Mục lục
Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trình Hiệp gật đầu: “Phải, là cuộc họp liên quan tới việc đưa các nhãn hiệu Lam Huyết ra thị trường trong quý mới.”

“Cuộc họp này đẩy lại sau 4 giờ, lúc 2 giờ, tôi phải đi đón bọn trẻ.” Đường Hạo Tuấn cầm ly cà phê nhấp một ngụm.

Trình Hiệp cũng không bất ngờ khi anh có quyết định như vậy.

Dù sao hai ngày nay, mỗi buổi trưa anh đều sẽ đến võ quán đón cậu chủ nhỏ và cô chủ nhỏ.

Bởi vì võ quán cách tập đoàn Đường Thị gần, cho nên chuyện đón bọn trẻ mới rơi vào đầu sếp Đường.

Mà sếp Đường càng là một bố đạt chuẩn, ở trong chuyện của bọn trẻ, cũng chưa từng đùn đẩy.

“Đúng rồi tổng giám đốc, kẹo cưới mà hôm qua anh dặn đã đưa đến tập đoàn, bây giờ phải phát xuống sao?” Trình Hiệp nhìn Đường Hạo Tuấn hỏi.

Ngày kia là đám cưới của tổng giám đốc rồi, nếu là đám cưới, vậy kẹo cưới là nhất định không thể thiếu.

Cho nên hôm qua tổng giám đốc đặc biệt dặn anh ta, đặt một lô kẹo cưới, phát cho tất cả nhân viên của tập đoàn, bao gồm cả công ty con và nhà máy đều có hết.

“Phát đi, ở trên web cũng có thể làm một vài hoạt động rút thưởng, bao gồm tất cả sản phẩm dưới trướng của tập đoàn đều có thể ưu đãi giảm giá, thời gian chỉ vào ngày kia.” Đường Hạo Tuấn lật một văn kiện hờ hững nói.

Trình Hiệp gật đầu: “Tôi biết rồi, vậy tôi bây giờ đi sắp xếp.”

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng.

Không quá nửa tiếng, hơn một trăm nghìn nhân viên dưới trướng tập đoàn Đường Thị, đều biết ông chủ nhà mình sắp tổ chức đám cưới với bà chủ, vì vậy, ông chủ không những phát kẹo cưới cho bọn họ, tiền lương của mỗi người đều tăng một chút.

Nhất thời, tất cả các nhân viên của tập đoàn Đường Thị đều vui vẻ như đón tết, mọi lời chúc phúc vang lên không dứt.

Bao gồm trên mạng cũng thế, dân cư mạng ở trên mạng cũng nhìn thấy tin tức tổng giám đốc của tập đoàn Đường Thị sắp tổ chức đám cưới bù với vợ mình, vì vậy còn đặc biệt phát phúc lợi rất lớn cho dân cư mạng.

Ví dụ như lì xì, ví dụ như vòng quay rút thưởng, có cơ hội có được đồ xa xỉ phẩm dưới trướng tập đoàn Đường Thị như túi, son...

Đương nhiên, cho dù là không trúng thưởng, nhưng ngày kia tất cả các mặt hàng xa xỉ phẩm giảm giá, cũng đủ khiến một số dân cư mạng vui mừng rồi.

Tóm lại, hotsearch ngày hôm đó, tất cả đều là tin tức liên quan tới Đường Hạo Tuấn Tống Vy và tập đoàn Đường Thị, đè hotsearch của một số ngôi sao xuống.

Tuy những ngôi sao đó bất mãn, nhưng cũng hết cách, bọn họ cũng không dám làm căng với ông trùm như Đường Hạo Tuấn.

Tập đoàn Đường Thị, khi Giang Vân Khê đến bộ phận vệ sinh thì nhìn thấy trên bàn mình để một hộp màu đỏ tinh tế.

Mà những người khác, lại khoái chí nhìn cô ta, giống như đang xem kịch hay.

Giang Vân Khê không biết bọn họ tại sao lại nhìn mình như vậy, tưởng là trên người mình có chỗ nào không đúng, sau đó nhìn một vòng, cũng không phát hiện trên người mình có chỗ nào không đúng, cô ta dứt khoát không nhìn nữa, nghi hoặc cầm chiếc hộp màu đỏ đó lên.

Khi cô ta cầm lên, cô ta có thể cảm nhận được, ánh mắt của những người nhìn cô ta càng thêm kỳ lạ, có mỉa mai, có thích thú khi người khác gặp nạn.

Tóm lại không ai có ý tốt cả.

“Đây là cái gì?” Giang Vân Khê không nhịn được mà hỏi đồng nghiệp bàn bên cạnh, cũng là bác gái lần trước ở nhà ăn.

Bác gái đó có hơi mất kiên nhẫn mà đáp: “kẹo cưới kết hôn của tổng giám đốc, tất cả nhân viên đều có.”

“Kẹo cưới?” Giọng nói của Giang Vân Khê cất cao, sắc mặt cũng thay đổi.

Những người khác nhìn thấy một màn này, ánh mắt càng trở nên phấn khích.

“Cô xem, tôi nói cô ta biết đây là kẹo cưới của tổng giám đốc, phản ứng chắc chắn rất lớn, tôi nói trúng rồi.”

“Chúng tôi đâu có phủ nhận lời của cô, với lại, chúng tôi cũng biết cô ta sẽ như vậy, dù sao cô ta thích tổng giám đốc, nghe nói kẹo cưới của người mình thích, phản ứng không lớn mới lạ.”

“Chậc, thật là không biết tự biết rõ mình.”

Nghe thấy lời chế giễu của mọi người, Giang Vân Khê cắn chặt môi dưới, tay cầm chiếc hộp cũng siết chặt lại, hận không thể bóp nát chiếc hộp.

Cô ta cuối cùng cũng biết tại sao những người này nhìn cô ta rồi, bởi vì biết cô ta sau khi biết đồ trong chiếc hộp là gì, sẽ có phản ứng gì, sau đó xem trò cười của cô ta!

Những người này thật sự quá đáng rồi!

Mắt của Giang Vân Khê đỏ lên, trong lòng cực kỳ giận dữ.

Nhưng một mình cô ta cũng không dám đối đầu với những người này, chỉ có thể hít thở sâu, đè nén cơn giận này xuống, giả vờ như cái gì cũng không biết, nhếch môi, nặn ra một nụ cười, tiếp tục hỏi bác gái: “Kẹo cưới kết hôn? Tổng giám đốc không phải kết hôn rồi sao?”

“Tổng giám đốc đương nhiên đã kết hôn, chỉ là trước đó không có thời gian, chỉ đăng ký kết hôn, chưa có tổ chức đám cưới với bà chủ, cho nên bây giờ mới tổ chức đám cưới mà thôi.” Bác gái ăn kẹo cưới cao cấp, trả lời đầy khinh thường.

Bà ta ghét nhất người không có biết rõ bản thân như Giang Vân Khê.

Cũng không nhìn xem mình có điều kiện gì, vậy mà dám vọng tưởng tổng giám đốc.

Đương nhiên, thích tổng giám đốc không phải không được, trong tập đoàn có rất nhiều cô gái thích tổng giám đốc, nhưng không có ai tùy tiện nói ra như Giang Vân Khê, còn muốn thượng vị, mọi người đều chỉ thích thầm.

Nhưng Giang Vân Khê này...

Bác gái sắp trợn mắt đến tận lên trời, trước đó bà ta chiếu cố người mới này như nào, bây giờ thì càng phản cảm bấy nhiêu.

Thật là uổng công bà ta trước đó chiếu cố người phụ nữ này!

Giang Vân Khê đương nhiên cảm nhận được sự phản cảm của bác gái, nhưng không để tâm.

Những ngày này, cô ta cũng biết rõ vị trí của mình trong tập đoàn, không có một ai thích cô ta, đều phản cảm về cô ta.

Mới đầu cô ta còn có chút không thể chấp nhận, nhưng nhiều ngày như vậy, cô ta cũng quen rồi.

Thay vì để ý những người này, cô ta không bằng nghĩ chuyện Hạo Tuấn tổ chức đám cưới.

Cô ta tuyệt đối không tin Hạo Tuấn không có thời gian tổ chức đám cưới với Tống Vy, cho dù có bận thế nào đi nữa, cũng không thể thời gian một hai ngày cũng không dành ra được.

Yêu một người sao có thể không cho đối phương một đám cưới chứ.

Vậy nên, Hạo Tuấn chắc chắn không yêu cô Tống.

Đúng, nhất định là vậy!

Giang Vân Khê lần nữa siết chặt chiếc hộp trong tay, nhịp tim nhanh chóng đập nhanh.

Nếu đã không yêu như vậy, vậy bọn họ ly hôn mới là lựa chọn tốt nhất.

Nghĩ thế, Giang Vân Khê hít sâu một hơi, trong lòng đã quyết định cái gì đó.

Cô ta muốn đi tìm Hạo Tuấn, nói rõ với Hạo Tuấn, nếu đã không yêu cô Tống thì đừng tổ chức đám cưới, ly hôn mới là chính xác!

Giang Vân Khê để chiếc hộp xuống, bỗng nhiên ra khỏi văn phòng lớn của bộ phận vệ sinh.

Những người khác trong văn phòng nhìn thấy một màn này đều sững người.

“Cô ta đi đâu vậy?”

“Ai biết, nói không chừng không chịu nổi kích thích này, ra ngoài khóc rồi.”

“Không chừng lấy hết dũng khí, đi tìm tổng giám đốc tỏ tình.”

“Sao có thể chứ.” Có người không tin.

Giang Vân Khê biết sau khi cô ta đi, những người đó sẽ bàn luận về mình, nhưng cô ta không quan tâm nhiều như vậy, nhanh chóng chạy đến trước thang máy, muốn đi lên.

Tuy nhiên có hai vệ sĩ mặc đồ đen đứng ở trước thang máy, nhìn thấy cô ta đến, lập tức đưa tay ngăn cô ta lại: “Làm gì?’

Giang Vân Khê lúc này mới phát hiện trước thang máy vậy mà có người canh.

Còn là hai người cao to vạm vỡ.

Đối mặt với hơi thở cường thế xộc tới của hai vệ sĩ này, trong lòng Giang Vân Khê càng sợ.

Hai tay cô ta miết chặt, bóp chặt, cô ta hít sâu một hơi lấy dũng khí trả lời: “Tôi... tôi muốn lên tầng.”

Lông mày của vệ sĩ chợt nhíu lại: “Muốn lên tầng trên đi thang máy thường, đây là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, nhân viên bình thường không thể vào.”

Giang Vân Khê sao không biết mình không thể vào chứ.

Nhưng mấu chốt là muốn lên tầng trên cùng chỉ có thể đi thang máy này, những thang may khác không lên được tầng trên cùng!

Nhưng cô ta không thể nói mình lên tầng trên cùng, một khi nói ra thì sẽ ngay lập tức bị hai vệ sĩ này đuổi đi.

Cô ta phải làm sao đây?

Cô ta buộc phải đi lên nói với Hạo Tuấn, hạnh phúc là phải tự mình nắm giữ, đừng lấy người mình không yêu.

Nhưng cô ta không đi lên được.

Vào lúc Giang Vân Khê đang khó xử lo lắng, tiếng giày cao gót bỗng truyền tới.

Mạc Vân đi tới trước mặt ba người, gỡ kính râm xuống: “Tôi muốn đi lên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK