....(_<_!!!). => Trịnh Huyền chứ còn ai trồng khoai đất này nữa bạn ơi. =))
28 Tháng chín, 2018 22:57
Hiện tại Phỉ Tiềm được phong chức Chinh Tây Tướng Quân, được phép lập phủ và bổ nhiệm quan viên đấy thôi.
Càng ngày thì tiếng nói của Hán Đế chả ai nghe, chủ yếu là để làm màu thôi. Muốn đánh nhau thì tùy tiện phịa ra cái cớ gì dễ nghe rồi kéo quân ra đánh là ok rồi.
25 Tháng chín, 2018 22:50
còn về vấn đề lập phủ thì t nhớ ko lầm có 1 vài chức tướng thời hán đc quyền lập phủ và bổ nhiệm quan viên võ tướng phẩm cấp thấp hơn mình. Đó là lý do tại sao viên thiệu viên thuật phong quan cho tào tháo, tôn kiên.
Lập phủ tướng rồi thì đương nhiên thích thì đánh người ta thôi. Thực ra ko lập phủ cũng chinh phạt dc vì đây là thời hán mà,
25 Tháng chín, 2018 22:47
phủ binh chế độ là chia đất cho binh lính. khi nhàn thì làm nông, khi có chiến tranh thì triệu tập như kiểu chế độ ngụ binh ư nông thời trần.
sau 300 năm thì hòa bình và dân số tăng ko còn đất chia cho phủ binh nữa, nên chuyển sang mộ binh chế và tiết độ sứ sau đó thì đại đường sập
25 Tháng chín, 2018 18:11
Có thể do phù hợp với thời kỳ phân chia Nam Bắc và Tuỳ mới lập cần lượng quân lớn để giữ ổn định. Mà ý mình là nói Phỉ Tiềm có thể làm giống vua Lê chúa Trịnh cơ mà không phong vương chỉ là có thể Chinh di Đại tướng quân như bên Mạc Phủ của Nhật và lúc nói chuyện với Hiến đế thì y cũng có y chinh phạt khắp nơi phù hợp với chữ Chinh Di...
25 Tháng chín, 2018 16:47
có cảm giác tác giờ 2 ngày 1 chương. đói thuốc quá
24 Tháng chín, 2018 21:16
Chế độ phủ binh có vẻ được, kéo dài hơn 300 năm qua nhiều triều đại.
Cơ mà vẫn chưa rõ tinh túy trong đó
24 Tháng chín, 2018 21:10
t thấy chế độ phủ binh thời đường là hay nhất ( có từ thời tùy) toàn dân đều mạnh
24 Tháng chín, 2018 08:40
Đọc sao mình cảm giác là sau này Phỉ Tiềm thực hiện chế độ giống Shogun của Nhật....
BÌNH LUẬN FACEBOOK