Mục lục
Thiên đạo hữu khuyết - Trương Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bảo vật lại trân quý, cũng không bằng tu vi bản thân tiến bộ, nếu có thể hiện tại đột phá Lĩnh Vực cảnh, đừng nói bán, coi như đưa cho đối phương những Hàn Băng linh dịch này, cũng tuyệt đối kiếm bộn rồi.

- Được!

Nhẹ nhàng cười một tiếng, Trương Huyền đang muốn bảo đối phương đánh một quyền, thuận tiện giúp chỉ điểm, liền nghe một thanh âm nhàn nhạt vang lên.

- Trương huynh!

Ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thanh niên chẳng biết lúc nào đi tới trước mặt.

- Trương Trác?

Trương Huyền nhướng mày.

Không phải người khác, chính là vị anh họ sau khi nhập môn kiểm tra, cứu đi Trương Vân Phong kia, lớp tinh anh xếp hạng thứ 31 Trương Trác.

- Hôm qua đã nói, có cơ hội lĩnh giáo cao chiêu của Trương huynh, hiện tại Phí sư để mọi người tự do trao đổi, vừa lúc là một cơ hội, mong vui lòng chỉ giáo!

Trương Trác ôm quyền, thái độ cung kính. Cũng không có bởi vì hắn là người Trương gia mà có vẻ ngạo mạn.

- Tự do trao đổi?

Trương Huyền ngẩng đầu nhìn lại, lúc này mới phát hiện, mới vừa rồi cùng Trần Nhạc Dao nói chuyện, Phí sư đã kết thúc giới thiệu, để tất cả học sinh tự do trao đổi, lẫn nhau quen thuộc. Xem như thiên tài Thánh Tử điện, phương thức trao đổi đủ loại, lẫn nhau luận bàn chính là phương pháp bình thường nhất.

- Cái này...

Trương Huyền nhíu mày.

Đối phương muốn luận bàn, thật ra thì cũng không có gì, coi như đối phương xếp hạng thứ 31, đối với mình mà nói, muốn đánh bại cũng không phải bao nhiêu vấn đề.

Chỉ là liên tục thi triển hai lần Nhất Kiếm Phá Hải, chân khí trong cơ thể sớm đã tiêu hao giọt nước không dư thừa, cho dù nửa ngày qua khôi phục một chút, nhưng cùng loại cường giả cấp bậc này chiến đấu, vẫn còn thiếu rất nhiều.

- Làm sao? Trương huynh không dám?

Con mắt Trương Trác híp lại, trong giọng nói mang theo nghiền ngẫm. Hôm qua nhiều tân sinh như vậy nhìn lấy, nếu như người Trương gia liên tiếp xông lên tỷ thí, đối với danh dự của hắn cũng là một loại tổn thương.

Ngày hôm nay học sinh lớp tinh anh đều ở đây, vừa vặn có thể chém giết khí diễm của đối phương, để hắn hiểu được, thế lực bá chủ như Trương gia, không phải là ai cũng có thể tuỳ tiện đắc tội!

- Tỷ thí mà thôi, có gì không dám? Chỉ là ta sợ ra tay nặng, đánh phế ngươi... Tổn thương tình cảm bạn học chung lớp mà thôi!

Trương Huyền lắc đầu.

Mặc dù chân khí trong cơ thể hắn tiêu hao sạch sẽ, nhưng thủ đoạn nhiều, vượt qua một Lĩnh Vực cảnh sơ kỳ vẫn rất đơn giản. Cùng lắm thì thả ra phân thân...

Chỉ là người này quá mức hung mãnh, hơn nữa không tốt khống chế, một khi đánh phế đối phương, sẽ có chút không tiện.

- Ngươi...

Trương Trác sầm mặt lại, vẫy tay một cái:

- Đã dám, vậy thì bắt đầu đi!

Nói xong đi đầu nhảy vào giữa đại sảnh.

- Thôi được!

Thấy đối phương khăng khăng như vậy, Trương Huyền đành phải nhẹ gật đầu, đứng dậy, vừa định đi vào giữa sân, chỉ thấy Trần Nhạc Dao ngăn ở phía trước.

- Chân khí trong cơ thể Trương sư hẳn là tiêu hao sạch sẽ a?

Nữ hài truyền âm.

- Ngươi có thể nhìn ra?

Trương Huyền sững sờ.

Chân khí của hắn tiêu hao sạch sẽ, cũng không nói với đối phương, càng chưa biểu diễn ra, đối phương lại có thể nhìn ra, không khỏi hơi kinh ngạc.

- Thời điểm nói chuyện, huyệt đạo toàn thân ngươi mở ra, một mực hấp thu linh lực ngưng tụ chân khí, vừa nhìn liền biết, chân khí trong cơ thể thiếu thốn!

Trần Nhạc Dao giải thích một câu:

- Loại tình huống này làm sao có thể cùng người chiến đấu? Như vậy đi, ta giúp ngươi thoái thác, coi như hắn là người Trương gia, nhưng ta chính miệng nói, cũng sẽ cho chút thể diện...

Tu luyện giả, chân khí là căn bản, mặc dù thực lực đạt tới cảnh giới như bọn họ, nguyên thần cũng có tác dụng cực lớn, nhưng không có chân khí tiến công, tương đương với lão hổ không còn nanh vuốt, thực lực cường hãn hơn nữa cũng vô dụng.

- Khiêu chiến như vậy, trực tiếp thoái thác, sợ sẽ bị người chế nhạo!

Trương Huyền lắc đầu.

Đổi lại những người khác, nhận thua không tính là gì, nhưng đối mặt Trương gia... Đang lo không có cơ hội đánh một trận, thoái thác... Thật là đáng tiếc!

- Nhưng tình huống của ngươi bây giờ, khẳng định không cách nào chiến đấu!

Trần Nhạc Dao có chút nóng nảy.

Cũng không phải đối với thanh niên trước mắt này có cảm giác đặc thù gì, mà đối phương là lão sư của thiếu cung chủ, đã ở cùng với mình, thì ngàn vạn lần không thể xuất hiện vấn đề. Nếu không, thiếu cung chủ trách cứ xuống, căn bản không chịu nổi.

- Cái này...

Trương Huyền nhíu mày, cũng biết tình huống hiện tại, chỉ có thể dựa vào thủ đoạn, đang nghĩ ngợi có muốn lấy cớ đổi quần áo hay không, đột nhiên trong lòng hơi động:

- Không bằng... Ngươi thay ta chiến đấu một hồi!


- Ta?


Trần Nhạc Dao sửng sốt một chút, vội vàng lắc đầu:


- Ta có thể thông qua khảo hạch, đi vào lớp tinh anh, là bởi vì thi triển bí pháp, trên thực tế thực lực bản thân cũng không cao minh, tới đối chiến... Không có một chút phần thắng!


Nàng chỉ có Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, ở trong mắt những người khác, xem như cao thủ, nhưng so với thiên tài Trương gia kia, vẫn kém một đoạn rất lớn. Chân chính giao chiến, thua không nghi ngờ.


- Ai nói không có phần thắng?


Trương Huyền cười cười, cũng không nhiều lời, mà ngẩng đầu nhìn về phía Trương Trác ở giữa đại sảnh:


- Trương huynh muốn cùng ta luận bàn, vốn không nên chối từ, có điều, ta vừa vặn ở vào giây phút tu luyện quan trọng, không tiện nghênh chiến... Không bằng như vậy đi, để Trần Nhạc Dao giúp ta ra tay, ta ở một bên chỉ điểm, nếu như Trương huynh có khả năng vượt qua nàng... Coi như ta thua cũng không sao cả!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK