Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Viên huynh cùng Lạc huynh đều bị thương, các ngươi chăm sóc một chút, ta vào xem!

Biết nói tiếp, khẳng định sẽ lộ tẩy, Trương Huyền vội vàng nói sang chuyện khác.

- Vẫn là ta tới đi!

Bích Hồng Âm tiến về phía trước một bước:

- Ta am hiểu huyễn cảnh cùng nguyên thần công kích, linh hồn phòng ngự hơi mạnh hơn một chút, hẳn là có thể kiên trì một đoạn thời gian!

- Cũng tốt!

Chần chờ một chút, Trương Huyền gật đầu:

- Cẩn thận huyễn cảnh, tuyệt đối không nên vận dụng thực lực!

Không gian mới vừa rồi để Viên Hiểu, Lạc Huyền Thanh bị thương, cũng không phải là một chỉnh thể, coi như hắn dùng thư viện, hai lần nhìn thấy cũng hoàn toàn khác biệt.

Nếu không khẳng định vừa rồi liền biết có huyễn cảnh, mà tiến hành nhắc nhở, nàng đã muốn đi vào, vừa vặn có thể nhìn nhiều một chút, có càng nhiều tham khảo.

- Ừm!

Nhẹ gật đầu, Bích Hồng Âm cũng phong ấn tu vi.

Pháp quyết phong ấn của nàng không bằng Lạc Huyền Thanh, Minh Lý Chi Nhãn có thể rõ ràng nhìn ra, có điều không có chân khí, trận pháp bình thường cảm giác không nhạy cảm như vậy, hẳn là khó có thể phát giác.

Hô!

Nữ hài đi thẳng về phía trước, đi tới địa phương vừa rồi Lạc Huyền Thanh cùng Viên Hiểu bị công kích, cũng giống như nhìn thấy cái gì, ngừng lại, không nhúc nhích.

- Cẩn thận...

Vân Liên Hải nhịn không được nói.

- Không cần hô, vô dụng, chỗ kia không chỉ thanh âm truyền không qua, ngay cả thần thức cũng không thể xuyên thấu!

Lạc Huyền Thanh lắc đầu.

- Thần thức cũng không thể xuyên thấu?

Trương Huyền nhíu mày, thần thức lan tràn ra, quả nhiên phía trước không xa, giống như rơi vào một thế giới khác, không nhìn thấy bất kỳ vật gì.

Rõ ràng nhìn một cái liền có thể nhìn thấy, lại giống như cách xa nhau hai thế giới.

Trong ánh mắt lo lắng của mọi người, Bích Hồng Âm tiếp tục đi ra một bước, bất quá vẫn nhịn không được, chân khí trong cơ thể xoay chuyển, giống như hai người trước, ngã bay ra ngoài.

- Thế nào?

Trương Huyền đi tới trước mặt.

- Ta tiến vào bên trong, dường như bị truyền tống đến một không gian khác, nhìn thấy một Thánh thú, bốn phía tàn sát, khắp nơi ăn người, mới nhịn không được ra tay...

Sắc mặt Bích Hồng Âm đỏ lên, giải thích.

Lúc đầu nàng có thể nhịn được, nhưng trơ mắt nhìn một đứa bé bị Thánh thú cắn rơi đầu, thực sự làm không được.

- Bị truyền tống? Ngươi ở yên tại chỗ không động ah!

Vân Liên Hải nói.

Bọn họ rõ ràng nhìn thấy Bích Hồng Âm đứng ở cách đó không xa, nơi nào cũng không có đi, làm sao có khả năng nhìn thấy Thánh thú cùng hài tử.

- Thần thức cũng không thể dò xét, chúng ta lại có thể nhìn thấy, các ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?

Ngắt lời hắn, Lạc Huyền Thanh nói.

- Cái này...

Vân Liên Hải sửng sốt.

Có đôi khi con mắt nhìn thấy, chưa hẳn là thật.

Thật giống như Hải Thị Thận Lâu, rõ ràng thấy có vô số nhà cao tầng ngay ở cách đó không xa, nhưng trên thực tế lại là giả.

Tu luyện giả càng tin tưởng thần thức của mình, bởi vì thần thức là tinh thần lan tràn, tuyệt sẽ không nhìn lầm... tình cảnh hiện tại, thần thức không thấy được, mắt thường lại rất rõ ràng, chẳng lẽ liền có thể bảo đảm đây là sự thực?

- Vân huynh, ngươi cảm thụ một chút, Động Hư Hồ Lô kia có phải thật hay không?

Đột nhiên Trương Huyền mở miệng.

- Tốt!

Vân Liên Hải nhẹ gật đầu.

Vừa rồi nhìn thấy hình ảnh đám người Bích Hồng Âm, Lạc Huyền Thanh có thể là giả, Động Hư Hồ Lô ở trên không cũng chưa chắc là thật. Huyết dịch bay ra, mi tâm như nhiều hơn một con mắt, quan sát về phía hư không. Một lát sau, lắc đầu:

- Ta cảm giác không thấy khí tức bảo vật...

- Cảm giác không thấy?

Vẻ mặt của Lạc Huyền Thanh trở nên trắng bệch.

Vì Động Hư Hồ Lô này, chuẩn bị không biết bao lâu, nếu là giả, chỉ là huyễn tượng, vậy mình thật sự khóc.

- Ta qua xem một chút!

Trương Huyền nhíu mày, cũng phán đoán không ra đến cùng xảy ra chuyện gì, đành phải mở miệng nói.


Tình cảnh trước mắt vượt ra khỏi tưởng tượng của hắn, xem như hắn cũng cảm thấy không hiểu ra sao, chỉ sợ chỉ có tự mình đi qua nhìn một chút, mới có thể có đáp án.


- Cẩn thận một chút...


Biết thanh niên trước mắt này thủ đoạn rất nhiều, Lạc Huyền Thanh dặn dò một tiếng.


- Ừm!


Trương Huyền lên tiếng, hít sâu một hơi, áp chế tu vi lại, nhấc chân đi vào trong.


Phương pháp hắn phong ấn tu vi, dù không cao minh bằng Lạc Huyền Thanh, nhưng hắn tu luyện Thiên Đạo chân khí, thật muốn che giấu, Thánh Vực cửu trọng cũng không thể phát giác, những người khác càng đừng suy nghĩ.


Hô!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK