Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều không biết tại sao Trương lão sư lại nói như vậy, mỗi một người đều vô cùng kỳ quái.

- Nói bậy?

Trương Huyền lắc đầu:

- Ngươi xem một đoạn này “phát tất cả chân khí trong cơ thể ra các huyệt, phối hợp linh hồn, ngưng tụ thành hình”. Bình thường tu luyện, đều tập trung chân khí bên trong huyệt đạo lại đến đan điền, tích cát thành tháp, tích tiểu thành đại, sau đó tiến hành lợi dụng. Mà cái này, bảo người ta tản chân khí ra, lực lượng tan rã, không khác gì tán công... Nếu thật sự làm như vậy, còn tiến bước như thế nào? Cho dù ban đầu có thực lực, dựa theo phương pháp này tu luyện, cũng sẽ trở nên càng ngày càng yếu ớt!

- Điều này...

Mọi người sửng sốt.

Chân khí chảy xuôi toàn thân, lưu chuyển ở bên trong các huyệt và đan điền, là chuyện thường xảy ra. Chỉ có như vậy, mới có thể làm cho thể phách của người tu luyện cường tráng, bách bệnh không sinh.

Thế nào đến trong miệng hắn, biến thành tán công?

- Vừa nói như vậy... Thật đúng là có chút tương tự với tán công!

Tái các chủ đờ người ra.

Chân khí lưu chuyển các huyệt không thành vấn đề, nhưng từ huyệt đạo phát ra, tốc độ nhanh, chính là phương pháp tán công.

- Đúng vậy!

Thấy có người đón ý nói hùa, Trương Huyền thoả mãn gật đầu:

- Ngươi làm vậy là bảo chúng ta chậm rãi tán công, nước ấm nấu ếch, đợi tới khi thực lực yếu đi, lại một lưới bắt hết!

Thiên Đạo Đồ Thư Quán đã viết ra tất cả chỗ thiếu hụt của quyển bí tịch này. Tùy tiện tìm ra mấy cái, đưa ra chút ý kiến, đơn giản đến cực điểm.

- Ăn nói bừa bãi, hoàn toàn nói bậy! Chân khí phát ra các huyệt, có khả năng cùng hồn phách giao hòa, khiến cho linh hồn rời khỏi thân thể vẫn tồn tại. Bằng không, các ngươi không đạt được Hợp Linh cảnh, hồn lực yếu ớt, không có chân khí bảo vệ, làm thế nào có thể độc lập được?

Âm thanh bực bội nói.

Tu vi đạt được Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh, lực lượng linh hồn tăng mạnh, cho dù không phải vu hồn sư, hồn lực cũng có thể rời khỏi thân thể tồn tại, không bị quấy nhiễu. Thực lực không bằng, chỉ có thể sử dụng chân khí bảo vệ. Thế nào đến trong miệng đối phương biến thành tán công?

- Chân khí bảo vệ linh hồn? Nói thật dễ nghe. Vậy ta hỏi ngươi, chân khí từ hối thần huyệt tuôn ra, là có ý gì? Hối thần huyệt, tồn tại để người tinh thần tập trung lại, chân khí từ nơi này tuôn ra, nhẹ thì mê muội, nặng thì tử vong. Nếu như ta không nhìn nhầm, thật sự dựa theo phương pháp này tu luyện, cho dù linh hồn rời khỏi thân thể, thân thể cũng sẽ trọng thương, hoặc tử vong!

Trương Huyền nói.

Âm thanh dừng lại.

Dẫn hồn ra khỏi thân thể, điểm quan trọng nhất chính là thân thể tử vong. Chỉ có như vậy, linh hồn mới có khả năng rời khỏi ràng buộc, rong ruổi ngao du.

Đương nhiên, chỉ cần linh hồn trở lại thân thể, vẫn có thể khôi phục tim đập, tương đương với lại “sống lại“.

- Lấy tu vi của ta làm ví dụ. Ta là Hóa Phàm nhất trọng Tăng Thọ cảnh. Loại tu vi này, cho dù may mắn dẫn hồn ra khỏi thể thành công, linh hồn và thể xác chia lìa. Thân thể và linh hồn nếu không thống nhất, muốn duy trì diện mạo người bình thường, không bị người ngoài phát hiện, ta không đoán sai, chắc hẳn là phải mỗi ngày đều phải ăn đan dược duy trì!

Không để cho hắn nói tiếp, Trương Huyền hừ một tiếng, mở miệng nói.

Cho dù bản thân là linh hồn của ngươi, linh hồn và thể xác chia lìa, thân thể sau khi giả chết, cũng sẽ trở nên xa lạ. Không uống thuốc duy trì, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra cơ tiêu tan, thân thể mọc đầy thi ban, bị người phát hiện.

Điều này lại giống như kiếp trước đổi thận, cho dù là bản thân ngươi, từ thân thể lấy ra, lại trả lại, vẫn gặp phải bài xích. Dùng thuốc duy trì, sớm hay muộn cũng sẽ hoại tử.

- Ngươi... làm sao biết được?

Giọng nói sửng sốt.

Đây là bí mật của vu hồn sư, chưa bao giờ nói ra miệng. Một người ngoài như thế làm sao biết được?

- Không cần phải quan tâm ta làm thế nào biết được. Dựa theo cái Dẫn Hồn quyết này, dẫn hồn phách, tu vi đạt được Hợp Linh cảnh, là có thể hóa giải không ít. Nhưng... Cho dù thực lực ngươi đạt được cảnh giới như vậy, có dám xuất hành ở trong trời dông tố? Không sợ sấm sét?

Trương Huyền nói tiếp.

- Ta...

Giọng nói hình như có chút run rẩy.

Hồn phách thuần âm, sấm sét thuần dương. Cho dù vu hồn sư mượn thân thể mình xuất hành, gặp phải sấm sét, cũng muốn né tránh, không thể giống như người bình thường.

Cái đó giống như bài xích, thuộc về cấm kỵ của vu hồn sư... Người này chỉ liếc mắt thoáng nhìn Dẫn Hồn quyết lại suy tính ra những điều này... Thật hay giả vậy?

- Không nói sấm sét, chỉ nói buổi tối, mỗi khi đến giờ tý, là thời điểm âm khí trong thiên địa nặng nhất. Âm khí xuyên qua cơ thể vào, có phải cũng sẽ cảm thấy toàn thân cực kỳ ngứa ngáy khó nhịn. Chỉ có hồn phách rời khỏi thân thể, mới có khả năng giải trừ khốn quẫn khó chịu?

Biết chỗ thiếu hụt ghi chép trong Thiên Đạo Đồ Thư Quán không có sai, Trương Huyền khẽ cười, chắp hai tay ở sau lưng, đứng ở phía trước tấm bia đá, chậm rãi nói.

- Vu hồn sư, không phải dựa vào thân thể, thân thể khó chịu lại như thế nào? Chỉ cần hồn phách không có vấn đề gì, cũng không sao!

Hình như lại bị nói trúng, giọng nói kia bực bội nói.

- Ngươi nói không sai. Vu hồn sư mạnh nhất là linh hồn. Cho dù thân thể bị hủy diệt, cũng không tính là gì cả, hoàn toàn có thể một lần nữa đoạt xác, vĩnh viễn sống sót... Nhưng, không có thân thể che chở, ngươi thật sự có thể gánh vác được... năm sự suy giảm của hồn lực?

Trương Huyền gập ngón tay:

- Đoạt xác suy giảm, lưu quang suy giảm, chiến đấu suy giảm, dương chước suy giảm và đáng sợ nhất là năm giác quan suy giảm!


- Ngươi... biết năm suy giảm của hồn lực?


Giọng nói lại không còn bình tĩnh như trước.


- Đoạt xác suy giảm, là chỉ thời điểm đoạt xác, lực lượng tự nhiên suy yếu, ít nhất giảm xuống hai cấp lớn. Cho nên, không phải vạn bất đắc dĩ, các ngươi sẽ không đoạt xác.


- Lưu quang suy giảm, là chỉ không có cách nào giải quyết mâu thuẫn căn bản giữa linh hồn và thể xác, linh hồn sẽ dựa theo thời gian trôi qua, tự động suy giảm. Vì không trở nên yếu hơn, chỉ có không ngừng tu luyện, liều mạng tu luyện!


- Chiến đấu suy giảm, là chỉ sử dụng hồn lực chiến đấu, tu vi sẽ tự động giảm bớt. Bởi vậy, các ngươi am hiểu nhất là câu dẫn hồn lực, mê hoặc, bố trí huyễn cảnh khiến người ta hoảng sợ. Trên thực tế cũng có rất ít người ra tay chiến đấu.


- Dương chước suy giảm, vừa nãy đã nói qua, các thứ sấm sét, dương khí tăng mạnh, các ngươi đều không dám tiếp xúc. Một khi tới gần, sẽ khiến hồn phách tự động trở nên suy nhược.


- Đương nhiên, bốn loại suy nhược trước, tuy rằng nghe đáng sợ, vẫn có thể tránh được. Đáng sợ nhất chính là một loại cuối cùng... Năm giác quan suy giảm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK