Mục lục
Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 179

Điều này sao có thể!

Đứa nhỏ Tống Hải Dương này rõ ràng là nhóm máu A, lúc anh ta giám định DNA cho Hạo Tuấn, nhớ rất rõ.

Mạnh Ngọc cho là mình nhìn nhầm, lấy mắt kính xuống dụi dụi mắt, lần nữa nhìn về thông tin nhóm máu, mấy chữ RH- to rõ vẫn hoàn hảo không chút tổn hại in lên trên đó, chứng minh vừa rồi anh ta quả thật không nhìn nhầm.

Lúc này, trống ngực Mạnh Ngọc đập rất nhanh, tay cầm phiếu kiểm tra sức khỏe, cũng không khỏi nắm chặt lại.

Tống Hải Dương đã là nhóm máu RH-, giống với Hạo Tuấn, hơn nữa khuôn mặt giống nhau, đây chẳng phải là nói, bọn họ thật sự có thể là cha con?

Nghĩ đến đây, con mắt Mạnh Ngọc hơi ngưng lại, nhanh chóng rời khỏi đây, chạy về bệnh viện của mình.

Anh ta muốn xem xét lại bản ghi chép trước kia, kiểm tra xem lúc mình làm giám định, có phải là cầm nhầm mẫu máu, bằng không vì sao Tống Hải Dương là nhóm A.

Trở lại bệnh viện của mình, Mạnh Ngọc đi đến ngoài cửa phòng bệnh của Lâm Giai Nhi, đưa tay gõ cửa.

Mở cửa là Trình Hiệp: “Bác sĩ Mạnh, anh về rồi.”

Mạnh Ngọc không để ý đến anh ta, trực tiếp đẩy anh ta ra vào phòng bệnh: “Hạo Tuấn, cậu theo tôi ra đây một chút.”

Đường Hạo Tuấn đang ngồi bên cạnh giường nói chuyện phiếm với Lâm Giai Nhi, nghe Mạnh Ngọc nói thế, quay đầu nhìn về phía anh ta: “Làm sao vậy?”

“Cậu đi theo tôi thì biết!” Mạnh Ngọc vẫy vẫy tay, có ý thúc giục.

Đường Hạo Tuấn nhíu mày, vẫn là đứng dậy đi đến.

Đến cửa, Mạnh Ngọc níu cánh tay anh, trực tiếp kéo anh ra khỏi phòng bệnh.

Lâm Giai Nhi trên giường bệnh nhìn thấy Mạnh Ngọc đi vào giống như là không nhìn thấy cô ta, gọi Hạo Tuấn đi, trong lòng nhất thời bất mãn, ấn tượng với Mạnh Ngọc, cũng giảm xuống nhiều.

Trước kia còn nói thích cô ta đấy, nhưng vừa rồi một tiếng chào cũng không chào cô ta, trực tiếp lơ cô ta đi, đây là thích cô ta sao?

Đã như vậy, cô ta sẽ cho anh ta biết hậu quả của việc xem nhẹ cô.

Lâm Giai Nhi rũ mắt xuống, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên.

Mạnh Ngọc đưa Đường Hạo Tuấn đến phòng làm việc của mình, sau khi kéo tay áo Đường Hạo Tuấn Lên, cầm lấy một ống tiêm muốn đâm xuống cánh tay anh.

Đường Hạo Tuấn thấy thế, sắc mặt lạnh lẽo, trực tiếp rút cánh tay về: “Cậu làm cái gì?”

“Tôi muốn lần nữa giám định DNA cho cậu và Hải Dương!” Mạnh Ngọc nghiêm túc nói.

Đường Hạo Tuấn không khỏi nhíu mày, vẻ mặt cũng nghiêm túc theo.

Anh hiểu bạn thân, bạn thân bình thường cà lơ phất phơ, nhưng mà chuyện chính thì sẽ không.

Bây giờ Mạnh Ngọc lộ ra dáng vẻ nghiêm túc như vậy, rõ ràng là có biến.

“Nguyên nhân?” Đường Hạo Tuấn híp mắt hỏi.

Mạnh Ngọc buông ống tiêm ra, lấy phiếu kiểm tra sức khỏe từ trong túi ra bỏ lên bàn.

Đường Hạo Tuấn cầm lên, mở phiếu kiểm tra sức khỏe ra: “Hải Dương?”

“Đúng vậy, nhưng cậu nhìn nhìn cái mục này.” Mạnh Ngọc nói xong, mở máytính, từ phần cơ sở dữ liệu lấy ra kết quả anh ta làm trước đó: “Đây là giám định DNA của cậu và Hải Dương trước đó, cậu xem cái mục nhóm máu này.”

Nghe nói thế, Đường Hạo Tuấn đưa mắt nhìn theo, nhìn thấy hai nhóm máu khác nhau, đồng tử chấn động: “Đây là chuyện gì?”

“Tôi cũng không rõ lắm, hôm nay tôi đến bệnh viện số ba hẹn trước giác mạc cho Giai Nhi, trùng hợp gặp Tống Vy, thấy được tờ kiểm tra sức khỏe này, cho nên tôi mới chạy về, muốn làm giám định cho cậu và Hải Dương lần nữa.” Mạnh Ngọc chỉ tờ kiểm tra sức khỏe trên tay anh nói.

Đường Hạo Tuấn nắm tay lại, trong lòng trào lên sóng to gió lớn, nhưng trên mặt vẫn lạnh nhạt bình tĩnh, sừng sững bất động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK