Thấy hắn rõ ràng, Trương Huyền ôm quyền.
Lúc trước thời điểm giả mạo đối phương, cũng không biết có người như hắn tồn tại, chẳng qua từ nơi sâu xa tự có thiên ý, hơi sửa chữa lời giải thích cũng không sao. Như vậy coi như ngụy trang đối phương, cũng là có căn do.
- Cái này là vinh hạnh của ta!
Dương sư vội vàng gật đầu, vẻ mặt vẫn chưa khôi phục.
Có thể để cho Thiên Nhận Danh Sư giả mạo học sinh của hắn, có thể nói là phúc phận đã tu luyện mấy đời, đổi lại trước đó, nghĩ cũng không dám nghĩ!
- Cũng đúng, trừ Thiên Nhận Danh Sư, còn ai có loại năng lực này?
Tiêu hóa một hồi lâu, lúc này mới tỉnh táo lại.
Khó trách vị trước mắt này, có thể làm ra nhiều sự tình nghịch thiên như vậy, thậm chí ngay cả lôi kiếp cũng cúi đầu nghe lệnh, cả đời ngang dọc, gặp qua không biết bao nhiêu thiên tài, đừng nói vượt qua, ngay cả một phần mười cũng phượng mao lân giác.
Không nói cái khác, vị thân truyền Phùng Tử Dật kia, ở trong mắt những người khác thiên tư tuyệt đỉnh, nhưng so sánh với vị trước mắt này, cái gì cũng không tính, căn bản không ở một cấp bậc.
- Dương sư, Thiên Nhận Danh Sư dính dáng quá lớn, mong có thể giữ kín!
Thấy hắn hiểu được, Trương Huyền ôm quyền.
- Yên tâm đi, ta nhất định sẽ không tiết lộ chuyện này!
Dương sư nhẹ gật đầu.
Thiên Nhận Danh Sư, dính dáng thực sự quá lớn, một khi truyền ra, nhất định gây nên oanh động to lớn, thậm chí toàn bộ Danh Sư đường cũng sẽ bùng nổ!
Dị Linh tộc biết tin tức, càng sẽ dốc toàn bộ lực lượng, nhân tộc có thể trước thời hạn lâm vào nguy cơ, khó mà khống chế.
- Cảm ơn!
Biết lấy thân phận của đối phương, chỉ cần bằng lòng, chắc chắn sẽ không truyền ra ngoài, Trương Huyền lần nữa ôm quyền.
- Không cần khách khí, đây cũng là chức trách của Danh Sư...
Dương sư nghiêm túc nhìn qua:
- Ngươi là Thiên Nhận Danh Sư, ta tự nhiên không có tư cách thu ngươi làm học sinh, chẳng qua không tiết lộ Thiên Nhận Danh Sư, lại không có truyền thừa mà nói, giải thích bên Danh Sư đường sẽ khá phiền phức!
- Phiền phức?
Trương Huyền cau mày.
Vị trước mắt này chính là đệ nhất thái thượng trưởng lão của Danh Sư đường, chuyện gì còn không phải một câu nói, phiền phức cái gì?
- Cùng Danh Sư đường tiếp xúc nhiều, chắc hẳn ngươi cũng nhìn ra, hiện tại Danh Sư đường đã không phải là Danh Sư đường trước kia!
Dương sư lắc đầu, than thở nói.
Trương Huyền nháy con mắt.
- Dự tính ban đầu xây dựng Danh Sư đường là bảo vệ nhân tộc, vì nhân tộc mà chiến, sự tình những người khác đều không đi quản, thậm chí không hỏi qua... sau Khổng sư, vô số tiên tổ cũng làm như vậy! Nhưng người đều có nhân tính, nắm giữ quyền lợi quá lâu sẽ biến chất!
Dương sư cười khổ lắc đầu, trong ánh mắt mang theo thâm thúy cùng tang thương:
- Thứ này thoạt nhìn không có gì, nhưng hưởng thụ thời gian lâu dài, tự nhiên sẽ sinh ra một loại cảm xúc tự ngạo, tự mãn! Hiện tại Danh Sư đường là như vậy, bọn họ vẫn cảm thấy đại lục an nguy, là bọn họ ném đầu lâu, tung nhiệt huyết duy trì, bất luận người nào, bất kỳ thế lực nào cũng không thể phản bác, uy quyền của Danh Sư không được khiêu khích, đáng tiếc bọn họ không biết, cái gọi là quyền uy kia, là cả Nhân tộc ban cho, không còn Nhân tộc... Ai biết Danh Sư là cái gì? Ta chính là không ưa loại không khí này, nên quanh năm dạo chơi bên ngoài, Tổng bộ Danh Sư đường cũng rất ít về!