Mục lục
Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Tống Vy bỗng chốc trở nên ảm đạm, nhưng cũng nhanh chóng biến mất tăm, lấy chìa khóa mở cửa văn phòng: “Như thế nào mà cậu không nhìn ra được à?”

“Không nhìn ra được.” Giang Hạ lắc đầu, sau đó đi xung quanh cô một vòng, vừa đi vừa nói: “Thần sắc cậu bây giờ cũng không được như mấy lần trước. Mấy lần trước đến văn phòng trông mặt mày hồng hào lắm, vừa nhìn là biết dễ chịu, nhưng lần này thì không. Trông còn như thể ngủ không ngon, mà dáng đi cũng không có vấn đề gì. Sao thế, tổng giám đốc Đường không được à?”

“Cậu thôi đi nhé.” Tống Vy bị lời nói này của cô ấy làm cho vừa tức vừa buồn cười, đẩy cô ấy một cái: “Cậu mới không được ấy.”

“Tớ cũng không phải đàn ông, tớ có được hay không cũng không quan trọng, nhưng tổng giám đốc Đường thì khác. Nói thật đi, đêm qua cậu và tổng giám đốc Đường trải qua như thế nào?” Giang Hạ dùng bả vai huých Tống Vy, mặt đầy vẻ hóng hớt.

Tống Vy đẩy cửa văn phòng đi vào: “Đêm qua chúng tớ không có chuyện gì cả.”

“Không có chuyện gì cả?” Giang Hạ kinh ngạc không thôi: “Các cậu là vợ chồng son đó, tổng giám đốc Đường nhịn được à?”

Tống Vy kéo ghế văn phòng ra, ngồi phịch xuống, giơ tay lên bóp mũi: “Đêm qua anh ấy tới bệnh viện với Lâm Giai Nhi.”

“Cái gì?” Giang Hạ kinh ngạc: “Ở với Lâm Giai Nhi?”

Tống Vy “ừ” một tiếng.

“Vì sao chứ?” Giang Hạ rất khó hiểu.

Tống Vy mở máy tính ra, kể lại chuyện tối hôm qua.

Giang Hạ nghe xong tức tới mức liên tục vỗ bàn: “Đậu má, vô liêm sỉ thật đấy! Cô ta cố ý đúng không, cố ý uống cho ngã bệnh, để lừa tổng giám đốc Đường qua đó, để tách các cậu ra!”

Giang Hạ cũng biết Lâm Giai Nhi. Lúc Kiều Phàm nằm viện, Lâm Giai Nhi cũng thường tới thăm Kiều Phàm. Cho nên cô ấy không tránh khỏi việc sẽ quen biết Lâm Giai Nhi, cũng biết quan hệ giữa Lâm Giai Nhi và tổng giám đốc Đường.

Do đó, cô ấy tin chắc rằng tối hôm qua Lâm Giai Nhi cố ý.

“Được rồi, dù cô ta có cố ý hay không thì chuyện cũng đã qua rồi, cứ để nó qua đi.” Tống Vy xua tay, không muốn nhắc tới nữa.

Giang Hạ thì không vui, bĩu môi nói: “Sao có thể cho qua như vậy được? Cô ta làm như vậy rõ ràng là đang khiêu khích cậu, khiến cậu khó chịu. Để cho cậu biết rằng cô ta có vị trí quan trọng như thế nào trong lòng tổng giám đốc Đường, quan trọng tới mức có thể vứt cậu lại ngay đêm tân hôn để đi gặp cô ta. Mà tổng giám đốc Đường cũng thật là, nghĩ thế nào vậy, hai người mới kết hôn đó!”

Tống Vy dựa vào lưng ghế: “Bọn họ là thanh mai trúc mã, lại còn là anh em nuôi. Lâm Giai Nhi sắp chết, nếu như anh ấy không đi thì mới khiến người ta cảm thấy kì lạ, cho nên tớ có thể hiểu được.”

“Cậu có thể hiểu được nhưng Lâm Giai Nhi thì không, cậu có tin đây chắc chắn không phải lần đầu tiên không? Sau này, chắc chắn còn nghĩ đủ mọi cách để tách tổng giám đốc Đường khỏi cậu.” Giang Hạ khoanh tay, nói chắc như đinh đóng cột.

Ánh mắt Tống Vy trầm xuống: “Tớ biết, cho nên, tối qua tớ đã tiêm phòng cho Hạo Tuấn rồi. Anh ấy cũng đồng ý với tớ, sau này sẽ không bỏ tớ lại như tối qua nữa.”

“Mong rằng tổng giám đốc Đường nói được làm được.” Giang Hạ nhún vai, hơi không tin tưởng Đường Hạo Tuấn cho lắm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK