Mục lục
Truyện: Long Phượng Song Bảo: Vợ Bầu Lại Muốn Chạy (full) - Tống Vy - Đường Hạo Tuấn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu kia điện thoại, Giang Hạ toàn thân sững sờ, tay cầm điện thoại cũng buông lỏng, xém chút rơi xuống. 

Vy Vy nói gì? 

Vy Vy nói, câu Kiều Phàm yêu cô là thật? 

Chuyện này sao có thể! 

Giang Hạ khẽ run rẩy, rõ ràng có chút không thể nào tiếp nhận sự thật này. 

“Vy Vy, cậu có biết mình đang nói gì không?” Giang Hạ cắn môi: “Cậu nói Kiều Phàm thật sự yêu tớ?” 

Tổng Vy ừ một tiếng: “Đúng vậy, Phàm quả thực đã yêu cầu) 

“Chuyện này không thể nào!” Giang Hạ lập tức thẳng lưng, giọng cũng cất cao: “Vy Vy, chúng ta là bạn thân nhất, tại sao cậu lừa tớ?” 

Nghe ra sự kích động trong lời nói của cô ấy, Tống Vy thở dài, an ủi: "Hạ, cậu cậu bình trước đã, tớ biết tớ nói vậy khiến cậu rất chấn động, nhưng đây là sự thật, người Phàm thật sự yêu là cậu” 

“Vy Vy, cậu còn lừa tớ!” Giang Hạ lộ ra biểu cảm dở khóc dở cười: “Tớ không có ký ức về Kiều Phàm, tớ biết anh ta đều là nghe từ chỗ mọi người, mọi người nói Kiều Phàm chán ghét tớ biết bao, hận tớ biết bao, cho nên anh ta trước nay không tiếp nhận tình cảm của tớ, không bằng lòng tôi mang thai con của anh ta, những chuyện này tớ đều tin, còn luôn tin tưởng không chút nghi ngờ, kết quả bây giờ cậu nói với tớ, anh ta không hận tớ, người anh ta yêu là tớ, chuyện này không buồn cười 

sao?” 

Tống Vy biết tâm trạng cô ấy bây giờ. Dù sao đổi thành cô, cô cũng sẽ không dễ chịu. 

Thử hỏi xem, một người trước nay không hề có thái độ tốt với mình, bỗng nhiên có một ngày, nói yêu mình, người bị anh ta yêu đó, tâm trạng đương nhiên là phức tạp. 

“Hạ, cậu bình tĩnh trước đã được không, nghe tớ nói chi tiết với cậu” Tống Vy Xoa mi tâm, an ủi cô ấy. 

Giang Hạ hít thở sâu một hơi, miễn cưỡng bình tĩnh lại: “Được, cậu nói đi, tớ nghe đây” 

“Thực ra tớ thật sự không lừa cậu, người Phàm yêu quả thực là cậu, lúc tớ biết, cũng không thể tin nổi, nhưng chuyện này chính là sự thực, tớ biết cậu biết Phàm từ chỗ mọi người, là một người rất không tốt với cậu, cho nên bây giờ cậu nghe thấy anh ta nói anh ta yêu cậu, cậu đương nhiên cảm thấy không thể nào, tâm trạng đương nhiên cũng rất phức tạp, nói thật, lúc tớ biết, tâm trạng cũng phức tạp” 

“Cậu biết lúc nào, sao lại chắc chắn anh ta.” Giang Hạ cắn môi dưới, như có chút khó mở miệng. 

Những một lúc sau, cô ấy vẫn hít vào một hơi, nói ra lời tiếp đó: “Anh ta yêu tớ chứ?” 

“Tớ biết cũng không lâu, cùng lắm khoảng nửa tháng” Khóe miệng Tống Vy khẽ nhúc nhích, lại nói: “Ban đầu, tớ cũng không biết, thậm chí tớ còn cảm thấy người Phàm yêu là tớ 

“Là cậu?” Giang Hạ mở to mắt, bị câu nói này làm cho kinh ngạc. 

Tổng Vy biết, cô ấy không có ký ức về Kiều Phàm trong quá khứ, nên đương nhiên cũng không biết tình cảm của Kiều Phàm đối với cô trước đây. 

Cũng khó tránh khỏi kinh ngạc. 

“Đúng, là tớ” Tống Vy ngượng ngùng gật đầu: “Nhưng nói người Phàm yêu là tớ còn không bằng nói rằng Phàm xem tớ thành thế thân của cậu” “Thế thế thân?” Khóe miệng Giang Hạ giật giật, lại kinh ngạc ngây người. “Sao lại là thế thân của tổ chứ?” Cô không hiểu, cũng không thể hiểu. 

Tống Vy cười: “Quả thực là thể thân của cậu, Phàm trước đây luôn cho rằng, người anh ta yêu là tớ, nhưng thực ra không phải, người anh ta yêu thực ra là cậu, chỉ là bản thân anh ta không nhận rõ, nhìn không thấu" 

Càng nghe càng mơ hồ, Giang Hạ cau mày: “Vy Vy, cậu đừng đùa tớ, tớ từng xem văn học thế thân, thế thân hắn là hai người có tướng mạo giống nhau, như vậy mới có thể làm thể thân, mà tớ và cậu không giống, cậu xinh đẹp như vậy, mặc dù tớ cũng rất xinh đẹp, nhưng thua xa cậu, cho nên sao lại là cậu làm thế thân cho tớ, mắt của Kiều Phàm nên khám bác sĩ đi.” 

Tống Vy bị những lời này của cô ấy chọc cười: “Thế thân mà tớ nói không phải chỉ thế thân vẻ ngoài giống nhau, mà là chỉ tính cách” 

“Tính cách?” Giang Hạ nhướn mày, trong lòng mơ hồ đoán được gì đó. 

Tống Vy ừ một tiếng: “Đúng vậy, tính cách, tớ không biết cậu có còn nhớ tính cách mình trước đây không, tóm lại chính là, tính cách của tớ trong quá khứ rất giống tính cách của cậu trước đây, cho nên tớ mới nói, Phàm xem tới thành thể thân của cậu, người anh ta luôn yêu là cậu” 

“Thì ra là vậy” Giang Hạ rũ mắt. 

Tống Vy lại nói: “Phàm ấy, tính tình vốn rất dễ trở nên cực đoan, anh ta quá khứ luôn cho rằng là nhà họ Giang hại chết ba mẹ anh ta, cho nên anh ta thù hận nhà họ Giang, thù hận cậu, cũng vì vậy, anh ta mới luôn không nhìn thấu nội tâm mình, không biết người mình yêu là cậu, vì tính cách trong quá khứ của tớ rất giống tính cách trước đây của cậu, lại thêm tớ không phải cậu, cho nên anh ta bất giác liền lại gần tớ, xem tớ thành người mình thích, nhưng thực ra không phải người anh ta thật sự muốn lại gần là cậu, chỉ là trong lòng anh ta không rõ mà thôi.” 

“Tớ biết rồi” Giang Hạ cắn môi. 

Nghe Tống Vy nói những lời này, cô đã hiểu rõ tất cả. 

Người Kiều Phàm luôn yêu, hoặc nói người từ đầu tới cuối đều yêu cũng là cô. 

Chỉ là vì thù hận, bản thân anh ta cũng không biết mình yêu cô, thậm chí còn làm ra những chuyện tổn thương cô. “Tại sao không sớm một chút chứ?” Giang Hạ bỗng thì thào. 

Tống Vy nghi hoặc chớp mắt: “Hạ, cậu nói gì đó” 

“Tớ nói, tại sao anh ta không sớm phát hiện chứ?” Khóe miệng Giang Hạ nở nụ cười khổ: “Tại sao không sớm phát hiện, người anh ta yêu là tớ chứ, nếu anh ta phát hiện sớm một chút, tớ của quá khứ có phải sẽ không chịu nhiều tổn thương như vậy, sẽ không thừa nhận nhiều đau khổ như vậy không?” 

“Chuyện này.” Tống Vy mở mở miệng, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn là không nói được gì. 

Vì cô biết, Hạ nói đúng. 

Nếu Phàm phát hiện lòng mình sớm chút, Phàm sẽ không tổn thương Hạ như vậy, càng sẽ không cứ mãi thù hận nhà họ Giang. 

Có lẽ hai người họ sớm đã ở bên nhau rồi. 

“Hạ" Tống Vy mở miệng, đau lòng gọi Giang Hạ một tiếng. 

Giang Hạ nhắm mắt, quanh người ngập tràn hơi thở cô liêu: “Vy Vy, tớ không sao? 

Giọng cô ấy hơi khàn, rõ ràng không phải không sao như cô ấy nói. 

“Cho nên Vy Vy, cậu từ đầu biết được anh ta yêu tớ?” Giang Hạ hít sâu một hơi, cố hết sức khiến bản thân bình tĩnh lại, lại hỏi. 

Tống Vy cũng không che giấu, trực tiếp trả lời: “Là Đường Hạo Tuấn nói cho tớ biết” “Đường tổng?” Giang Hạ kinh ngạc lên tiếng. Tống Vy ừ một tiếng: “Là anh ấy” “Sao Đường tổng lại biết?” Giang Hạ tỏ ra không hiểu. 

Tống Vy cười: “Là anh ấy nhìn ra, sau đó có một lần nói với Phàm, nói với Phàm suy nghĩ thật sự trong lòng anh ta, tớ nghĩ chính vì vậy, Phàm mới biết người anh ta yêu là cậu đấy, ban đầu, Phàm quả thực không tiếp nhận sự thật này, nhưng anh ta tìm thấy cậu lâu như vậy cũng không làm gì cậu, thậm chí còn quan tâm cậu như vậy, cho nên tớ nghĩ, Phàm có lẽ đã tiếp nhận chuyện mình yêu cậu rồi, còn bằng lòng tin tưởng" 

Giang Hạ vội lắc đầu: “Chuyện này không thể nào!” 

Cô ấy mới không tin Kiều Phàm biết người mình yêu là cô ấy xong thì muốn ở bên cô ấy đâu. “Tại sao không thể?” Tống Vy hỏi ngược lại. 

Giang Hạ không chút do dự trả lời: “Vy Vy, cậu đừng quên ân oán giữa nhà họ Giang chúng tớ và anh ta, còn chưa giải quyết đấu, cho nên anh ta sao có thể muốn ở bên tớ?” 

Tóm lại, cô ấy nói gì cũng không tin.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK