“Đúng rồi, nói với cậu chuyện này.” Giang Hạ nhớ ra điều gì đó, lấy một tờ giấy từ trên bàn làm việc: “Đây là danh sách số người tham gia trận đấu, trong đó có thêm một người.”
“Ai thế?” Tống Vy cúi người lấy nước từ máy uống nước.
Giang Hạ đưa bản danh sách cho cô, chậm rãi nói ra hai chữ: “Tống Huyền!”
Bàn tay đang bưng cốc nước của Tống Vy đột nhiên dừng lại, vội vàng nhận lấy danh sách để xem, nhìn thấy bên trên quả nhiên có tên của Tống Huyền, đôi môi đỏ không khỏi mím lại: “Cô ta cũng tham gia cuộc thi?”
“Đúng vậy, chân đã bị gãy còn có thể lăn qua lăn lại như vậy, tớ cũng thật sự bái phục cô ta.” Giang Hạ bĩu môi nói.
Sau đó, cô ta lại nghiêm túc nhắc nhở: “Vì vậy Vy Vy lúc thi đấu cậu nhất định phải cẩn thận, tớ sợ cô ta sẽ làm gì đó với cậu, bây giờ cậu không còn ở tập đoàn Đường thị, không có sự bảo vệ của Đường tổng, cô ta cũng không còn quan hệ gì với Đường tổng, ra tay với cậu sẽ không kiêng dè gì nữa, cậu….”
“Yên tâm đi, tớ biết phải làm như thế nào.” Tống Vy đặt danh sách xuống.
Giang Hạ thấy cô đã biết, cũng không nói nhiều nữa, cầm tập thiết kế ở bên cạnh chuẩn bị đi đến xưởng.
Thiết kế của quý mới đã xong rồi, bên phía xưởng sản xuất quần áo, vẫn luôn luôn phải trông chừng.
Sau khi Giang Hạ rời đi, Tống Vy ngồi sau bàn làm việc, cũng bắt đầu làm việc của mình.
Làm được một nửa thì một cuộc điện thoại đột nhiên gọi đến, là thư ký Lý bên cạnh ông Lục thần bí kia: “Xin chào nhà thiết kế Tống, về chuyện bản phác thảo, ông Lục của chúng tôi đã xem qua, nói không có vấn đề gì.”
“Vậy sao, vậy thì quá tốt rồi.” Trên mặt Tống Vy hiện lên một nụ cười vui mừng, sau đó hỏi: “Tôi có thể gặp mặt ông Lục không, liên quan đến chuyện bản thảo tiếp theo, tôi có vài chỗ muốn thương lượng với ông ấy, muốn biết phong cách yêu thích của ông ấy.”
“Cái này thì không được, Lục tổng của chúng tôi gần đây đều ở nước ngoài, nhưng Lục tổng nói, tất cả đều làm theo phong cách của nhà thiết kế Tống.” Thư ký Lý nói.
Tin tưởng cô như vậy sao?
Tống Vy nhướng mày: “Được rồi, tôi biết rồi.”
“Vậy tôi cúp máy trước.” Thư ký Lý nói xong, lập tức ngắt kết nối.
Tống Vy cười bất lực, đặt điện thoại xuống, cầm bút chì ở trên bàn, tiếp tục làm việc.
Buổi chiều, Tống Vy nhận được tin nhắn thông báo của hiệp hội.
Không ngờ lần này đi lại còn có được một tin tức tốt, đó chính là bởi vì liên quan đến Dục Hỏa Trùng Sinh, cô có thể đặc cách, bỏ qua được mấy vòng đầu tiên của trận đấu, trực tiếp bắt đầu từ vòng đấu 16 người vào tám người,
Không thể không nói, hiệp hội thật sự công nhận cô.
Tống Vy cầm số thẻ dự thi của vòng 16 người, chuẩn bị đi về.
Nhưng đúng lúc này, trong phòng họp đột nhiên vang lên một giọng nói chất vấn: “Điều này không công bằng!”
Trong phòng họp đột nhiên trở nên yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn về phía người nói.
Tống Vy thu lại nụ cười trên mặt, cũng nhìn qua, nhìn thấy Tống Huyền ở vị trí trung tâm ba hàng đầu, nheo mắt lại.
Cô biết chỉ cần trong trường hợp có Tống Huyền ở đó, mãi mãi đều sẽ dậy sóng.
“Không công bằng ở chỗ nào?” Thư ký của phân hội trưởng chủ trì bốc thăm, cách một khoảng không nhìn Tống Huyền đang làm loạn buổi lễ rút thăm, trên mặt có chút không vui.
Ở trước mặt mọi người chất vấn sự rút thăm của bọn họ không công bằng, đây không phải là đánh vào mặt hiệp hội của bọn họ sao?
“Đương nhiên là quy định thi đấu của cô ấy không công bằng, dựa vào đâu tất cả mọi người chúng tôi đều phải bắt đầu thi đấu từ trận loại trừ đầu tiên.” Khuôn mặt của Tống Huyền méo mó chỉ vào Tống Vy.
Có một số người đầu tiên cũng cảm thấy không công bằng, nhưng vẫn không có ai lên tiếng, thấy Tống Huyền ra mặt, cũng lần lượt tỏ ra bất mãn nhìn Tống Vy, giống như Tống Vy cướp mất thứ gì của bọn họ vậy.
Tống Vy cười khẩy nhếch khóe miệng, không nói gì.
Bởi vì cô biết, tạm thời bản thân mình không cần ra mặt, thư ký Vương sẽ giúp cô phản kích.