Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ của hắn cực nhanh, cũng không biết dùng võ kỹ gì, thời gian nháy mắt đi tới trước mặt, năm ngón tay mở ra, chém bổ xuống đầu.

Ngay thời điểm hắn cảm thấy đối phương khẳng định tai kiếp khó thoát, chỉ thấy ngực tê rần, còn không có phản ứng lại, liền thấy bàn tay của đối phương đã đặt ở trên ngực.

Bành!

Thân thể bay ngược ra, nằm trên mặt đất hộc máu từng ngụm từng ngụm. Đối phương ra tay như thế nào, xuất chiêu như thế nào... Vậy mà nhìn cũng chưa từng nhìn thấy!

- Cùng lên đi, một người khẳng định không thắng được!

Đánh bay thanh niên mặt như đế giày, Trương Huyền nhàn nhạt nhìn qua.

- Cùng tiến lên!

Vừa rồi đối chiến, mọi người cũng nhìn thấy, biết cùng cấp bậc, sức chiến đấu của thanh niên này vượt xa bọn họ, lại không do dự, đồng thời lao đến.

Thình thịch thình thịch bành!

Còn không có vọt tới trước mặt, Trương Huyền đã vọt tới, tựa như hổ vào bầy dê, không người là đối thủ.

Tới giao chiến đều là thiên kiêu của Chư Tử bách gia, tự nhận cùng cấp bậc không người có thể chống lại, nhưng ở trước mặt thanh niên kia, lại giống như hài đồng.

- Thật mạnh...

Nhìn một màn này ở trong mắt, Cổ Thánh biết, bọn họ thua!

Cái tên này, mặc dù chỉ là Kim Thân cảnh đại viên mãn, nhưng sức chiến đấu chân chính, dĩ nhiên đã có thể so sánh với Bất Hủ cảnh! Loại năng lực vượt cấp khiêu chiến này, toàn bộ Chư Tử bách gia, cũng chỉ ở trên người Khổng Thi Dao thấy qua!

- Các ngươi không phải đối thủ... Nhận thua đi!

Lại chiến đấu một hồi, thấy mọi người quả thực không phải đối thủ, tuy không muốn thừa nhận, thanh âm Cổ Thánh vang lên.

Bất quá, tiếng nói còn chưa kết thúc, đột nhiên xảy ra dị biến.

Trong đám người, Trương Huyền bị vây công xuất hiện một sai lầm, bị thanh niên mặt như đế giày tìm được, chập ngón tay làm kiếm, đâm tới.

Ngay lúc sắp đâm thủng trái tim, bàn tay Trương Huyền nâng lên, chụp tới đầu của hắn.

Lại là lưỡng bại câu thương, tuy thanh niên mặt như đế giày có thể đâm thủng trái tim người sau, nhưng đầu của hắn cũng sẽ bị đập thành thịt vụn, tử vong tại chỗ. Mấu chốt nhất là, nhìn tình huống của hai người, đều đã không cách nào thu tay lại.

- Dừng tay...

Cổ Thánh hét lớn, một cỗ lực lượng bỗng nhiên bừng lên, bao phủ không gian bốn phía, muốn ngăn cản tất sát chi cục.

Bất quá lực lượng vừa mới phóng thích, liền thấy Trương Huyền bị thanh niên mặt như đế giày bất cứ lúc nào cũng sẽ đâm thủng trái tim thân thể hóa thành một tàn ảnh quỷ dị, tránh thoát công kích. Sau một khắc, một thanh trường đao xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Rầm!

- Đây là... Cổ Thánh thần binh...

Đồng tử Cổ Thánh co rụt lại.

Không nghĩ tới tên này sơ hở, chỉ là vì thu hút hắn ra tay, xác định vị trí!

Thân thể co rụt lại, muốn tránh né, lại phát hiện bị khí tức của trường đao bao phủ, căn bản trốn không thoát.

Phốc!

Đao mang đâm trúng thân thể, máu tươi phun ra ngoài.

- Ha ha, đa tạ!

Trương Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, một cái hồ lô xuất hiện ở phía dưới, tiếp lấy toàn bộ huyết dịch, chừng hơn hai mươi giọt.

Năm giọt Cổ Thánh huyết, tự nhiên không có khả năng để hắn động thủ, vừa bắt đầu đã tính kế, để tên này tổn thất nhiều một ít. Lúc trước chèn ép hắn không thể động đậy, đã sớm muốn dạy dỗ một trận, giờ phút này có cơ hội, sao có thể bỏ qua.

- Ngươi...

Mất máu quá nhiều, vẻ mặt vị Cổ Thánh này trắng bệch, tức giận đến muốn động thủ, liền cảm thấy một cỗ lực lượng khóa chặt hắn.

Biết Trương gia Hoằng Thiên tiên tổ bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ, tuy tức giận nhưng vẫn ngừng lại.

Đường đường Cổ Thánh, bị một Kim Thân cảnh thiết kế, mấu chốt còn bị thương, truyền đi cũng không ai dám tin tưởng.

- Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, không tệ, không tệ! Ngày hôm nay Chư Tử bách gia ta thua, cáo từ!


Phần phật!


Một tiếng gió thổi qua, đám người thanh niên mặt như đế giày bị mang đi, thân thể vị Cổ Thánh này run rẩy, muốn rời khỏi.


- Thua, còn không có cho ta năm giọt Cổ Thánh huyết a? Làm sao, còn muốn quỵt nợ?


Thấy hắn đi xa, Trương Huyền nhịn không được nói.


- ...


Cổ Thánh lảo đảo, yết hầu phát khô, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, cong ngón tay búng một cái, một bình ngọc bay về phía sau.


Sau đó hắn xoay người rời đi, sợ nói nhiều, sẽ bị tươi sống tức chết. Sờ lấy ngực... Quên đi, coi như không có ngực!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK