Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngô cung chủ, Trương sư hắn không phải là hạng người lỗ mãng...

Không nghĩ tới vị Trương sư này chỉ nói một câu, khiến cho Ngô cung chủ luôn luôn trầm ổn, vui buồn không lộ ra, lại tức giận tới mức đuổi người, khóe miệng Khang đường chủ giật loạn. Hắn cũng cảm thấy mình sắp phát điên rồi.

Vì hai danh ngạch này, hắn không biết đã phải cố gắng bao nhiêu. Vị này thì hay rồi. Chỉ một câu nói đã đắc tội người ta...

- Tiễn khách!

Không để ý tới lời giải thích của hắn, Ngô cung chủ quát lớn một tiếng.

Ầm!

Nghe được âm thanh này, mấy người nữ tử mặc y phục màu trắng vừa đưa bọn họ tới, liền tiến tới trước mặt, vẻ mặt không vui:

- Mấy vị, xin mời!

- Ngô cung chủ...

Khang đường chủ còn muốn nói thêm vài câu, đã bị Trương Huyền cắt ngang:

- Được rồi, Khang đường chủ, cần gì để ý tới kẻ nam không ra nam nữ không ra nữ này. Bảo chúng ta đi, chúng ta trực tiếp rời đi là được.

Két!

Dưới chân Nhược Hoan công tử thoáng trượt một cái, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.

Khang đường chủ cũng lập tức hóa đá, cứng đờ tại chỗ.

Vị Ngô cung chủ trước mắt này, hắn đã quen biết từ nhiều năm trước, mỹ lệ, trang nhã. Nữ nhân nhìn thấy nàng cũng sẽ tự cảm thấy xấu hổ... Đối với nhân vật như vậy, Trương sư tự nhiên trực tiếp nói là nam không ra nam nữ không ra nữ...

Cho dù nàng không đồng ý cho thêm một danh ngạch, hai người cũng đã không tệ lắm. Cho dù... bị đuổi ra ngoài, cũng coi như an toàn rời đi, không xé rách da mặt.

Cái này thì hay rồi. Trực tiếp mắng chửi người, vị cường giả Hóa Phàm ngũ trọng này không nổi giận, lập tức đánh chết ngươi mới là lạ...

Thân thể hắn thoáng động, chân khí trong cơ thể vận chuyển, chắn ở trước mặt Trương Huyền. Chỉ cần đối phương nổi giận, cho dù phải liều mạng trọng thương, hắn cũng muốn đưa người đi ra.

- Ngươi nói cái gì?

Quả nhiên, sắc mặt Ngô cung chủ thâm trầm như sắt, lúc trước dĩ nhiên bị lửa giận thiêu đốt, ánh mắt hình như muốn xé nát người.

- Ta nói cái gì, ngươi chẳng lẽ không rõ ràng? Còn muốn ta nói thẳng ra?

Trương Huyền cũng không lo lắng, ánh mắt thản nhiên:

- Nếu như ta không nhìn nhầm, lông ở một vài nơi của ngươi, chắc hẳn là mọc rất nhanh, cũng rất dài!

- Phụt!

Mắt tối sầm, Nhược Hoan công tử thật sự nhịn không được, thiếu chút nữa một hơi không thở ra được, chết ngay tại chỗ.

Cái gì!

Đại ca, ngươi đây là cố ý?

Mắng người ta nam không ra nam nữ không ra nữ, lại đủ vô sỉ. Lần này tự nhiên lại quan tâm tới lông người ta... Lông người ta lại dài, đã có quần áo chống đỡ, ăn thua gì tới ngươi!

Ở trước mặt mọi người nói ra như vậy, không phải đùa giỡn lưu manh thì là làm gì?

Lại nói, cho dù lông dài... Ngươi làm thế nào nhìn ra được?

Năng lực quan sát của danh sư... đều bị ngươi dùng làm gì vậy...

Khang đường chủ không khác gì người học sinh này của hắn, cũng cảm thấy thiên lôi cuồn cuộn đánh xuống một hồi. Chân khí hắn thật vất vả mới tập trung lại, thiếu chút nữa thì không giữ được, tu vi bị phá hủy.

Hắn lại là đường chủ Danh Sư Đường, một trong những cường giả Vạn Quốc Thành địa vị tôn quý nhất, sư đạo tôn nghiêm, nói năng thận trọng... Kết quả chạy đến nơi đây, cùng người này đùa giỡn lưu manh, khiêu khích cung chủ Băng Nguyên cung người ta...

Trong lúc nhất thời, khuôn mặt hắn rầu rĩ vặn vẹo, tâm tư muốn chết cũng có.

Chỉ có điều, vị Trương sư này dù sao cũng là do hắn dẫn đến, một phần của Danh Sư Đường. Cho dù thất lễ nữa, hắn cũng không có khả năng buông tha.

Hắn cắn răng một cái, đang định nhận lửa giận giống như bão tố của đối phương. Nhưng hắn lại nhìn thấy Ngô cung chủ vừa rồi còn lửa giận thiêu đốt, hận không thể giết người, lúc này sắc mặt trắng bệch nhìn qua:

- Ngươi, làm sao ngươi biết được?

- A?

Chân khí lại va chạm, thân thể Khang đường chủ mềm nhũn.

Nói đúng?

Mắng nàng là nam không ra nam nữ không ra nữ, còn nói lông nàng dài... nàng không những không có tức giận, còn thừa nhận?

Là ta nghe nhầm, hay Ngô cung chủ điên rồi?

- Rất đơn giản, thân thể âm hàn, rất nhiều huyệt đạo lại để lộ ra dương khí. Giơ tay nhấc chân là xử nữ nhu nhược, trong lời nói lại trung khí mười phần.

Hình như sớm biết rằng nàng sẽ thừa nhận, thần sắc Trương Huyền vẫn giống như bình thường:

- Nếu như ta không nhìn nhầm, ngươi chắc hẳn là âm dương tương khắc, không có cách nào điều hòa! Nguyên nhân chính là như vậy, mới có thể mọc ra chòm râu của nam nhân, lỗ chân lông trên da tăng lớn, lông thành dài ra!

- Điều này...

Thân thể Ngô cung chủ chấn động.

Đối phương nói không sai. Trong cơ thể nàng quả thật âm dương tương khắc, không có cách nào điều hòa. Nhất là hai năm gần đây, tự nhiên mọc ra chòm râu chỉ nam nhân mới có!

Nếu không phải mỗi ngày đều cạo, luôn luôn duy trì uy nghiêm, chỉ sợ sớm đã bị những người khác biết, cười nhạo mà chết.

Vốn tưởng rằng, chỉ là không trung hoà được âm dương trong cơ thể, chỉ cần cố gắng tu luyện lại có thể giải quyết. Ai biết... dựa theo thời gian trôi qua, loại tình huống này càng lúc cũng nặng thêm. Thậm chí tóc gáy trên thân thể, cũng bắt đầu có biến hóa lớn.

Chuyện này, dính dáng tới bí mật của nữ tử, nàng xấu hổ nói với người khác, lại không dám tìm người khác khám cho. Không nghĩ tới lại bị người trước mắt này, vừa mở miệng liền nói ra.

Hắn... làm sao nhìn ra được?

- Ngươi nói lông là... chỉ râu mép?


Ngô cung chủ kinh ngạc, thân thể run rẩy. Khang đường chủ, Nhược Hoan công tử lại há hốc miệng, đồng thời lau mồ hôi trên đầu một cái, vẻ mặt xấu hổ.


Vừa rồi, mới nghe được lông dài ra, lại tự nhiên mà nghĩ sai. Bọn họ làm sao có thể nghĩ đến nữ nhân cũng sẽ mọc râu mép.


- Ngươi bị kiếm khí nóng rực gây thương tích, cảm thấy tu luyện Đại Lăng Hoa Công sắc bén vô cùng, nữ tử không phát huy ra uy lực lớn nhất... Vì vậy sửa lại, tu luyện công pháp thuộc tính âm. Kết quả, không điều hòa được lực lượng trong cơ thể, cuối cùng biến thành như vậy. Nếu như không thể đúng lúc khơi thông, bây giờ còn có thể sử dụng man lực áp chế, không bị người ngoài phát hiện. Ba năm sau, sợ rằng lại khó che giấu nữa.


Trương Huyền nói.


Đối phương không thi triển võ kỹ, không thể sử dụng Thiên Đạo Đồ Thư Quán, hắn không có cách nào biết được kỹ lưỡng hơn. Chỉ có điều, mắt Minh Lý quan sát rất kỹ. Vị Ngô cung chủ này, mỗi ngày cạo râu, giấu giếm mọi người, nhưng không giấu giếm được ánh mắt hắn.


Nhìn ra âm dương mất cân đối, kết hợp với vấn đề Khang đường chủ trước đó đã từng hỏi, hắn suy đoán ra nguyên nhân căn bệnh, không khó.


Đại Lăng Hoa Công, chú ý chính là sắc bén, một tiếng khí hưng, hai tiếng suy, ba tiếng kết thúc, thuộc về thuộc tính dương, công pháp mạnh mẽ đến cực điểm. Trước đây thời điểm nhìn thấy vấn đề này, tưởng là một nam tử, hắn không lưu tâm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK